Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 103: Bạn bè xấu áo gấm về làng

Cập nhật lúc: 2025-12-19 09:40:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Địa điểm uống rượu là nhà A Hạo.

 

Lần đầu tiên Từ Đông Thăng thấy A Hạo dễ tính thế .

 

Cái bảng ghi nợ ai đến ăn cơm biến mất, đó là một cái đài bán dẫn đặt chễm chệ giữa nhà chính. Cũng chẳng bật, chỉ để trưng bày.

 

thấy mấy đến, còn chủ động mang gói hạt dưa mời c.ắ.n chuyện, miệng toác tận mang tai, như cái chậu m.á.u nuốt chửng , nếp nhăn mặt giãn hết cỡ.

 

Từ Đông Thăng bất giác rùng , vẫn quen cái điệu bộ bà già chỉ tay mặt mắng sa sả hơn.

 

Vợ A Hạo là phụ nữ thấp bé gầy gò, bình thường ít , thấy họ đến cũng chẳng chào hỏi, mặt mũi sầm sì oán khí. hôm nay tâm trạng cũng khá , bày một bàn rượu thịt đầy đủ.

 

"Béo ? Không đến ?"

 

"Không đến , bố nó quản chặt lắm, bắt ở nhà việc." Từ Đông Thăng nhận điếu t.h.u.ố.c A Hạo đưa, vẫn kẹp tai như cũ.

 

"Xì —— đàn ông con trai to đầu mà còn nhà quản, đúng là vô dụng!" A Hạo quát vợ: "Ra rót rượu chứ."

 

Vợ ngoan ngoãn cầm chai rượu rót cho mỗi một ly, hề tỏ vẻ khó chịu.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Đôi giày da chân đen bóng, dính chút bùn, lấy tay phủi phủi.

 

Từ Đông Thăng ngạc nhiên: "Chà chà, các ông thành đại gia đấy nhỉ? Kể cho em xem, ở bển sống ?"

 

A Hạo hớp ngụm rượu, nhả khói thuốc, vẻ mặt đắc ý: "Cũng tàm tạm, việc thì mệt, nhưng kiếm nhiều. Đã bảo hai thằng bay cùng bọn tao từ sớm , cứ dứt mấy chuyện cỏn con ở nhà."

 

"Mày bọn tao xem, kiếm tiền to, về quê ai chẳng nể? Chỉ cần tiền, chuyện gì cũng giải quyết hết."

 

"Nghe giọng điệu của mày, rốt cuộc kiếm bao nhiêu? Chẳng bảo mỗi tháng một trăm đồng ?"

 

Tiểu Hổ toét miệng, đập bàn: "Đấy là lương cơ bản thôi, cuối năm còn tiền thưởng nữa. Với đồ đạc công trường đều bán tiền, mày , mỗi ngày công trường thải bao nhiêu là sắt vụn! Chỗ sắt vụn với rác rưởi sang tay bán , tiền kiếm dùng bao tải mà đựng!"

 

Từ Đông Thăng bao giờ, tưởng tượng cảnh công trường thế nào, cũng thú vị thật.

 

"Thế chúng mày cứ tiện tay mang bán ?"

 

A Hạo : "Hại, ai cũng động , đều là đồ của bên cả. Vương tổng dẫn dắt bọn tao lợi hại lắm, chỉ cần rò rỉ chút ít từ tay ông là đủ cho bọn tao kiếm thêm mấy tháng lương ."

 

"Thế ngày nào chúng mày cũng cu li ? Có nghỉ ngơi ?"

 

"Sao , tối đến tha hồ chơi, chúng mày , bên đấy phát triển lắm, cái gì cũng ..."

 

Mấy uống từ trưa đến tối mịt, lúc đầu kể chuyện ăn xa, đó chuyển sang khuyên Từ Đông Thăng và Cẩu T.ử cùng.

 

Vì họ đang "tranh giành địa bàn". Thế lực bên đó chia mấy phe, bên nào đông hơn thì chiếm ưu thế. Đặc biệt là họ từ nơi khác đến, càng dùng lượng để áp đảo đối phương.

 

Từ Đông Thăng lấy cớ say rượu, kéo Cẩu T.ử về.

 

Cẩu T.ử uống nhiều nên đau đầu: "Anh, ? Nhà giờ kiếm tiền, chắc chắn cho em ."

