Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 207: Xe sang người đẹp
Cập nhật lúc: 2025-12-19 09:48:26
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nụ của Lưu Lệ khựng , ngay đó như chuyện gì : "Bọn chị bận rộn gì, hai em mở hai cửa hàng to đùng huyện, hai em mới là ông chủ bà chủ lớn chứ."
Từ Đông Thăng đặt đồ tay xuống, nghiêng chiếc xe máy ngoài cửa, nhướng mày: "Em còn đang khổ sở đạp xe ba bánh, các chị xe máy ."
Hắn vẻ mặt hưng phấn, nắm lấy tay chồng Lưu Lệ đòi bắt tay: "Anh là ông chủ Tiền ? Xe máy mua ở thế? Bao nhiêu tiền? Tốn xăng ? Có khó mua ? thể thử một tí ?"
Khóe miệng ông chủ Tiền giật giật, dường như chịu nổi cái vẻ tiểu nhân phố chợ của , rút tay : "Cái mua tỉnh, đương nhiên rẻ ."
Từ Đông Thăng bộ "quả nhiên là thế", đầu mặt quỷ với Lâm Tuệ.
" bảo huyện gì hàng xịn thế , xót lắm đấy, tỉnh đường nhựa rộng thênh thang thì sướng, chứ về cái chỗ khỉ ho cò gáy , đường xá lồi lõm ổ gà ổ vịt, cẩn thận hỏng xe đấy!"
"Nhà đẻ A Lệ là nhà , kiểu gì chẳng về thăm hỏi. Xe mua là để , hỏng thì mua cái khác."
Người đàn ông giàu hào phóng, Lưu Lệ vẻ thẹn thùng sủng ái, còn tưởng cô là thiếu nữ mười tám đôi mươi, "tình yêu" quả thực tươi trẻ .
Từ Đông Thăng cảm thán: "Vẫn là ông chủ lớn các tiền, mua là mua, như nhà cái xe ba bánh vẫn là đồ second-hand (đồ cũ), giờ sơn cũng bong, xích thì cứ tra dầu suốt..."
Thấy chuyện , ông chủ Tiền vội vàng đ.á.n.h trống lảng: "Chúng cũng chẳng bản lĩnh gì lớn, chủ yếu là do sản phẩm của chúng . Nếu A Đông cũng hứng thú, chúng thể bàn bạc chuyện hợp tác."
Ánh mắt Từ Đông Thăng lóe lên, kinh ngạc: " á? thì hợp tác cái gì?"
Lâm Tuệ lên tiếng: "Bên tiện, chúng sang quán ăn bên tìm chỗ chuyện ."
Lưu Lệ chồng, hai : "Được."
Lâm Tuệ dắt Bình Bình An An, tay Khang Khang cầm s.ú.n.g nhỏ, tay lắc lắc tay bố, dang hai tay , ý là bố bế.
Từ Đông Thăng kẹp nách con trai nhấc bổng lên: "Con ba tuổi , cả mà còn đòi bế, hổ hả?"
Ông chủ Tiền : "Nhà các em sinh ba ? Phúc khí thật đấy."
Lâm Tuệ đáp: "Giờ lớn chút cũng đỡ, lúc mới sinh thật sự là xoay xuể, đành thuê về nhà giúp."
Lưu Lệ cụp mắt xuống, đang nghĩ gì, tay đút trong túi áo bỏ .
Khang Khang lén lút , ghé tai bố thì thầm: "Bố ơi, họ trông giống ."
Từ Đông Thăng , tai ngứa ngáy, cũng dùng nhỏ với con: "Thế Khang Khang ?"
"Có ạ!"
Từ Đông Thăng hôn con trai một cái: "Sau bố cho con chú công an nhé? Thằng quỷ nhỏ lanh lợi ."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Khang Khang hì hì, răng sữa mọc đều tăm tắp, còn phân biệt kẻ cơ đấy?
Đến quán ăn, A Hổ chào: "Ông chủ, các ông chủ nhỏ đến ạ."
"Ừ, bọn lên tầng bàn chút việc, pha ấm mang lên nhé."
"Vâng."
