Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 116: "Khởi nghĩa" đòi tiền tiêu vặt

Cập nhật lúc: 2025-12-19 09:40:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Một hai xu là tiền ? Mày tưởng tiền từ trời rơi xuống chắc? Tao thấy chúng mày giờ sướng quá hóa rồ , coi tiền gì! Mày ăn chỗ quà vặt đó thì c.h.ế.t ? Chỉ cái ham ăn!"

 

Chị dâu cả càng càng hăng, lời lẽ càng thêm khó .

 

Lâm Tuệ cau mày, cảm thấy họ phản ứng thái quá, nhưng , mỗi một quan điểm, mà cô rốt cuộc chỉ là thím, tiện can thiệp chuyện dạy con.

 

Chị dâu hai cũng xách tai Từ Quốc Cường và Từ Tú Tú, mắng chúng hiểu chuyện, giúp ngoài mà giúp nhà.

 

Lúc cả hai khéo về đến nơi, thấy thế liền hỏi chuyện gì.

 

Hai bà vợ bắt đầu thi cáo trạng, câu đá câu , bảo bắt chúng nó trả khoai lang dẻo, bán bánh bao giúp gia đình.

 

Bên tai ong ong tiếng cãi vã, Lâm Tuệ bực , cao giọng: "Đủ ! Vốn dĩ chỉ là chuyện cỏn con! Các chị cảm thấy em chiếm hời của trẻ con ? Thế thì trả hết khoai lang dẻo đây, quán em còn chẳng đủ bán, đến hoa hồng cũng khỏi cần chia cho khác!"

 

Mấy cô dọa giật , dù thấy vợ thằng ba nổi giận bao giờ, vui cô cũng năng nhỏ nhẹ.

 

Từ Quốc Hoa sững sờ một chút, đó bùng nổ, hét: "Cháu , thím Ba cháu trả! Bọn cháu ăn quà vặt, bố cho tiền tiêu vặt, giờ bọn cháu tự nỗ lực kiếm tiền, bố cũng chịu, tại chứ?!"

 

Chị dâu cả còn định lôi nó về, miệng đầy lời oán trách: "Mày tưởng nuôi sống cả nhà dễ lắm ? Bố hồi bé cũng tiền tiêu vặt , chẳng vẫn lớn thế ? Mày kiếm tiền mà đưa về nhà, tao nuôi mày tốn cơm!"

 

Từ Quyên Quyên kéo tay bố, giọng nghẹn ngào: "Bố, bọn con xong việc nhà mới bán khoai lang dẻo mà, vì bán khoai, bọn con còn chẳng chơi, tại ạ?"

 

Từ Quốc Cường bệt xuống đất, ăn vạ: "Bọn con chỉ dựa sức kiếm tiền mua quà vặt, gì sai ! Giúp nhà bán bánh bao cũng , nhưng bố trả lương cho bọn con ? Bố keo kiệt thế cơ mà!"

 

Chị dâu hai chống nạnh, chỉ mũi nó mắng: "Mày giúp nhà kiếm tiền mà còn đòi lương á? Phản !"

 

"Không trả tiền thì bọn con bán giúp nữa, cứ như , học về chỉ chơi thôi là ."

 

" thế!"

 

Từ Quốc Siêu chẳng hiểu chuyện gì đang xảy , nhưng ảnh hưởng đến việc nó cùng phe với các , cũng theo.

 

Lũ trẻ tập thể tạo phản, hai bà chị dâu nhất thời trấn áp nổi.

 

" là một lũ ranh con mất dạy, chẳng thương lớn chút nào!"

 

"Tất cả câm miệng cho !" Bố Từ lúc đầu còn hiểu mô tê gì, giờ rõ ngọn ngành, chỉ thấy vô lý hết sức.

 

Ông nội nổi giận, tất cả dám ho he nữa.

 

Ông vẫn mắng hai con dâu, chỉ hỏi hai đứa con trai: "Thằng cả thằng hai, chúng mày giờ hết cái ăn ?"

 

Anh cả hai hổ, cúi đầu đáp: "Không ạ."

 

"Đừng lúc nào cũng lôi chuyện ngày xưa , ngày xưa tao với mày hồi bé đến giày cũng , thế giờ chúng mày định vứt giày của con ?"

 

Hai bà con dâu mím chặt môi , lũ trẻ thấy ông nội bênh vực, lập tức vui vẻ mặt.

 

"Bọn trẻ việc nhà ?"

 

Anh cả xoa đầu con gái, đáp: "Có ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-116-khoi-nghia-doi-tien-tieu-vat.html.]

