Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 213: Tống vào tù
Cập nhật lúc: 2025-12-19 11:23:15
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Buông cô !"
Nghe thấy giọng , Tiểu Vân ngước mắt về phía , qua làn nước mắt mờ mịt thấy một bóng cao lớn đang chạy về phía . Cô như tiếp thêm sức mạnh, há to miệng c.ắ.n mạnh xuống.
"Á!" Bất ngờ phòng , Trương Hồng c.ắ.n một cái đau điếng, từ da thấu đến xương, bàn tay cảm giác như sắp c.ắ.n đứt.
Nhân lúc đau quá buông tay, Tiểu Vân dùng sức gạt cánh tay đang kìm kẹp n.g.ự.c , bỏ chạy thục mạng.
Chu Chính đưa tay kéo cô lưng, mặt đầy vẻ giận dữ, tung một cú đạp thẳng n.g.ự.c gã đàn ông.
Cú đạp chứa đầy sự phẫn nộ, Trương Hồng đá bay xa 3 mét, cả rạp mặt đất ôm n.g.ự.c rên rỉ.
Chu Chính vẫn hả giận, lao lên, một chân quỳ đè lên n.g.ự.c , tay liên tiếp giáng những cú đ.ấ.m xuống mặt .
Trương Hồng trong trạng thái tỉnh táo một nữa cảm nhận cái c.h.ế.t cận kề, liên tục xin tha.
"Này! Sao đ.á.n.h thế ?"
"Bên đ.á.n.h !"
Động tĩnh bên khá lớn, thu hút sự chú ý của hàng xóm xung quanh, vội vàng chạy gọi công an tuần tra.
Tiểu Vân hận thấu xương Trương Hồng, nhưng cũng sợ Chu Chính dính án mạng, vội lao tới giữ c.h.ặ.t t.a.y .
"Đừng đ.á.n.h nữa, c.h.ế.t mất! Chu Chính, đừng đ.á.n.h nữa..."
Chu Chính miễn cưỡng dừng tay, trong mắt vẫn hừng hực lửa giận.
Chẳng bao lâu , công an chạy tới đưa tất cả về đồn.
Trương Hồng thể bò dậy từ mặt đất, nhưng thể lâu, dựa ghế nhận thẩm vấn.
Công an cau mày mấy mặt, trông cũng giống lưu manh, đặc biệt là đàn ông đ.á.n.h , dáng đĩnh đạc, giống như xuất quân nhân.
Hai nam một nữ, khỏi nghĩ đến án tình cảm, yêu cầu họ tự khai báo quan hệ.
Tiểu Vân mở lời: "Anh là đồng nghiệp của , còn là chồng cũ của ."
Công an sa sầm mặt, giáo huấn Chu Chính: "Vợ chồng cãi , là ngoài xen cái gì?"
Chu Chính vốn đang chằm chằm xuống sàn nhà đồn công an, ngước mắt lên, thẳng công an : "Hai chữ 'chồng cũ' hiểu ? Họ ly hôn ."
"Đã ly hôn, nghĩa là lạ còn quan hệ gì. Hắn theo dõi, nhục mạ, hành hung, tổn thương một phụ nữ yếu đuối, đây là hành vi lưu manh! Hắn phạm tội!"
Trương Hồng nén đau dậy, lóc t.h.ả.m thiết: "Anh sai Tiểu Vân, em đừng giận, bao giờ to tiếng với em nữa. Bố vợ cũng bảo chúng nên chuyện t.ử tế, em theo về nhà ..."
Một đàn ông to xác lóc sám hối mặt , công an cũng thấy mủi lòng: "Cô xem, , vợ chồng với gì bỏ qua ? Sau sống cho , đừng cãi nữa..."
"Anh đừng đóng kịch nữa." Tiểu Vân cúi đầu, run rẩy, móng tay cắm sâu lòng bàn tay, đau đớn cô tỉnh táo .
Tiếng của gã đàn ông im bặt, Chu Chính nghiêng che chắn ánh mắt của cho cô.
Tiểu Vân đưa tay kéo Chu Chính sang bên cạnh, đó ngẩng đầu, ánh mắt găm chặt Trương Hồng.
"Anh đừng giả vờ nữa! 18 tuổi gả cho , 20 tuổi sinh con gái, và hài lòng. vì bảo vệ con, nấu cơm, vệ sinh... dám lơ là một khắc! Kết quả các vẫn nhân lúc để ý đem con bé cho khác."
"Để ép sinh con trai, các bắt uống nước bùa, uống t.h.u.ố.c bắc, đến tư thế ngủ cũng quản."
Nước mắt Tiểu Vân rơi xuống, cô quệt ngang, đó mặt , cởi cúc áo khoác ngoài.
