Hạ Đình    việc  của  ngày hôm qua  vô tình giúp  một đám  xa lạ kí  hợp đồng lớn, giúp một công ty xa lạ vượt qua thời điểm khủng hoảng. Hắn còn đang bận chửi rủa tên Dạ tổng biến thái khốn khiếp  cho đủ một nghìn linh một   kìa. Chửi trong lòng thôi  đủ,  còn  hai chữ Dạ tổng lên giấy  điên cuồng xé bỏ. Tựa như  như   thể xé nát gương mặt biến thái nhưng  trai   .
 
Mặc dù Hạ Đình ở  địa ngục  ít khi  tiếp cận với cái . Người  cho là  nhất  địa ngục cũng  mấy chục nghìn năm tuổi , ngày ngày nấu canh vong tình cho chúng quỷ,  cơ thể đều ám mùi của loại canh đấy.
 
Tuy nhiên, Hạ Đình  chẳng hề  những thứ xinh   trần gian mê hoặc. Có lẽ là bởi vì  tiếp xúc quá nhiều với cái  khiến cho cảm quan đánh giá cái  của  cũng mất dần . Mọi thứ đối với  cũng chỉ là sinh linh  hơn  kém.
 
Đã là sinh linh tam giới thì  phân biệt   , giàu  nghèo, chỉ phân biệt sống c.h.ế.t mà thôi. Nếu để bầu cử   đôi mắt công bằng nhất thế gian , Hạ Đình chắc chắn sẽ  trong nhóm đầu.
 
"Cướp... cướp...  cướp."
 
Phía  đột nhiên truyền đến tiếng la thất thanh, Hạ Đình đang  dạo  vỉa hè,  thấy tiếng la thì   ngay lập tức. Trên cung đường  còn khá nhiều  di chuyển,   ngờ  tên dám cướp của ở nơi .
 
Cậu   đầu, một bóng  điên cuồng lao nhanh qua. Theo phản xạ,  vung tay sang, dễ dàng nắm  áo của kẻ đó. Kẻ đó  ngờ sẽ   thật sự nhúng tay , áo  kéo căng lập tức ngã sấp xuống vỉa hè.
 
Vỉa hè  lát bằng đá kém chất lượng, chỗ lồi chỗ lõm. Hắn ngã xuống, quần áo   lập tức  xước  chỗ. Tốc độ  dậy của   cũng  nhanh, nếu    thủ của Hạ Đình nhanh thì  lẽ     thể chạy thoát .
 
"Thằng chó, buông ." Kẻ cướp vùng vẫy  nền gạch đá, điên cuồng  thoát khỏi khống chế của . Làm gì  chuyện  thể dễ dàng thoát khỏi khống chế của đoạt hồn sư  một địa ngục như  chứ.
 
Được , mặc dù cả địa ngục chỉ  một   là đoạt hồn sư.
 
Tên cướp vùng vẫy mãi  , thấy   ngang cũng dần dần tập trung  thì    càng gấp. Không thể để  bắt , nếu  bắt thì  toi đời.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-nha-co-mot-banh-bao-nho/11.html.]
Tên cướp cùng đường, cố gắng lôi từ trong túi  con d.a.o sắc nhọn. Hắn vung tay c.h.é.m loạn xạ  trong  khí. Ban đầu, Hạ Đình còn  thèm để cái con d.a.o nhỏ   trong mắt, tới khi tay của   c.h.é.m xuống một đường dài  mới hốt hoảng.
 
Hắn  đoạt hồn sư quen , mới lên nhân gian  một tháng  nhiều thứ vẫn  thể thích ứng . Ví dụ như việc cơ thể con  quá yếu ớt, tựa như chỉ cần   ngoài gặp gió to cái thôi cũng  thể  gió thổi bay. Hay đơn giản như bây giờ, chỉ  rạch d.a.o  một cái thôi tay cũng sẽ chảy máu, một khi chảy m.á.u cũng  lâu lành.
 
"Trời,  trai,     ?" Người qua đường  thấy tên cướp hung hăng c.h.é.m  thương  thì lập tức chạy . Có  tham gia cùng, d.a.o  tay tên cướp  nhanh  cướp . Có  đỡ   dậy, giúp  xem vết thương: "Trời ơi, chảy m.á.u nhiều quá, ở đây ai  băng  thương ?"
 
"Bên   hiệu thuốc, tới đó mua thuốc  nhờ   băng bó luôn cho ."
 
"Mau lên, mau lên."
 
Hạ Đình ú ớ  hiểu gì    qua đường kéo tới hiệu thuốc. Nhóm  qua đường chia  hai nhóm, một  đỡ  tới hiệu thuốc, một nhóm đông hơn đưa tên cướp  lên đồn cảnh sát.
 
Nạn nhân của vụ cướp là một nữ sinh,  tiền trong ví  nhiều nhưng cũng là  bộ chi tiêu của cô trong cả tháng. Ngoài tiền  thì nó cũng   nhiều giấy tờ quan trọng như thẻ căn cước, bằng lái xe, thẻ sinh viên. Nếu thật sự  giật mất túi , cô cũng chẳng    thế nào nữa.
 
Nữ sinh nhận lấy ví từ tay những  qua đường,     tay giúp  đầu tiên là Hạ Đình thì cũng lập tức chạy tới hiệu thuốc. Cô thấy dáng vẻ  trai ưa , cực kì soái khí  khác gì nam chính ngôn tình bước  từ trong truyện thì  khỏi ảo tưởng.
 
Trong những bộ truyện thiếu nữ cô ,   ít truyện đề cập đến tình tiết nam chính giúp nữ chính bắt cướp. Từ đó thì duyên  của bọn họ cũng bắt đầu, một chuyện tình  diễn . Nữ sinh càng nghĩ, gương mặt  càng đỏ lên. Có thể yêu đương với một  trai  như thế , cô  đúng là may mắn mà.
Mập
 
Nữ sinh tiến tới  mặt Hạ Đình, cúi gằm mặt cực kì  hổ: "Chào , em là Tô Tô, cảm ơn   bắt cướp giúp em. Nếu    thì em    phận của em sẽ  về  nữa."
 
Hạ Đình: "..."
 
Mấy lời  hình như nên dành cho mấy việc nghiêm trọng hơn mới đúng chứ nhỉ?