Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 221: Phần thưởng về tay
Cập nhật lúc: 2025-12-19 11:23:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Đông Thăng gần như cần tốn nhiều tâm tư cho việc nhập hàng, cứ theo lộ trình cũ mà , chỉ cần tăng lượng lên là .
Có điều một vấn đề đặt mắt, họ nhập hàng lượng quá lớn, nhà ga đòi tăng phí vận chuyển.
"Vật giá mỗi năm một tăng, năm nay thịt heo một cân là 1 đồng 3 hào ."
Nhân viên nhà ga cũng lý.
Từ Đông Thăng nhớ ba năm một cân thịt heo mới 1 đồng, mỗi năm tăng 1 hào, tốc độ tăng giá quả thực đáng sợ.
Hắn thể cứng rắn bảo ký gửi nữa, nhiều đồ thế thể tự mang về .
Cuối cùng tổng phí vận chuyển cho tất cả hàng hóa lên tới 50 đồng.
Anh hai Lâm sợ đến mức c.ắ.n lưỡi: "Bằng cả tháng lương công nhân !"
Từ Đông Thăng cũng xót xa vô cùng, trừ phần của hai vợ và hàng cho tiệm tạp hóa, riêng phí vận chuyển của là 35 đồng!
Hắn đành tự an ủi , chia đều mỗi món quần áo cũng chỉ tăng thêm vài xu, đắt đắt...
Khi dùng xe ba bánh chở đống đồ lặt vặt từ huyện về, lốp xe suýt thì bẹp dúm.
Bố Từ sớm ngóng cổ chờ ở cửa, chị dâu hai đang ở nhà cũng chạy sang giúp.
Ba em mỗi đứa cầm hai gói đồ ăn vặt chạy : "Ông bà ơi, bố về , mau mở cửa!"
Mọi vui mừng: "Cuối cùng cũng về, cửa vẫn mở suốt mà!"
Lâm Tuệ và Từ Đông Thăng chậm rãi đẩy xe ba bánh phía .
Đến cửa, Từ kinh ngạc: "Nhiều thế cơ !"
"Cửa hàng đồ nhiều thì bán thế nào ? Trống huếch trống hoác chẳng buồn ."
Chị dâu hai tiến lên giúp khiêng đồ xuống.
Mỗi một bao tải, cũng chẳng bên trong là gì. Khiêng phòng nhỏ xong mới dỡ từng thứ bày lên kệ.
"Chỗ con là kim chỉ , cái dùng đấy, trong nhà lo thiếu đồ dùng!" Chị dâu hai tay thoăn thoắt, miệng liên hồi, hớn hở.
Chẳng ai đáp lời chị .
Mẹ Từ mở bao tải, lấy bút chì, bút bi: "Bút gì đây? Đẹp phết nhỉ."
Từ Đông Thăng qua: "Là bút bi vỏ nhựa, tẩy bằng tay, tiện hơn bút máy bơm mực, rẻ bền, rơi cũng hỏng."
Lâm Tuệ : "Xem hôm nay con mở hàng cho tiệm , con mua năm cây bút bi, trong tiệm cần dùng."
Mẹ Từ ha hả, tâm trạng cực : "Được! Người nhà lấy rẻ cho con."
Tay chị dâu hai khựng , nhà chú Ba lấy đồ trả tiền, thế thì chị chắc chắn cũng thể lấy .
Phiền c.h.ế.t !
Cả nhà đang náo nhiệt thì thím Vương sang.
"Nhiều đồ thế cơ ! Nghe các bác mở tiệm tạp hóa lâu , giờ mới thấy."
"Thế ăn thua gì, đồ vẫn đủ nhiều . Cha , hai thể đến nhà nấu rượu giấm trong thôn mua về bán, nước tương nhà con cũng nhập . Cứ mua một chum to, ai đến mua thì tự mang chai đong, một chai hai ba xu, bằng giá bên ngoài."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Bố Từ cẩn thận xếp pin đèn pin lên kệ, : "Thế thì , mấy hộ quanh đây mua cần chạy xa nữa."
Hôm đó tiệm tạp hóa treo biển, đốt một dây pháo nhỏ, coi như chính thức khai trương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-221-phan-thuong-ve-tay.html.]
