Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 203: Thuốc thần

Cập nhật lúc: 2025-12-19 09:48:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả nhà chị cả Từ còn định đợi em trai về để , kết quả đợi mãi thấy, thất vọng về. Vừa khéo lướt qua .

 

Hai bà chị dâu hiện tại ở nhà chút hổ, oán trách vợ chồng chú Ba, nên cũng sang kể chuyện chị cả về.

 

Lâm Tuệ mừng rỡ tự tại.

 

Lúc Hoàng Thục Hoa sang chơi, cô đang bảng cửu chương vở, định cho bọn trẻ học thuộc .

 

Mồm mép nhanh nhảu thế, cũng đến lúc học đếm , nếu nào cũng giơ hai ngón tay bảo ba tuổi, mất mặt nó lắm.

 

"Chị dâu, Ba vắng ạ?"

 

Lâm Tuệ ngẩng đầu: "Đến cửa hàng ."

 

Quán ăn ăn ngày càng , qua trông nom nhiều hơn.

 

Cô đặt bút xuống, dang tay: "Cho chị bế Đến Đến một cái nào."

 

Con trai Cẩu T.ử tên khai sinh là Vương Hưng Đức, tên ở nhà là Đến Đến (Lai Lai).

 

Lúc ông bà nội Cẩu T.ử định đặt tên cho dễ nuôi là Tiểu Trư (Heo con), Hoàng Thục Hoa kịch liệt phản đối, mới đổi thành Lợi Hại Đến (Lợi hại đến đây/Tiền tài đến đây), bảo là gọi thế cho nhà nhiều vàng bạc châu báu.

 

Chứ gọi Tiểu Trư thật thì nhà đúng là đủ bộ "heo chó" (Cẩu T.ử = Chó con).

 

An An chạy , cẩn thận nắm tay em bé, hì hì: "Mẹ ơi, em trắng da , nữa."

 

Lâm Tuệ nhéo mũi con gái: "Đã bảo con là em bé lớn lên sẽ mà, con tin."

 

Bé tí mà là cô nàng háo sắc .

 

Hoàng Thục Hoa kéo ghế bên cạnh, kể chuyện bát quái trong thôn gần đây: "Chị dâu, trong thôn phụ nữ lấy chồng xa mới về đấy, tên là Lưu Lệ, chị ?"

 

là cô thật, hóa nhầm.

 

Lâm Tuệ Hoàng Thục Hoa, đột nhiên , là một phụ nữ " duyên" với Cẩu Tử.

 

"Biết chứ, thế?"

 

"Mẹ chồng em bảo cô dẫn một đàn ông về nhà đẻ, đàn ông đó ở thành phố, là tiền."

 

Lâm Tuệ cảm thấy chút đúng: "Người thành phố tiền để mắt đến phụ nữ điều kiện như cô ? Còn chịu nuôi cả con riêng nữa. Có uẩn khúc gì ?"

 

Hoàng Thục Hoa cũng rõ: "Nghe bảo đàn ông đó cũng luống tuổi , tầm 40, mặc vest giày da thắt cà vạt, trông dáng thương nhân lắm."

 

Lưu Lệ chỉ trả hết tiền cuỗm đó, còn bồi thường cho nhà đẻ 200 đồng. Cũng vì thế mà bà chị dâu hận thể ăn tươi nuốt sống cô , giờ chạy đôn chạy đáo hầu hạ cô em chồng về thăm nhà cùng " rể mới"...

 

Trong thôn vì chuyện Lưu Lệ mà nổi sóng gió, bữa cơm bữa cơm đều bàn tán về chuyện lạ .

 

Nghe ít chạy đến mặt vợ chồng Hoàng lão nhị (chồng cũ của Lưu Lệ) trêu chọc.

 

Hoàng lão nhị trong lòng nghĩ gì , nhưng ngoài mặt bình tĩnh, thậm chí cả Kim Quế nóng tính cũng chẳng động tĩnh gì, còn một câu: "Chuyện qua ."

 

Lâm Tuệ cảm thấy kỳ quái nên lời, nhưng nghĩ nhiều, dù cũng là chuyện riêng nhà .

 

Lại qua mấy ngày, nhà họ Từ cùng bàn bạc chuyện sửa sang tiệm tạp hóa.

 

Thím Vương mang cái mẹt sang nhặt đậu, kể chuyện trong thôn gần đây. Lâm Tuệ khỏi cảm thán, Lưu Lệ đúng là thành nhân vật lớn trong thôn , náo nhiệt vô cùng, cũng thấy về cô , chỉ cái xóm nhà cô là tin tức chậm chạp.

 

Thím Vương vẻ mặt hưng phấn: "Chồng Lưu Lệ từ Hải Thị (Thượng Hải) về, mở một công ty, chuyên bán sản phẩm của nước ngoài."

 

Lâm Tuệ và Từ Đông Thăng , ngạc nhiên, mua đồ nước ngoài dùng phiếu kiều hối, còn đến cửa hàng chuyên dụng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-203-thuoc-than.html.]

Chồng Lưu Lệ là dân buôn lậu ? buôn lậu thì quang minh chính đại thế .

 

Chẳng lẽ thật sự là nhân vật lớn chống lưng? nếu để mắt đến Lưu Lệ? Càng nghĩ càng thấy vô lý.

