Lý Vân Thúy càng  càng hăng,    để ý đến  dẫn chương trình  đổ mồ hôi đầy mặt,  sức nháy mắt với bà : "Cả cái vụ   nữa,  bảo con mua cho  cái vòng vàng, con   mua cái gì mà nhãn hiệu gì đó... Tiffany? Bằng bạc!"
"Trên đấy chỉ đính một viên kim cương vỡ bé tí tẹo, đắt c.h.ế.t , đeo  ngoài   còn tưởng là đồ giả! Mẹ bảo con là mua vàng, vàng giữ giá con  hiểu ?"
"Con là vì ghét  quê mùa, thấy   con mất mặt đúng ? Con  con bận rộn công việc, cả năm chẳng về  hai , về thì chỉ ở  một ngày, m.ô.n.g  còn  nóng   ."
"Mẹ bảo con dẫn   tham gia cái gì mà tiệc tối của các con, để   mở mang tầm mắt, con cứ  là bất tiện. Có cái gì mà bất tiện? Phải chăng con sợ , một  nông thôn, sẽ  mất mặt con?"
Một loạt câu hỏi dồn dập như s.ú.n.g máy b.ắ.n , cả trường  chìm trong sự im lặng c.h.ế.t chóc.
Mặt Tiền Phong từ trắng chuyển sang xanh, các khớp ngón tay nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u gối đến trắng bệch.
Trán  dẫn chương trình lấm tấm mồ hôi, nụ   mặt gần như  thể giữ nổi. Anh  liên tục xua tay, cố gắng cắt ngang màn phán xét gia đình mất kiểm soát : "Bác ơi, bác bình tĩnh một chút, chúng ... chương trình của chúng  chủ yếu là kể một vài chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống, chuyện nhỏ thôi mà..."
Trạm Én Đêm
"Sao  là chuyện nhỏ?" Giọng Lý Vân Thúy càng lớn hơn: "Nuôi con để phòng khi về già, bây giờ nó  cứng cáp ,   quan tâm đến bà già  nữa, chuyện  mà là chuyện nhỏ ?"
Màn hình bình luận đóng băng trong ba giây,  bùng nổ, tràn ngập  bộ màn hình.
【Ôi trời?    thấy cái gì ?】
【Kịch bản ? Chắc chắn là kịch bản đúng ? Sao    ruột nào   con trai  như   khán giả  quốc chứ?】
【Bảo   giúp con của  ruột tìm việc? Đây là phiên bản 2.0 của 'Phù  ma',  , là 'Phù cháu ma' đây ?】
【Chê Tiffany bằng bạc... Lạy Chúa! Hóa  Ảnh đế cũng  sống cuộc sống như thế  ?】
【 vỡ mộng , còn  là  hiền con hiếu, là chỗ dựa cho ? Hoàn  khác với những thông cáo báo chí mà   xem!】
【Tự dưng thấy thương Tiền Phong,    thật là... ngột ngạt quá.】
 lạnh lùng  màn kịch , cầm cốc  bên cạnh lên, nhẹ nhàng thổi bay  nóng. Tình , đôi khi chỉ là một cuốn sổ ghi nợ hỗn loạn. Nhìn bề ngoài thì hào nhoáng, nhưng bên trong  sớm  những lợi ích nhỏ nhặt và sự oán hận ăn mòn, mục ruỗng.
4.
Màn kịch của  con Tiền Phong vội vã kết thúc,  dẫn chương trình  vận dụng hết kiến thức cả đời mới xoay xở  tình thế, mồ hôi  mặt   còn nhiều hơn cả Tiền Phong  ánh đèn sân khấu. Anh  rõ ràng   dính líu đến cặp  con  nữa, ánh mắt chuyển hướng, rơi   và Trần Mộ Ngôn.
"Tiếp theo, hãy cùng  câu chuyện của cô nàng cá tính thế hệ mới Mộ Ngôn và  cô !" Người dẫn chương trình cố gắng khuấy động  khí: "Mộ Ngôn, bình thường trông bạn  ngầu và cá tính,  điều gì   với  ?"
Trần Mộ Ngôn lười biếng ngước mắt lên, nhai kẹo cao su, thổi một bong bóng màu hồng,  "bốp" một tiếng vỡ tan. Con gái   , mà  thẳng  ống kính: "Nếu  về sự  hài lòng, thì nhiều lắm. Chủ yếu là  thấy  quá hai mặt, quá nghiêm khắc,    hiểu sự lãng mạn của bọn trẻ bọn ."
Các bình luận  màn hình lập tức sôi nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-show-thuc-te-con-gai-ma-nu-noi-toi-bao-hanh-gia-dinh/chap-3.html.]
【Đến  đến ! Chính chủ  cuộc!】
【Hai mặt? Nói rõ hơn ,  thích  cái !】
【   ngay mà, một  phụ nữ mạnh mẽ như chị Văn, đối với con cái chắc chắn sẽ  nghiêm khắc, chẳng  chút tình  nào cả...】
Trần Mộ Ngôn liếc  màn hình, khóe miệng cong lên hơn nữa: "Hồi nhỏ  dùng nước rửa chén thổi bong bóng, kết quả là  về đánh  một trận te tua."
"Chẳng lẽ nhà chúng   đủ tiền mua nước rửa chén ?"
Khán giả  màn hình hiển nhiên nhanh chóng đồng cảm với con gái.
【Gia đình giàu  cũng áp dụng kiểu giáo dục khổ hạnh ?】
【Mẹ  cũng thế, đến bây giờ  vẫn cảm thấy  vỡ một cái bát, lãng phí một chút nước là chuyện tày trời.】
【Thật cạn lời,  mua máy thổi bong bóng cho con thì thôi , con tự , còn  mắng?】
Thấy   đều đang chỉ trích ,  vẫn còn đang lục lọi trong ký ức. Có chuyện  ?
Hình như... đúng là !
 trầm tư một lúc lâu, cuối cùng cũng nhớ  đầu đuôi câu chuyện.
Ngày đó  đúng là  đánh con bé, đánh khá mạnh. Cái con bé  giọng lớn thật,    mấy ngày  thính lực đều giảm sút, lúc nào cũng  nhờ thư ký nhắc  một câu hai .
Thế là  liếc mắt khinh bỉ  con gái: "Con hút  thuốc trừ sâu,  đó con  ngất,  còn  đưa con  bệnh viện rửa ruột."
"..."
【...】
【Hả??????】
【Cái gì??????】
【  thể  là nó còn vần nữa  ( nhỏ)...】
Trần Mộ Ngôn rõ ràng cũng  thể tin nổi. Bao nhiêu ấm ức nghẹn  trong lòng, miệng há    đóng , nhưng  thể thốt  nửa lời.
 con gái vẫn  chịu từ bỏ, đảo mắt hai cái,  lên tiếng: "Vậy tại  con  lòng  thoa son cho em họ mà ba cũng đánh con? Em  còn   gì! Hai   vội vàng giáo huấn con!"