 

Từ Đông Thăng: "Một năm chúng nó kiếm nửa cái danh hiệu 'vạn nguyên hộ', đúng là hấp dẫn thật. nhà giờ cũng thiếu tiền, con cái còn nhỏ quá, chắc chắn ."

 

Hắn im lặng một lúc lâu, thở dài: "Anh chỉ thấy hai thằng nó đổi ."

 

Ra ngoài va chạm, thấy sự đời, cảm giác ưu việt quá lớn. Càng ngông cuồng càng to gan, giọng điệu chuyện như trọc phú mới nổi.

 

Lại còn rủ "mát-xa", kể chuyện bao "vợ bé" (bồ nhí) bên ngoài như chuyện hiển nhiên.

 

Câu nhỉ, "Không bồ nhí thì coi là đàn ông thành đạt".

 

Lúc A Hạo câu đó, giọng oang oang, chẳng thèm quan tâm vợ ở ngoài cửa thấy .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-103-ban-be-xau-ao-gam-ve-lang.html.]

Từ Đông Thăng lắc đầu, mấy em càng càng xa .

 

Thôi thì về nhà ôm con cho lành, nhà vợ con khôn, còn mấy thỏi vàng giấu kỹ, chẳng ham hố gì nữa, cứ an phận gã nhà quê thôi.

 

Lâm Tuệ ở nhà lau cho con xong, đang bôi kem nẻ lên khuôn mặt trắng trẻo của chúng.

 

Nghe thấy tiếng chồng về, cô , thấy loạng choạng, mặt đỏ gay, nhưng ánh mắt vẫn còn tỉnh táo.

 

Hắn sán định hôn Lâm Tuệ, cô chê hôi, đẩy .

 

"Cả chiều nay các buôn chuyện gì thế?"

 

Từ Đông Thăng bế con gái lên, cho hôn thì hôn con .

 

"Thì chuyện ăn xa của bọn nó thôi."

 

Hắn lược bỏ đoạn "mát-xa", bao bồ nhí , chỉ kể chuyện khác.

 

Lâm Tuệ chỉ cảm thán tốc độ phát triển của thành phố lớn, nghĩ nhiều.

 

Cô giằng con: "Anh hôi c.h.ế.t , mau tắm ."

 

Từ Đông Thăng cởi áo khoác , hút thuốc, nhưng A Hạo và Tiểu Hổ đều nghiện t.h.u.ố.c nặng, ám mùi lên nồng nặc.

 

Hắn ngờ chính vì cái mùi t.h.u.ố.c lá con gái chịu tội lớn.

 

Đêm đến, Lâm Tuệ theo thói quen dậy xi tè cho con.

 

Lại gần giường nhỏ, thấy tiếng ư ử.

 

Cô tưởng con đói, bế lên thì thấy nóng hầm hập.

 

Cô lo tay chuẩn, cúi đầu chạm trán trán con, nóng thật.

 

cuống, gọi khẽ: "Từ Đông Thăng, An An sốt , dậy thắp nến ."

 

Từ Đông Thăng tỉnh cả rượu, bật dậy châm nến: "Sốt ?"

 

Nến sáng lên, Lâm Tuệ thấy mặt con đỏ bừng, cổ nổi mẩn đỏ.

 

Cô cau mày, cẩn thận cởi áo con , thấy n.g.ự.c và lưng đều nổi đầy mẩn đỏ.

 

"Lúc tắm tối qua . Anh mau xem Khang Khang, Thường Thường ."

 

Từ Đông Thăng vội kiểm tra: "Hai em , nhiệt độ cũng bình thường."

 

Lâm Tuệ kìm nén sự lo lắng: "Em quần áo cho An An, bệnh viện ngay. Anh sang gọi , bảo sang trông hai đứa lớn."

 

Trạm xá trấn buổi tối chắc bác sĩ trực, cứ lên thẳng bệnh viện huyện cho chắc ăn.

 

"Được."

 

Từ Đông Thăng nhanh chóng mặc quần áo, chạy sang gõ cửa sổ.

 

"Mẹ ơi, An An sốt nổi mẩn, bọn con đưa bệnh viện, sang trông hai thằng cu giúp con."

 

Trong phòng Mẹ Từ bò dậy: "Sao sốt? Cảm lạnh ?"

 

"Con ."

 

Lâm Tuệ gói ghém vài bộ quần áo và tã lót cho con, lấy chăn nhỏ bọc kín con , lên xe ba bánh.

 

Cũng may hồi bỏ tiền cái mái che , lúc quan trọng phát huy tác dụng lớn.

 

 

Loading...