Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 85: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:46:10
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ban hôn

 

Nàng nghĩ ?

 

Nàng đương nhiên là hy vọng đồng ý .

 

Diệp Sơ Nguyệt thầm than trong lòng, nhưng mặt một vẻ bình tĩnh, thản nhiên, đáp:

 

“Khải tấu Hoàng thượng, dân nữ Vương gia ưu ái, là phúc khí của dân nữ.”

 

Nàng hề tỏ vẻ thụ sủng nhược kinh, cứ như thể Hoàng thượng đồng ý ban hôn, nàng sẽ cảm kích; Hoàng thượng ban hôn, nàng cũng miễn cưỡng.

 

Phản ứng của Diệp Sơ Nguyệt khiến Hoàng thượng .

 

Cô nương phản ứng quá đỗi bình thường ?

 

nghĩ , cảm thấy chính sự khác biệt của nàng mới thu hút A Diễm.

 

Nhìn Tạ Diễm, và cả tiểu chất t.ử đang ngừng chơi đùa, với vẻ mặt đầy mong đợi khi tin ban hôn. Hoàng thượng cảm thấy nên xen nữa, nếu , chỉ sợ A Diễm và tiểu chất t.ử đều sẽ chê bai .

 

Thế là, Hoàng thượng đầu với Hoàng hậu: “Hoàng hậu, trẫm thấy Diệp cô nương và A Diễm thật sự xứng đôi.”

 

Hoàng hậu cũng mỉm gật đầu, : “Hoàng thượng tuệ nhãn, thần cũng thấy họ xứng đôi. Chi bằng, Hoàng thượng hạ một đạo thánh chỉ, cho họ sớm ngày thành hôn. Đến lúc đó Hi nhi cũng mẫu phi , tiểu Uyển Uyển cũng phụ vương, đúng là đôi bên đều vui mừng.”

 

Hoàng thượng gật đầu, tán đồng: “Hoàng hậu lý.”

 

Thế là, Hoàng thượng trực tiếp phái chuẩn bút mực, ngay tại chỗ xuống chiếu chỉ ban hôn.

 

Tạ Diễm mỉm kéo Diệp Sơ Nguyệt , hai quỳ xuống lĩnh chỉ.

 

Tạ Cảnh Hi thông minh tinh ranh càng vui mừng khôn xiết, khi Diệp Sơ Nguyệt lĩnh chỉ liền sốt ruột chạy đến bên nàng. Cậu ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn như rải đầy , reo hò:

 

“Nguyệt dì, Nguyệt dì, thể gọi là mẫu phi ?”

 

Diệp Sơ Nguyệt sững sờ, đó chút ngại ngùng. Tuy hạ thánh chỉ, nhưng dù vẫn thành hôn, bây giờ gọi quá sớm . Nàng thì cảm thấy gì, chỉ sợ những xung quanh sẽ ý kiến, rước lấy phiền phức đáng .

 

Mèo Dịch Truyện

Hoàng thượng, Hoàng hậu thấy Tạ Cảnh Hi sốt ruột như cũng bật , quả nhiên, đứa bé thật sự thích Diệp Sơ Nguyệt.

 

Tuy nhiên, phu thê hai Diệp Sơ Nguyệt với vẻ mặt đầy thâm ý:

 

Hy vọng nàng đừng phụ tấm lòng chân thành của Hi nhi.

 

Mặc dù phẩm hạnh của Diệp Sơ Nguyệt hiện giờ trông , nhưng ai sẽ thế nào.

 

Lòng dễ đổi, nếu nàng con ruột của , ai sẽ là cục diện gì.

 

Xem , họ vẫn quan sát thêm.

 

“Hi nhi, phụ vương và Nguyệt dì con thành hôn, đợi thành hôn , con thể gọi mẫu phi.” Vẫn là Tạ Diễm lên tiếng giải vây cho Diệp Sơ Nguyệt.

 

“Vậy, phụ vương, và Nguyệt dì khi nào thành hôn?” Tạ Cảnh Hi chút thất vọng, lập tức hỏi dồn.

 

Tạ Diễm nghẹn lời, , Hoàng bảo họ chọn ngày lành tháng để thành hôn, xem nhanh chóng tìm một ngày mới .

 

“Lát nữa trẫm sẽ cho Khâm Thiên Giám trắc định một ngày lành.” Hoàng thượng mở miệng.

 

“Tạ Hoàng .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-85.html.]

“Tạ Hoàng thượng.”

 

Tạ Diễm và Diệp Sơ Nguyệt lập tức đáp tạ.

 

Hoàng thượng , lập tức phái mang bát tự sinh thần của Tạ Diễm và Diệp Sơ Nguyệt đến Khâm Thiên Giám.

 

“Diệp cô nương, bản cung thể gọi nàng là A Nguyệt ?” Hoàng hậu với Diệp Sơ Nguyệt, nàng cảm thấy Diệp Sơ Nguyệt sẽ trở thành em dâu của nàng là chuyện chắc như đinh đóng cột. Đã , chi bằng cận, tìm hiểu thêm một chút.

 

“Đương nhiên, nương nương cứ gọi dân nữ là A Nguyệt là .” Diệp Sơ Nguyệt đương nhiên sẽ từ chối.

 

“A Nguyệt, A Diễm phái mang về phương t.h.u.ố.c lẩu, bản cung và Bệ hạ cho để dùng thử. Quả thực là mỹ vị vô cùng, tiếc là kinh thành lẩu, từ bữa đó đến nay, bản cung nhớ nhung…”

 

Hoàng hậu dường như đang hồi vị mùi vị của lẩu, đôi mắt tràn đầy vẻ ‘vẫn ăn’.