Chu Chính nắm lấy cổ tay cô, ánh mắt thâm trầm.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Tiểu Vân dùng sức gạt tay , đó cởi áo khoác, kéo tay áo lên cao.
Công an trố mắt: "Cái ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-213-tong-vao-tu.html.]
Trên đôi cánh tay trắng nõn chằng chịt những vết sẹo cũ, vết d.a.o cứa, vết tàn t.h.u.ố.c lá, còn vết hằn đỏ Trương Hồng bóp mạnh.
"Sau khi đem con gái , từ chối ngủ cùng, Trương Hồng liền cưỡng bức . Hắn nghiện rượu, cứ uống là đ.á.n.h , khi đ.á.n.h ngất xỉu, ai quan tâm, cứ sàn nhà lạnh lẽo ngủ cả đêm. Sau đó cả nhà họ ngày hôm coi như chuyện gì xảy , bắt tiếp tục giặt giũ nấu cơm..."
Giọng Tiểu Vân nghẹn ngào, ai tự tay xé vết thương của mà đau đớn chứ.
Trương Hồng lẩm bẩm: "Anh sai , em mấy chuyện gì? Qua mà..."
"Câm miệng!" Chu Chính , ánh mắt lạnh băng.
Trương Hồng rùng , rụt cổ .
"Ly hôn là vì một tay quá nặng đ.á.n.h nhập viện, trạm y tế còn giữ bệnh án của , hàng xóm cũng là nhân chứng. Hắn sử dụng bạo lực, là kẻ ác. Chúng vợ chồng, còn bám lấy, quấy rối ."
" kiện ! Kiện đ.á.n.h , kiện quấy rối, kiện cưỡng gian! Cho tù!"
Ngực Tiểu Vân phập phồng, cảm xúc kích động.
Biểu cảm của công an lúc đổi, còn vẻ hòa giải qua loa như ban nãy. Vợ chồng cãi đ.á.n.h là chuyện thường, nhưng đ.á.n.h đến mức thì một câu "yêu lắm c.ắ.n đau" là thể cho qua.
Chu Chính hỏi: "Khải Thành về ?"
Công an sửng sốt: "Anh quen đội trưởng chúng ?"
Chu Chính gật đầu: "Đồng đội cũ."
"Đội trưởng còn đang bận, đợi chút, gọi."
Trương Hồng thấy quan hệ trong đồn công an, hoảng sợ, liên tục xin tha: "Tiểu Vân, một ngày vợ chồng nghìn năm ân nghĩa, em tha cho ..."
Chu Chính quát thứ hai: "Câm miệng!"
Lúc Lý Khải Thành tới còn ngạc nhiên, đồng đội ít mà cũng lúc đồn vì đ.á.n.h ẩu đả ?
Nghe xong sự tình vụ án, ánh mắt dần đổi. Đánh phụ nữ thì đáng mặt đàn ông gì?
Anh tự động bỏ qua khuôn mặt sưng vù bầm tím của Trương Hồng, với Tiểu Vân: "Tình hình hiện tại lợi cho chị, nhân chứng vật chứng đều , cũng đầu tiên phạm tội, kiện dễ, ít nhất thể phạt tù 5 đến 8 năm."
Trương Hồng phịch xuống đất, cả đờ đẫn.
Sau khi xong thủ tục ký tên, họ về , còn Trương Hồng tạm thời tạm giam.
Bước khỏi đồn công an, trời tối hẳn, ven đường thi thoảng ánh đèn hắt từ cửa sổ, bao bọc lấy tiếng đùa vui vẻ của gia đình .
Tiểu Vân về phía một ngôi nhà, vẻ mặt ngẩn ngơ, trong lòng dâng lên nỗi ngưỡng mộ vô hạn.
Trước mắt đột nhiên bóng đen bao phủ, Tiểu Vân hồn, ngẩng đầu Chu Chính mặt.
"Cô dự định gì ?"
Tiểu Vân mờ mịt: " ."
Cô đến nhà đẻ cũng còn, qua trận ầm ĩ của Trương Hồng, hôm nay ít hàng xóm thấy, chừng ngày mai tin đồn lan khắp nơi. Có lẽ, đến cả huyện thành cũng còn chỗ cho cô dung .
" , còn cảm ơn , cảm ơn giúp ."
Không chỉ vì hai đ.á.n.h Trương Hồng, mà còn vì đặc biệt nhờ Mỹ Anh và Tiểu Hồng giúp đỡ chiếu cố chuyện của cô.
Chu Chính tiếp lời, ngược hỏi cô: "Cô gả cho ?"
Đầu óc Tiểu Vân trống rỗng, cô cảm giác như ù tai: "Anh cái gì?"
"Cô gả cho ?"
Từng chữ từng chữ, rõ ràng rành mạch, cô rõ mồn một.