Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 176: Không sao đâu, mình kết hôn rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-19 09:45:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời tiết ấm lên, bọn họ ăn bánh bao chuyện.
"Nhà cửa xây đến ?"
"Thuê , xây một nửa, chờ bọn về là thể thượng lương (cất nóc), vụ cày bừa là thể ở."
"Vậy là chờ cày bừa xong hai mới thành buôn bán?"
"Ừ." Anh hai Lâm gật đầu, "Cái kệ bọn tự đóng, đến lúc đó chuyển qua lắp ráp là xong."
"Có chỗ ngủ ?"
"Anh đàn ông con trai tạm bợ thế nào cũng , ngăn một gian nhỏ phía cửa hàng, kê cái giường là xong. Chị dâu em mang con ở trong thôn một thời gian, chờ ăn khá lên, đổi cửa hàng to, hẵng hỗ trợ."
"Đến lúc đó mua cửa hàng mua nhà, bọn trẻ cũng thể học thành phố!" Lâm Tuệ mừng cho họ, cuộc sống đều đang dần lên.
Hàng ghế ba , bên cạnh Từ Đông Thăng là một thanh niên mặc vest giày da, quan sát hồi lâu, tò mò hỏi: "Mấy các chị đều quen ?"
Anh hai Lâm ngước mắt , gì đó im bặt, về phía Lâm Tuệ.
Lâm Tuệ buồn , đả kích thê t.h.ả.m quá nên cảnh giác là chuyện .
Từ Đông Thăng liếc một cái, vẻ là một thanh niên thật thà, chỉ trả lời ngắn gọn: " thế."
Thanh niên cảm thán một câu: "Tốt thật, thể chiếu ứng lẫn . Không giống , tách khỏi đồng nghiệp, họ kẹt ở toa khác."
Anh cả Lâm hỏi: "Cậu công tác ?"
"Vâng." Anh lấy thẻ công tác từ trong vali , "Đơn vị chúng ở phương Bắc, chuyên bán nhân sâm, tới phương Nam là khảo sát xem thị trường bên bán ."
Mấy truyền tay xem thẻ công tác, Lâm Tuệ liếc qua, là đơn vị bên Đông Bắc.
"Oa! Cậu từ Đông Bắc tới ? Xa thế!"
"Mùa đông ở đó tuyết to lắm ? Chắc lạnh c.h.ế.t nhỉ?"
Người phương Nam luôn sự nhiệt tình to lớn đối với tuyết.
"To lắm ạ, mùa đông tuyết phong tỏa đường, khỏi cửa ."
"Cậu bán nhân sâm , chắc kiếm tiền lắm nhỉ?" Anh cả Lâm đầu tiên thấy bán sâm. Trên núi nhà họ cũng , nhưng đều nhỏ. Không ảnh hưởng đến việc họ sâm đắt.
Thanh niên lấy từ trong vali một cây cho họ xem: "Cũng tàm tạm, đắt lắm, một cây 10 đồng. tiền nào của nấy! Đem hầm canh, bổ khí dưỡng huyết, kiện tỳ vị. Cách hai ngày nấu một nồi canh sâm cho già, ăn lâu dài kéo dài tuổi thọ!"
Chuyện nhân sâm đại bổ thì trẻ con cũng , cả Lâm chút động lòng, cha nhiều việc nặng, đến lúc cần tẩm bổ.
Anh liền bắt chuyện với thanh niên , về công dụng của nhân sâm, càng càng hợp, ngay cả hai cũng nhịn tham gia.
Cẩu T.ử cũng động lòng, ông bà nội ở nhà cần tẩm bổ hơn ai hết, vợ đang m.a.n.g t.h.a.i sinh con, cũng thể thiếu phần.
Thanh niên nhắc tới chuyện công ty tìm thị trường gian nan, thở ngắn than dài, đột nhiên thấy cô gái trẻ xinh bên cửa sổ hỏi: "Sâm của các ngoại hình trông cũng đấy, là sâm hoang dã sâm trồng thế?"
Giọng khựng , đó đáp: "Có hoang dã nhân tạo. Rốt cuộc sâm hoang dã khó tìm, cần hấp thu linh khí hàng trăm ngàn năm mới thành. Kỹ thuật trồng sâm của nước hiện nay , sâm trồng bổ nguyên khí hiệu quả cao, còn thể xuất khẩu đấy!"
Lâm Tuệ gật đầu: "Nghe cũng tồi, hy vọng công việc của các ở phương Nam thuận lợi."
"Cảm ơn."
Lâm Tuệ chỉ hai câu chặn đề tài, thanh niên còn khơi gợi nhưng nhất thời , do dự một hồi thì đến ga.