Từ Đông Thăng thả con xuống: "Các con ngoan nhé, chạy lung tung."
"Vâng ạ." An An và Khang Khang chạy tìm cô họ, ở đó đồ ăn ngon. Thường Thường do dự một chút cũng chạy theo.
Ông chủ Tiền tòa nhà hai tầng nhỏ , ánh mắt dường như càng thêm cuồng nhiệt, giọng cũng cao hứng hơn hẳn: "Tòa nhà là các em mua ?"
"Là bọn em xây đấy, cũng mới khai trương lâu."
Họ tìm một góc xuống, A Hổ mang mấy cái chén sạch lên rót .
Ông chủ Tiền uống, đợi A Hổ xuống lầu xong mới mở lời: "Người quang minh chính đại chuyện mờ ám, hợp tác với các em bán t.h.u.ố.c của chúng ."
Lưu Lệ lấy từ trong túi một lọ thuốc, đặt lên bàn.
Ông chủ Tiền cầm lọ thuốc, thần thái đổi ngay lập tức, còn vẻ ôn hòa nãy.
"Thuốc của chúng dùng nguyên liệu hàng đầu quốc tế, thể chữa trị bệnh tật. Dùng lâu dài, tinh thần sảng khoái, cơ thể khỏe mạnh, già còn đau lưng mỏi gối, ngủ ngon và sâu hơn. Người trẻ uống cũng cường kiện thể!"
"Nhà máy của các tên gì? Công ty mở ở ? Thuốc như , uống tác dụng phụ gì ? t.h.u.ố.c nước ngoài liều lượng nặng, còn trộn cả chất cấm nữa."
Lưu Lệ là do oán hận Lâm Tuệ tích tụ lâu, là lúc bất mãn với sự nghi ngờ của cô đối với sản phẩm, mặt lộ vẻ giận dữ: "Bọn chị lòng rủ các em cùng kiếm tiền, em nghi ngờ bọn chị!"
Ông chủ Tiền nắm tay Lưu Lệ, hiệu cho cô bình tĩnh.
Hắn kín đáo quan sát Lâm Tuệ, những từ chuyên môn như chứng tỏ văn hóa kiến thức, giống phụ nữ nông thôn bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-207-xe-sang-nguoi-dep.html.]
Hắn sợ vạch trần, ngược càng kích động. Có trợ lực như , sự nghiệp của lo gì tiến thêm một bước?!
Hắn : "Cẩn thận là , dù cũng là t.h.u.ố.c men, chúng cũng mơ mơ hồ hồ mà hại . Thế , để em yên tâm, uống ngay mặt ."
Hắn vặn nắp lọ, đổ hai viên, chiêu với nước uống luôn.
Lâm Tuệ một suy nghĩ hợp thời: Uống t.h.u.ố.c uống , sẽ ảnh hưởng đến d.ư.ợ.c hiệu...
Ông chủ Tiền nuốt dứt khoát, đó há miệng cho họ kiểm tra: "Thế nào, giờ chịu tin chúng ?"
"Anh đừng đa tâm, t.h.u.ố.c hình như thật đấy." Từ Đông Thăng nở nụ , gạt bà vợ đa nghi sang một bên, hỏi: "Các hợp tác thế nào?"
"Rất đơn giản, nhập hàng của chúng , bày ở cửa hàng bán là . Thuốc thế , chắc chắn nhiều mua!"
Lâm Tuệ nhíu mày, đồng ý: "Cửa hàng quần áo của chúng còn nhập hàng, nếu bỏ vốn lớn thuốc, cửa hàng quần áo chẳng biến thành hiệu t.h.u.ố.c ?"
Ông chủ Tiền : "Em dâu yên tâm, bảo cùng kiếm tiền to thì chắc chắn sẽ để cho các em giá thấp. Người khác bán 10 đồng một lọ, để cho các em giá thấp nhất 9 đồng."
"Thuốc thế , một tháng bán 1000 lọ thành vấn đề, các em một tháng kiếm 1000 đồng ! A Đông mua xe máy là chuyện trong tầm tay."