 

Thím Vương thao thao bất tuyệt: "Nghe ông còn xe máy, giàu lắm! Một tháng ít nhất kiếm hai ba ngàn đồng!"

 

"Thím Vương, thím rành chuyện ông thế?"

 

"Mấy cái đều do chị dâu Lưu Lệ rêu rao trong thôn đấy. Lưu Lệ dẫn đàn ông giàu về nhà nở mày nở mặt, nhà họ Lưu chê bao lâu nay giờ thấy hả lắm, bao nhiêu món ngon vật lạ thết đãi. Đấy, đàn ông uống rượu cao hứng, bán hàng gì kiếm bao nhiêu tiền khai hết."

 

Lâm Tuệ tin là rượu lời thật. Một ông chủ trung niên 40 tuổi từng trải, tửu lượng và cảnh giác thấp thế ?

 

Ngay cả nhà cô buôn bán nhỏ cũng bao giờ tiết lộ thu nhập với ngoài. Trong cảnh hiện tại, giấu giàu gần như là sự ăn ý hẹn mà gặp của ăn.

 

Thím Vương đột nhiên hạ giọng: "Chị dâu Lưu Lệ còn bảo, chồng Lưu Lệ về thể dẫn theo một ít cùng kiếm tiền, nhưng nộp một khoản tiền mua sản phẩm của họ, coi như phí dẫn đường."

 

"Sản phẩm đó hình như là t.h.u.ố.c bảo vệ sức khỏe (thực phẩm chức năng) gì đó, là nước ngoài sản xuất, đó còn tiếng nước ngoài! Người già uống vài tháng là đỡ đau lưng mỏi gối, uống lâu dài cơ thể khỏe mạnh."

 

"Sản phẩm như thế, chồng Lưu Lệ để giá thấp cho , mua t.h.u.ố.c còn tặng trứng gà và chậu rửa mặt, nếu mua đủ mười lọ, còn thể dẫn kiếm tiền to!"

 

Từ Đông Thăng nhạo: "Hắn bụng thế cơ ?"

 

Lâm Tuệ im lặng một chút, hỏi thím Vương: "Có giới thiệu khác đến mua thì trích hoa hồng ?"

 

Thím Vương gật đầu: " đúng đúng. Nếu giới thiệu nhiều, phần của cần mất tiền, mỗi đầu còn thưởng 1 đồng."

 

Lâm Tuệ khuyên bà: "Thím Vương , giờ thím cách kiếm tiền , nhà cũng cần vất vả thuê bên ngoài, đừng dại mà biếu tiền cho lạ."

 

Nhắc đến thì vợ chồng chú Ba chính là "cha cơm áo" của thím.

 

Thím Vương tủm tỉm gật đầu: "Phải đấy, nhà thím giờ rút . mà t.h.u.ố.c của ông vẻ thật, thím định mua cho ông nhà hai lọ uống thử ha ha."

 

Mẹ Từ thấy bạn già mua cũng động lòng: "Có linh nghiệm thế thật ?"

 

Từ Đông Thăng giữ chặt : "Mẹ với cha sức khỏe , cần thiết uống thuốc. Nếu thấy chỗ nào khỏe, con đưa bệnh viện kiểm tra."

 

Lời Từ mát lòng mát , ha hả: "Cha bệnh tật gì, chỉ là t.h.u.ố.c thần kỳ thế, trong tay cũng thiếu tiền, định mua về để dành. Chờ họ mua cũng chẳng ."

 

Đây đúng là nắm thóp tâm lý già.

 

Lâm Tuệ khuyên nhủ: "Là t.h.u.ố.c ba phần độc, chúng tiếng nước ngoài, giờ dùng đến, để lâu quá hạn cũng phí, nhất đừng mua, đỡ lãng phí tiền."

 

Thím Vương vốn đang hừng hực khí thế, vợ chồng họ , hưng phấn giảm một nửa.

 

Hai bà chị dâu thích hóng hớt, kéo thím Vương hỏi: "Mua t.h.u.ố.c xong họ thật sự dẫn kiếm tiền ?"

 

Thím Vương gật đầu: "Hoàng lão nhị và mấy cán bộ thôn đều mua , bảo là ba ngày nữa đấy, đến Hải Thị, thẳng đơn vị văn phòng."

 

Cán bộ thôn giống như bảo lãnh uy tín trong mắt dân làng, họ đầu thì chắc lừa đảo .

 

Hai bà chị dâu như quên sạch khúc mắc, tay trong tay dắt nhà văn hóa thôn hỏi han tình hình.

 

Chờ họ hưng phấn trở về, bảo là em bên nhà đẻ theo.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Từ Đông Thăng chẳng thèm quản chuyện nhà họ, chỉ hỏi hai ông trai: "Là các bỏ tiền mua t.h.u.ố.c ?"

 

Anh hai lắc đầu: "Chị dâu chú bảo nhà tốn bao nhiêu tiền, còn nhập hàng, tiền. Bên nhà vợ tự bỏ tiền ."

 

Chị dâu cả cũng thế.

 

Từ Đông Thăng: Hóa các bà chị dâu lúc nào cũng than nghèo kể khổ vô ích. Tốt đấy, đấy...

 

 

Loading...