"Mấy cái đứa nghịch ngợm đang gì đấy?"
Từ Đông Thăng và cha dậy sớm, mặc áo tơi dày cộm đồng kiểm tra, khơi thông rác rưởi mương nước. Trở về liền thấy ba đứa nhóc tì động tác nhất trí xổm mái hiên, vươn bàn tay nhỏ hứng những giọt nước mưa rơi xuống.
Thấy lớn bắt quả tang trộm nghịch nước, chúng lập tức dậy, khanh khách chạy biến trong nhà.
Lâm Tuệ cốc đầu mỗi đứa một cái, quần áo n.g.ự.c đều ướt hết .
Cha Từ cởi áo tơi treo lên tường, gạt bùn đế giày.
"Ngoài ruộng thế nào cha?"
"Mưa tưới đẫm đất , đang chuẩn trồng ngô, thu bao nhiêu thì thu, còn hơn là cứ chịu đựng mãi đến sang năm mà thu hoạch gì."
Từ Đông Thăng tìm cái khăn lau tóc, : "Mọi nếu ăn ngô non thì trồng hai sào là , cần trồng quá nhiều, lương thực trong nhà đủ ăn . Trồng nhiều rau một chút thì hơn."
Mẹ Từ gật đầu: "Đợi tạnh mưa, trấn mua ít hạt giống rau, trong nhà đủ."
Trồng rau thể kiếm tiền, trồng nhiều. Bà ngày thường chẳng mấy khi dùng đến xe đạp, lúc rốt cuộc cũng cơ hội dùng! Bà rủ bà Vương cùng!
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Trận mưa kéo dài hai ngày, mương nước thông dòng, nước giếng cũng dâng lên, Từ Đông Thăng múc nước mấy mới trong .
Chờ khi mưa tạnh hẳn, trong thôn bắt đầu náo nhiệt, ai nấy đều vác cuốc đồng, ngay cả Trung thu cũng chẳng thời gian mà ăn mừng.
Đợi đất khô ráo hơn một chút, Từ Đông Thăng thành bán kem và nước đường.
Sau trận mưa lớn, thời tiết oi bức tan ít, việc buôn bán kem còn như , cái cửa hàng của tên chủ nhà vô lương tâm gặp hạn.
Tiền mới bỏ mua đồ đạc, vốn còn thu hồi thì trời trở lạnh. Từ Đông Thăng đến rụng răng, quả thực dựng cái biển cửa nhà —— Ở hiền gặp lành, ác giả ác báo!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-128-con-mua-lon-da-lau.html.]
Hắn chỉ giữ một thùng kem, để Cẩu T.ử phụ trách nhập hàng. Trên xe ba bánh của đặt hai thùng nước đường, đến những chỗ đông , vẫn bán chạy.
Hắn thấy một quen cũ, mở miệng chào hỏi: "Anh Hồ, lâu gặp, định đấy?"
Ông chủ Hồ mặc một bộ âu phục màu đen, xách theo một cái cặp táp, trông dáng đại gia thực thụ.
Ông dừng xe, vẻ mặt mệt mỏi, râu ria mặt cạo: " là lâu gặp, mới từ thành phố việc trở về. Sao thế? Giờ bắt đầu bày sạp ?"
Xem ông vắng một thời gian, chắc chuyện Từ Đông Thăng ép dọn khỏi cửa hàng.
Hắn giải thích nhiều: "Vì chút chuyện nên tạm thời mở cửa hàng nữa. Anh Hồ uống gì ? Thằng em mời ."
Ông chủ Hồ cũng khách khí, xuống xe miệng đang khát khô. Ông thùng, chỉ tôm lạnh (bánh lọt): "Lấy cái ."
Từ Đông Thăng lấy một cái bát sạch, múc cho ông một muôi đầy.
Ông chủ Hồ đặt cặp xuống, lên cái ghế đẩu nhỏ của mà ăn.
" còn thành phố bao giờ, to hơn huyện thành nhiều lắm ?"
"Rất to, cũng đông, nhà cũng cao, rảnh thì ngoài xem cho , mở mang tầm mắt cũng . Không chừng ngày nào đó thể mang việc buôn bán lên tận thành phố chứ."
"Ha ha ha ha nếu thực sự ngày đó thì quá, mơ cũng tỉnh! Hôm nào đó cũng tàu hỏa thành phố chơi một chuyến..."
Từ Đông Thăng bán nước đường tán gẫu với ông .
Chờ ông ăn xong, đặt bát xuống, tùy tiện lau miệng, ánh mắt thấu hiểu: "Nói , đang nhắm đến món đồ gì?"
Qua với ông chủ nhỏ cũng ngày một ngày hai, ân cần như , qua là mục đích.