Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 9: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:44:47
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần gia loạn cào cào

 

“Mau, mau mời Mã đại phu đến!” Có phản ứng , lớn tiếng la lên.

 

, đúng, đại phu, mời Mã đại phu…”

 

Một vài dân làng bụng lập tức chạy ngoài, tìm vị Mã đại phu mà họ nhắc tới.

 

Mã đại phu là thầy lang ở thôn Đại Đồng, thường ngày dân làng ốm sốt, thương té ngã đều tìm Mã đại phu.

 

tìm thầy thuốc, những khác ít nhiều cũng thở phào nhẹ nhõm.

Mèo Dịch Truyện

 

thấy vết sẹo x.é to.ạc nửa khuôn mặt Trần Đồng, e rằng Mã đại phu đến cũng khó mà chữa khỏi.

 

Một phụ nữ mềm lòng bắt đầu cảm thấy xót xa cho Trần Đồng.

 

Trần Đồng vốn là một thư sinh, còn thi khoa cử. Giờ đây dung mạo hủy hoại, e rằng còn duyên với khoa cử nữa.

 

“Thôn trưởng đến !”

 

Mã đại phu còn tới, nhưng thôn trưởng thôn Đại Đồng mời đến .

 

Khi thôn trưởng đến, đúng lúc đang hỏi bà Vương chuyện gì xảy . Kết quả bà Vương chỉ lóc gào thét, rõ ràng gì. Còn Trần Đồng sớm sợ đến ngây , cả đờ đẫn.

 

“Thôn trưởng, đến ! Mau xem , hai con bà Vương t.h.ả.m quá!” Dân làng vội vàng nhường chỗ cho thôn trưởng.

 

Thôn trưởng lúc mới thấy bộ dạng của hai con bà Vương, cũng kinh hãi hít một lạnh.

 

“Thôn trưởng, thôn trưởng, chủ cho chúng đó!” Bà Vương đó còn đang gào , thấy thôn trưởng đến như tìm chỗ dựa, cả nhào tới.

 

Chỉ là bộ dạng bà Vương đ.á.n.h thành đầu heo thật sự đáng sợ, thôn trưởng vội lùi hai bước, gấp gáp : “Đừng gào nữa! Rốt cuộc là chuyện gì? Hai nông nỗi ?”

 

Thôn trưởng trong lòng thực cũng chút lo lắng, sợ rằng thôn thật sự cường đạo gì đó đến, thì thật sự tai họa lớn !

 

“Thôn trưởng, đều là tiện nhân Diệp Sơ Nguyệt ! Nếu thị , chúng cũng sẽ thành thế !” Bà Vương đập hai tay xuống đất, gào thét .

 

“Ngươi, ngươi ai?”

 

Tất cả đều kinh ngạc!

 

Bà Vương là con dâu của ư? Sao thể? Trong ấn tượng của họ, con dâu nhỏ Trần gia ôn lương hòa nhã, hề nhát gan. Sao thể bọn họ thương thành thế ? Hơn nữa, nếu nhầm, đối phương sắp sinh con chứ?

 

, con dâu nhà ngươi ?” Thôn trưởng nghĩ đến đây lập tức hỏi.

 

Họ quả thật thấy Diệp Sơ Nguyệt, nhưng nghi ngờ gì khác, mà là lo lắng Diệp Sơ Nguyệt hại.

 

“Tiện nhân nhỏ đó hòa ly với A Đồng , mang theo đứa của nợ !” Bà Vương cay nghiệt .

 

Đã sinh con ư?

 

Nghe giọng điệu chán ghét của bà Vương, đoán đôi chút. E rằng con dâu nhỏ sinh con gái, khiến hai con bà Vương hài lòng, kết quả là đuổi cả con dâu lẫn đứa bé khỏi nhà.

 

Sự đồng tình của đối với hai con bà Vương lập tức giảm vài phần, còn việc bà là do Diệp Sơ Nguyệt hãm hại, họ tuyệt đối tin.

 

“Mã đại phu đến !”

 

Thầy lang cuối cùng cũng đến!

 

“Mã đại phu, xem giúp họ .” Thôn trưởng lên tiếng.

 

Mã đại phu gật đầu, y lướt mắt qua khuôn mặt bà Vương và Trần Đồng, đó liền xem xét cho Trần Đồng .

 

Mã đại phu xem xét vết thương mặt Trần Đồng , đôi mày nhíu chặt.

 

“Mã đại phu, con trai thế nào? Mặt thể chữa ?” Bà Vương sưng mặt lo lắng hỏi.

 

Trần Đồng cũng hồn, căng thẳng nín thở.

 

Mã đại phu trả lời mà hỏi Trần Đồng còn thương ở nữa.

 

Trần Đồng mím môi, chút hổ mở lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-9.html.]

 

“Đại phu, chỗ đó của con , chỗ đó…” Bà Vương cũng lắp bắp, nhưng vì tương lai của con trai, bà đành chỉ phần hạ của y.

 

Mọi ồ lên!

 

Trần Đồng ngay cả hạ cũng thương ư?

 

Mã đại phu cũng sững sờ! Y nhíu mày, với dân làng phía : “Các ngươi ngoài một chút!”