Từ Đông Thăng che chở Lâm Tuệ, chen chúc trong đám xuống xe.
Thanh niên tìm hai đồng nghiệp cũng mặc vest giày da xách vali, bóng dáng họ xa, cả Lâm còn tiếc rẻ, càng nghĩ càng hối hận vì mua một cây sâm.
Anh hai Lâm nhận dụng ý của em gái, hỏi cô: "Mấy đó cũng là lừa đảo ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-176-khong-sao-dau-minh-ket-hon-roi.html.]
"Hả? Là lừa đảo á?" Anh cả Lâm trợn tròn mắt, thể tin nổi.
Lâm Tuệ vẫy tay gọi xe ba bánh, thuận miệng trả lời: "Em lừa đảo , cũng thể là công tác thật. Làm nghề bán hàng (sale) mà, tính cách cởi mở khéo ăn . Sâm đó nếu vấn đề thì chắc là thị trường, bên độ ẩm cao, luôn thích uống canh tẩm bổ."
"Thế..."
"Ý của em là, các đừng dễ dàng lóa mắt. Còn đang ở xe, các định bỏ 10 đồng mua một cây sâm thật giả, các mang theo bao nhiêu tiền?"
"Nếu lát nữa thấy thứ gì , các mua, thế còn tiền mà nhập hàng?"
Cẩu T.ử vốn, chỉ thuần túy tới giúp đỡ, đông cho đỡ sợ. hai ông là tới nhập hàng, cửa hàng của họ sắp mở .
"Các công việc thu mua, nhớ kỹ thành mục đích ban đầu mới là chuyện quan trọng nhất."
Anh hai Lâm bừng tỉnh đại ngộ: "Anh học thêm một điều!"
Từ Đông Thăng sùng bái cô, một nữa cảm thán, vợ thật lợi hại, cái gì cũng !
Lần Lâm Tuệ thẳng đến nhà khách lớn ở , thuê hai phòng. Ba đàn ông chen chúc một chút ngủ một phòng cũng .
Đêm đó, thấy tiếng gõ cửa quen thuộc. Trừ cả Lâm hoảng sợ, những khác đều ngủ ngon.
Sáng hôm , mấy quầng thâm mắt của cả ha ha, cảm giác thành tựu.
"Đồ ăn ở đây cũng khá ngon, chờ Khang Khang lớn thêm chút nữa, dẫn chúng nó du lịch cùng." Lâm Tuệ cảm thấy khẩu vị bên hợp ý cô.
Từ Đông Thăng cũng thấy : "Nhất trí."
"Bác tài."
Lâm Tuệ thấy bác tài xe ba bánh chở họ đến đường cái Sa Hà tháng , vẫy tay gọi .
Ông vẫn ngày ngày chở khách đầy đường, lúc rảnh rỗi thì cùng mấy bác tài khác dừng xe ven đường cạy gỉ chân c.h.é.m gió, nhàn nhã vô cùng.
Có điều thời tiết nắng quá, ông đen hơn tháng một chút, rộ lên hàm răng trắng bóc nổi bần bật.
"Các ông bà chủ tới ."
"Bác đừng hố bọn cháu đấy, chở bọn cháu chợ đầu mối, ngày mai vẫn thuê bác, thế nào? Có hàng lớn."
Bác tài : "Được, thành vấn đề."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Ông gọi với sang bên cạnh: "Người em, mối ."
Năm lên hai chiếc xe, vẫn như cũ đường tắt, rẽ trái rẽ .
Đằng đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào, bên đường một đám vẻ mặt phẫn nộ, đẩy mạnh mấy nam nữ thanh niên ăn mặc thời thượng về phía . Cô gái đầu cứ cúi gằm mặt, suýt ngã sấp xuống đất.
Không ai thương hại cô , ngược còn nhổ nước bọt, dùng lời lẽ nh.ụ.c m.ạ cô .
Lâm Tuệ chút sợ hãi, nắm lấy tay Từ Đông Thăng: "Chú ơi, chuyện gì thế ạ?"
Bác tài sắc mặt bình thường, liếc qua một cái: "Mấy đứa đó chắc là tổ chức vũ hội tại nhà bắt, phạm tội lưu manh."
Ông thở dài: "Còn trẻ thế, chắc là đưa xử b.ắ.n ."
Lâm Tuệ nắm tay Từ Đông Thăng tự chủ siết chặt, nghiêm trọng quá.
Hèn chi đường ít nam nữ thanh niên yêu đương đường cũng cách xa hai ba , ghế dài cũng dám sát.
Từ Đông Thăng an ủi cô: "Không , kết hôn mà."
Lâm Tuệ: Chẳng lẽ em còn dán giấy đăng ký kết hôn lên trán mới ?