 

Diệp Sơ Nguyệt xong, trong lòng sung sướng. Nàng sức hấp dẫn của lẩu ai thể cưỡng , bất kể là bình dân, quyền quý, lẩu đều thể chinh phục.

 

Nghe thấy Hoàng hậu tiếc nuối vì kinh thành quán lẩu, Diệp Sơ Nguyệt liền hứng thú:

 

“Nương nương, nếu chê, chi bằng để dân nữ xuống bếp một bữa lẩu ạ.”

 

Nàng chuẩn dốc hết sức , một bữa lẩu thịnh soạn. Để Hoàng thượng, Hoàng hậu dùng bữa xong, nàng mới tiện đề cập đến việc mở quán lẩu ở kinh thành. Dù chỗ dựa vững chắc như , cửa hàng của nàng còn sợ gì nữa.

 

Ai cũng lẩu đơn giản, chỉ cần nước lẩu và chén nước chấm ngon, thì sẽ ngon.

 

Thế nhưng những ở đây nhiều như nàng, nước lẩu nàng đưa cho Tạ Diễm vị cay tê và vị nấm cay, chén nước chấm dầu cũng chỉ là dầu thông thường và hành tỏi các loại. Thế nhưng Diệp Sơ Nguyệt phương Bắc so với chén nước chấm dầu cay tê, thì càng thích sốt mè hơn.

 

Mà sốt mè, hiện tại ở đây vẫn .

 

Lát nữa nàng sẽ tìm cách , chắc chắn sẽ càng chinh phục Hoàng thượng và Hoàng hậu.

 

“Được thôi.” Vừa Diệp Sơ Nguyệt tự tay , Hoàng hậu đương nhiên vui mừng. lời thốt , khẽ cau mày , “ mà, phiền nàng ?”

 

Người bình thường thì gì, nhưng Diệp Sơ Nguyệt sắp gả cho A Diễm , là em dâu của nàng.

 

“Không phiền, phiền, thể lẩu cho Hoàng thượng, nương nương là vinh hạnh của dân nữ.” Diệp Sơ Nguyệt vội vàng , đùa , đây đều là những chỗ dựa vững chắc đó.

 

“Hoàng , Hoàng tẩu, tay nghề của A Nguyệt quả thực là nhất phẩm, cứ để nàng thử xem .” Tạ Diễm lên tiếng, hiểu đây là cơ hội để Diệp Sơ Nguyệt tạo ấn tượng , đương nhiên sẽ phối hợp. Dẫu sự che chở của Hoàng , Hoàng tẩu, những kẻ cũng dám gây phiền phức cho A Nguyệt.

 

Tuy sẽ bảo vệ A Nguyệt, nhưng Tạ Diễm cũng mắt sáng . Sẽ nhanh, sẽ bận rộn. Thậm chí chừng sẽ trở chiến trường, đến lúc đó thể lúc nào cũng ở kinh thành.

 

“Ưm ưm, Hoàng bá bá, Hoàng bá mẫu, món Nguyệt dì siêu ngon!” Tạ Cảnh Hi ở bên cạnh cũng gật đầu lia lịa, là một tiểu mê .

 

“Ngon, ngon, ăn, ăn…” Tiểu Uyển Uyển họ đang gì, nhưng ngại phụ họa. Vẻ đáng yêu ngây ngô đó khiến đều bật .

 

“Tốt, thì hãy để chúng nếm thử tay nghề của A Nguyệt!”

 

Thế là, Diệp Sơ Nguyệt để tiểu Uyển Uyển , còn theo cung nữ của Hoàng hậu đến Ngự Thiện Phòng.

 

Những ở Ngự Thiện Phòng Diệp Sơ Nguyệt tự tay lẩu, còn cho là đúng. Dù lẩu họ cũng , chẳng chỉ là cho gia vị nồi, trực tiếp nhúng các món ăn tươi sống rửa sạch là ăn ?

 

Tuy nhiên, họ cũng thể , mùi vị của lẩu thật sự nồng nàn. Sau khi Diệp Sơ Nguyệt chính là sáng tạo lẩu, và cả phát minh phương pháp trồng rau đại bành, những ở Ngự Thiện Phòng thực học lỏm. Không vì điều gì khác, chỉ rõ công thức nước lẩu. Ban đầu họ cũng thử phân tích nước lẩu đó, nhưng trong đó nhiều loại gia vị quả thực thể nhận là gì.

 

Những ở Ngự Thiện Phòng học lỏm đương nhiên là thành công, Diệp Sơ Nguyệt cho về Tấn Vương phủ lấy một gói đồ mà nàng mang theo bên từ trấn Thất Bảo, giả vờ lấy một gia vị và nguyên liệu khô từ bên trong. Đương nhiên, những thứ thực là lấy từ gian.

 

Khi nàng xong, mùi vị lẩu quen thuộc nồng nàn lập tức lan tỏa. Đặc biệt chén nước chấm nàng pha là sốt mè, càng hợp khẩu vị của Hoàng thượng và Hoàng hậu. Thêm đó, gợi ý của Diệp Sơ Nguyệt, Tạ Diễm đề nghị Hoàng thượng, Hoàng hậu cần cung nữ dọn thức ăn, mà tự nhúng ăn, bữa ăn khiến Hoàng thượng và họ ăn cảm thấy thành công hơn , và sảng khoái hơn nhiều!

 

“Ngon, quá ngon! A Nguyệt, khi nào nàng mở cửa hàng ở kinh thành?” Sau bữa ăn, Hoàng hậu hỏi Diệp Sơ Nguyệt.

 

 

Loading...