 

Dân làng thôn Đại Đồng , tuy tò mò nhưng vẫn lui ngoài. Ngay cả bà Vương và thôn trưởng cũng theo , chỉ còn Trần Đồng và Mã đại phu.

 

Một lúc lâu , Mã đại phu mới lên tiếng xong.

 

Bà Vương lập tức cà nhắc bước .

 

Thôn trưởng và những khác theo .

 

“Mã đại phu, con trai chứ?” Bà Vương mong đợi Mã đại phu.

 

Mã đại phu nhíu mày lắc đầu, : “Ta sẽ đưa ít t.h.u.ố.c mỡ, ngươi bôi lên mặt y. chữa khỏi tất cả vết thương của y, ngươi vẫn nên đưa y đến trấn hoặc huyện lỵ mà khám.”

 

Mã đại phu thực , vết thương mặt Trần Đồng chắc chắn sẽ để sẹo. Còn mệnh căn của y, e rằng khó mà lành . Chỉ là y cũng tiện thẳng, nhưng dù Trần Đồng cũng tái mét cả mặt.

 

Mã đại phu đoạn lấy t.h.u.ố.c từ hộp t.h.u.ố.c đặt mặt bà Vương, : “Còn ngươi, t.h.u.ố.c mỡ cũng thể bôi.”

 

Y xong liền bỏ !, thậm chí quên cả thu tiền thuốc.

 

“Mã đại phu, Mã đại phu, đừng mà!…” Bà Vương còn giữ Mã đại phu .

 

“Thôi , mau đưa Trần Đồng đến trấn .” Thôn trưởng vội .

 

, đúng, trấn , trấn …” Bà Vương cũng còn bận tâm đến việc giữ Mã đại phu nữa, bà nhờ thôn trưởng và dân làng đưa Trần Đồng lên xe bò của thôn, tự chạy phòng lấy bạc.

 

Ai ngờ đưa Trần Đồng lên xe bò , mà bà Vương vẫn . Đang định gọi bà thì trong phòng vọng tiếng thét kinh thiên động địa của bà Vương:

 

“Thằng cha nào thất đức, ăn trộm bạc của ! A…”

 

Mọi : “…”

 

 

Chưa kể Trần gia bao nhiêu ồn ào hỗn loạn, cuộc sống ở cữ của Diệp Sơ Nguyệt tại thôn Đại Khê cũng khá “ấn tượng”.

 

như nàng dự đoán, chuyện Diệp gia đào nhân sâm lan truyền khắp thôn, ít bình thường qua cũng đến hỏi thăm xem chuyện thật ? Nhân sâm bán ? Bán bao nhiêu tiền?

 

Hầu hết dân làng đều tò mò, hoặc chút ghen tỵ. Sau khi nhân sâm bán mấy chục lượng bạc (thực bán hơn ba trăm lượng), vài câu chua ngoa thôi. cũng nảy sinh ý đồ , đến nhà mai mối cho chị em Diệp Sơ Nguyệt. Lại đêm khuya mò tới nhà định trộm cắp.

 

Chuyện mai mối Diệp mẫu thẳng thừng từ chối!

 

Diệp Minh Dương đến mười lăm tuổi, dù mai mối cũng đợi thêm hai ba năm nữa. Còn Diệp Sơ Nguyệt cũng với cha , nàng trong vài năm gần đây sẽ nghĩ đến chuyện tái giá.

 

Thực tế, Diệp Sơ Nguyệt bao giờ nghĩ đến chuyện tái giá.

 

Đàn ông gì đó, sánh bằng kiếm tiền nuôi con.

 

Chỉ là để tránh cha lo lắng cằn nhằn, nàng đổi cách khác.

 

Việc Diệp gia từ chối hôn sự cũng gây ít lời đàm tiếu, cho rằng nhà họ bây giờ chút tiền thì coi thường khác.

 

Còn những kẻ lẻn nhà định trộm đồ thì Diệp Sơ âm thầm dùng s.ú.n.g gây mê trong gian giải quyết. Sau đó dùng gian đưa họ lên núi, dù c.h.ế.t cũng dọa cho hồn xiêu phách lạc. Họ còn tưởng gặp ma, từ đó về ai dám đến Diệp gia trộm đồ nữa.

 

Trong một thời gian đó, cuộc sống ở cữ của Diệp Sơ Nguyệt cuối cùng cũng yên bình trở .

 

Đồng thời, đứa bé cũng từ bộ dạng đỏ hỏn, nhăn nheo lúc mới sinh, lớn lên thành một cục bột trắng nõn nà, với những cánh tay, cẳng chân nhỏ xíu như củ ấu.

 

Diệp Sơ Nguyệt đặt cho cục bột nhỏ một cái tên lớn thật và ý nghĩa là “Diệp An Ninh”, còn một cái tên nhỏ là “Uyển Uyển”.

 

Tiểu Uyển Uyển trở thành cục cưng của cả nhà, và Diệp Sơ Nguyệt bây giờ yêu nhất là dính lấy tiểu Uyển Uyển.

 

Một tháng trôi qua thật nhanh, Diệp Sơ Nguyệt hết ở cữ, tiểu Uyển Uyển cũng đón mừng đầy tháng.

 

 

Loading...