"Các em mở cửa hàng huyện, quen nhiều, nếu gom đủ phát triển chi nhánh, em cửa hàng trưởng, một cái chi nhánh kiếm 2000 cũng chuyện đùa!"
"Đến lúc đó xe sang ..." Ý thức Lâm Tuệ đang ở đây, ông chủ Tiền ho khan một tiếng.
"Đến lúc đó cưỡi xe máy chở em dâu hóng gió, cả huyện ai cũng ghen tị! Nếu doanh , bên Hải Thị loại xe nhỏ mấy vạn đồng, cũng thể sắm !"
Từ Đông Thăng dường như thật sự viễn cảnh vẽ hấp dẫn, mắt sáng rực lên vì hưng phấn: "Em cũng thể lái xe á?"
"Đương nhiên ! Chỉ cần gia nhập chúng , nhà lầu, xe , tiền bạc cái gì cũng !" Ông chủ Tiền mặt mày rạng rỡ, tràn đầy tự tin.
Lưu Lệ phụ họa bên cạnh: "Đến lúc đó A Tuệ đeo vàng đeo bạc, phụ nữ cả thôn đều ghen tị với em!"
"Ừ ừ ừ! Em thấy đấy!" Từ Đông Thăng gật đầu lia lịa, thuyết phục. Ngay đó chút tiếc nuối: "Tiền nong bọn em để hết ở nhà , hôm nay mua ."
"Vừa xe máy, chở về nhà một chuyến, về về cũng nhanh thôi."
Lâm Tuệ sa sầm mặt, vui: "Không , lát nữa còn việc ."
Từ Đông Thăng nhẹ nhàng kéo tay cô, ngượng ngùng : "Lát nữa bọn em còn bận, . Mai các chị cứ qua thẳng nhà em nhé."
Ông chủ Tiền gật đầu: "Thế cũng , sáng mai chuẩn sẵn tiền, mang hàng qua. Tiền trao cháo múc."
"Được."
"Lọ t.h.u.ố.c mở nắp , là tặng em . Một lọ tận 10 đồng đấy!" Từ Đông Thăng phút cuối còn chiếm chút tiện nghi nhỏ.
Ông chủ Tiền trong lòng khinh bỉ, nhưng ngoài mặt vẫn nhiệt tình: "Không thành vấn đề, cứ giữ lấy."
Tiễn hai xong, Từ Đông Thăng thu nụ , cúi đầu lọ t.h.u.ố.c trong tay, màu mùi, chẳng cái gì.
Lâm Tuệ vỗ vai : "Đi thôi, ngẩn đó gì? Tưởng tượng xe sang của ?"
Từ Đông Thăng thuận tay nhét lọ t.h.u.ố.c túi, trái , khách, xoay ép cô góc tường.
Trong nháy mắt cúi đầu, tay nâng cằm cô lên, hôn xuống, động tác liền mạch lưu loát.
Lâm Tuệ còn kịp phản ứng.
Hơi thở quấn quýt phả mặt, thu lưỡi về, nhẹ nhàng c.ắ.n môi của cô, giọng khàn khàn: "Xe sang thì kiếm, còn thì sẵn đây ."
Thường Thường chạy lạch bạch tới, tay cầm cái bánh bao thịt gặm dở, chỉ thấy bố ở góc tường, kỳ quái hỏi: "Bố ơi, ?"
Lâm Tuệ đẩy , mắt long lanh, môi ướt át.
Từ Đông Thăng vẻ mặt nghiêm túc, nhưng đôi mắt đầy mê hoặc, ngón tay cái khẽ động, lau sạch vệt nước môi cô.
Cảm giác ấm áp vương vấn mãi tan.
Thường Thường chui qua khe hở giữa hai , giơ tay lên: "Mẹ ơi, ăn bánh bao."
Lâm Tuệ cúi xuống, c.ắ.n một miếng nhỏ: "Ngon quá, cảm ơn Thường Thường. Ai cho con thế?"
Thường Thường gì, cúi đầu tự ăn.
Từ Đông Thăng vỗ đầu con trai: "Đi gọi và em gái đây, chúng tìm chú cảnh sát."