 

"Trong nhà đến mức c.h.ế.t đói, trẻ con việc nhà cũng ngoan ngoãn, càng đừng chúng mày giờ ngoài bán bánh bao kiếm khối tiền, thi thoảng cho chúng nó một hai xu tiền tiêu vặt thì trời sập ?"

 

"Kể cả chúng mày cho, chúng nó nghĩ cách tự dùng sức kiếm tiền, thế chẳng chuyện ? Lại ngựa chạy ngựa ăn cỏ, đời chuyện thế?"

 

"Nếu tao bắt chúng mày đan một đống rổ cho tao mang bán, tiền bán tao cầm tất, chúng mày xu nào, ngày nào cũng sai bảo chúng mày, chúng mày ? Tao là bố chúng mày, chúng mày hiếu thuận với tao mà."

 

Hàng loạt câu hỏi dồn dập khiến cả hai càng thêm hổ.

 

Anh hai mím môi, kéo con trai từ đất dậy, phủi bụi cho nó, : "Con bố, bọn trẻ dù bán khoai lang dẻo cho chú ba bán bánh bao cho bọn con, đều trả lương."

 

Chị dâu hai định gì đó, trừng mắt ngăn .

 

Anh cả cũng gật đầu: "Nhà con cũng thế."

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Mấy đứa trẻ vui sướng nhảy cẫng lên, ông nội gõ đầu, dám càn.

 

"Các cháu tự kiếm tiền sẽ bố kiếm tiền vất vả thế nào? Một hai xu cũng là mồ hôi nước mắt cả, thể bảo bố keo kiệt ? Bố nuôi gia đình vất vả thế, các cháu quá hiểu chuyện !"

 

Lũ trẻ cúi đầu, thành tâm xin : "Con ạ, con xin bố ."

 

Sắc mặt chị dâu cả chị dâu hai lúc mới đỡ hơn chút.

 

"Được , ai về nhà nấy , đừng hở tí là cãi ầm ĩ, để làng thấy cho."

 

Lâm Tuệ từ lúc bố chồng lên tiếng dạy bảo nhà, mâu thuẫn nhà họ để họ tự giải quyết, cô xen .

 

cuộc "khởi nghĩa" vì tiền tiêu vặt rõ mồn một, chung quy vẫn là lũ trẻ thắng một bậc.

 

hỏi thừa xem còn bán khoai lang dẻo cho cô , chỉ cần đến lấy hàng là cô giao, đến cũng chẳng , như cô , quán cô lo ế.

 

Hôm , lũ trẻ chạy sang, Lâm Tuệ thấy chúng cầm hai chai nước ngọt phiên uống, đứa một ngụm đứa một ngụm, hỏi: "Ai mua thế?"

 

"Hì hì, một chai là bà nội cho tiền, một chai là bố bọn cháu mua cho. Chờ uống xong, mang vỏ chai trả, còn trả 6 xu, đều là của bọn cháu hết!"

 

Chai thủy tinh nước ngọt ga

 

Từ Quyên Quyên trêu mấy đứa em trong xe đẩy, như phát hiện chuyện gì thú vị, hét lên: "Thôi xong, Bình Bình An An chảy nước miếng , chúng chạy mau!"

 

Mấy đứa hi hi ha ha chạy biến , để ba đứa bé trong xe lóc ầm ĩ, Lâm Tuệ chống nạnh, đúng là chỉ giỏi tìm việc cho cô!

 

Có lẽ vì giá bánh bao đắt hơn, đứa lớn nhất là Từ Quốc Hoa cũng mới 11 tuổi, mang theo tiện, nên cuối cùng chúng vẫn bán bánh bao giúp gia đình, mà tiếp tục sang lấy khoai lang dẻo bán.

 

Hiện tại trẻ con đều thiếu đồ ăn vặt, "biệt đội đồ ăn vặt" chiến tích lẫy lừng, bình quân mỗi ngày bán 4, 5 hào, Lâm Tuệ lập riêng cho chúng một quyển sổ cái nhỏ.

 

Thậm chí còn trẻ con cầm tiền lẻ chạy đến tận nhà Từ Quốc Hoa mua khoai lang dẻo, sắp thành cái tạp hóa nhỏ .

 

Sự nghiệp của biệt đội nhỏ đang thuận buồm xuôi gió, ngờ, một tuần , Từ Quốc Hoa và Từ Quốc Cường mang thương tích về nhà!

 

Ngày nào ăn cơm tối xong chúng cũng sang nộp tiền hàng, hôm nay Lâm Tuệ thấy mặt chúng bầm tím, hoảng hốt: "Các cháu đ.á.n.h ở trường ?"

 

Từ Quốc Hoa nhe răng trợn mắt: "Có đứa định cướp đồ ăn vặt của bọn cháu, thế là đ.á.n.h luôn."

 

 

Loading...