Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
11.
Sau một đêm, Trần Mộ Ngôn từ một thần tượng đầy tai tiếng, trở thành một thần tượng quốc dân thực thụ.
Con bé  còn cố chấp dùng sự sắc bén và nổi loạn để bảo vệ bản , mà   đó, đón nhận cái cốt lõi  ngốc nghếch, vụng về của .
Phong cách của con bé bắt đầu trở nên đa dạng, lúc thì cool ngầu, lúc thì dịu dàng, trong ánh mắt  thêm vài phần linh khí và sự thư thái mà  đây  .
Con bé dường như cuối cùng cũng tìm thấy cách để sống hòa bình với thế giới .
Sau đó, con bé thật sự trở thành "bộ ba thép" với Khâu Vân và Khâu Vũ, ba  cùng  vác ba lô, chạy khắp thế giới.
Điện thoại của , bắt đầu thường xuyên nhận  những bức ảnh mà con bé gửi từ khắp nơi  thế giới. Có lúc là ở Tây Tạng, má  nắng  đỏ ửng, ôm một chú cừu nhỏ,  tít cả mắt.
Có lúc là ở bãi biển, cùng Khâu Vân  sóng biển  ướt sũng, hai   chật vật  vui vẻ giơ tay hình chữ V  ống kính.
Có lúc là trong rừng mưa, mặt  vẽ bằng sơn dầu, cùng Khâu Vũ  theo hướng dẫn viên địa phương, tò mò  ngó xung quanh.
Mỗi bức ảnh, đều sống động như thể sắp nhảy  khỏi màn hình.
Chiều hôm đó,   kết thúc một cuộc họp xuyên quốc gia dài lê thê, điện thoại "ting" một tiếng, là một bức ảnh và một đoạn ghi âm do con gái gửi đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-show-thuc-te-con-gai-ma-nu-noi-toi-bao-hanh-gia-dinh/chap-9-het.html.]
Trong ảnh là sa mạc  lúc chạng vạng, hoàng hôn nhuộm đỏ cả một góc trời. Con bé và Khâu Vân, Khâu Vũ   nóc xe jeep, ba  giơ lon bia,  phóng khoáng  ống kính.
 mở đoạn ghi âm, là giọng  vui vẻ của con gái, xen lẫn tiếng gió: "Mẹ ơi! Ở đây tuyệt lắm! Con  chụp  nhiều ảnh cho !"
"Mẹ đợi nhé, khi nào  rảnh, con sẽ đưa  đến!"
"Con  khảo sát địa điểm ,  cả cẩm nang cho  luôn, đảm bảo  sẽ chơi vui và thoải mái!"
  bức ảnh đó, ánh hoàng hôn vàng rực rọi lên  cô bé, như thể dát lên một lớp ánh sáng.
Đã bao lâu    thấy con bé  vô tư lự như ?
Trạm Én Đêm
 cầm điện thoại lên, ngón tay dừng   màn hình  lâu,  từ từ gõ  một dòng chữ: [Được.]
Suy nghĩ một lát,   bổ sung thêm một câu: [Sau nhiều ngày nỗ lực,  cũng   tiến bộ.]
[Khi nào con về, chúng  cùng ăn bún ốc.]
[... đóng cửa bếp  ăn ngay từ nồi   ?]
(Hết truyện)