Có ít thấy lạ, qua xem náo nhiệt, thấy nhà thiếu đồ lặt vặt gì thì tiện tay mua luôn.
Ba em cầm đồ ăn vặt đồ chơi tay dụ ít trẻ con thèm thuồng tới, ngay hôm đó kiếm kha khá từ bọn trẻ.
Đám Từ Quốc Hoa tan học chạy tới, mắt đỏ hoe vì thèm. Bố Từ phát cho mỗi đứa một gói kẹo cao su, bảo ăn nữa thì lấy tiền tiêu vặt của mua.
Bọn chúng gật đầu lia lịa, nhà mở tiệm tạp hóa, tiêu tiền tiêu vặt cũng vui, chắc chắn khối đứa ghen tị với chúng!
Tiệm tạp hóa bán hàng bình thường là , gì khó khăn, Lâm Tuệ dạy hai ông bà ghi sổ. Họ chữ nhưng thể dùng ký hiệu riêng để nhớ.
Lão công an đến ngày hôm khi Từ Đông Thăng Dương Thành về, cách ngày giải cứu trong thôn mười ngày.
Vụ án phán quyết, ông chủ Tiền và đồng bọn buôn t.h.u.ố.c giả tóm gọn, với vai trò chủ mưu, tiền lừa đảo và bắt cóc quá lớn, trực tiếp tuyên án t.ử hình.
Lưu Lệ là tòng phạm, vai trò nhỏ, phạt mười năm tù giam.
Những kẻ còn kẻ 5 năm 8 năm, ai lọt lưới.
Phán quyết định, phần thưởng của Từ Đông Thăng cũng chuyển xuống.
"Đây là phần thưởng lãnh đạo phê duyệt, nhận lấy ." Một cái phích nước nóng, hai cái ca tráng men, lão công an còn cầm theo cờ thưởng.
Cán bộ thôn đều đến đông đủ, còn những giải cứu lục tục mang trứng, thịt, lương thực đến cảm ơn.
Trước mặt cha , họ hàng, bà con lối xóm, Từ Đông Thăng cầm cờ thưởng, những lời khen ngợi ngớt, còn thấy ngượng ngùng.
Trưởng thôn : "Lão Tam thấy việc nghĩa hăng hái , việc , chúng nhất định sẽ phát loa biểu dương trong thôn."
"Không , cái thì thôi ạ."
"Phải chứ!"
Từ khi còn tính công điểm, loa phát thanh của thôn ngoài việc thông báo tin tức quan trọng thì lúc cũng phát huy tác dụng. Phần lớn trong thôn đều thấy phát thanh biểu dương là chuyện , còn tưởng Từ Đông Thăng giả vờ khiêm tốn.
Thấy từ chối , Từ Đông Thăng cũng kệ, đằng nào cũng chẳng ở nhà mà thấy.
Hắn kéo lão công an một góc: "Chú hỏi ý kiến lãnh đạo giúp cháu ?"
Lão công an cho câu trả lời hài lòng: "Cậu là công thần lớn trong vụ án , lãnh đạo cũng tạo điều kiện cho , chỉ là dù rẻ thế nào, một chiếc xe máy mới toanh ít nhất cũng 4000 đồng, chiếc mới 90% cũng 3500 đồng, thể bớt hơn nữa, chắc chắn lấy ?"
Người hại trong vụ chủ yếu là trấn , bồi thường cho họ cũng do bên công an nghĩ cách. Như Từ Đông Thăng đó, tài sản tịch thu của ông chủ Tiền đủ đền bù, tiền phi pháp kiếm bọn chúng tiêu xài hoang phí ít.
Từ Đông Thăng vui mừng mặt, dòng xe là hàng nội địa. Trước chỉ đơn vị và bưu tá mới dùng, giờ tư nhân cũng !
Nếu là xe nhập khẩu thì từ 5000 trở lên, hơn vạn là chuyện bình thường.
Xe để cho với giá đó, chắc chắn lão công an tác động ít.
"Chú đợi chút, cháu bàn với nhà ."
"Được."
Lâm Tuệ đột nhiên Từ Đông Thăng kéo trong phòng, kỳ quái: "Bên ngoài bao nhiêu thế , kéo em đây gì?"
Từ Đông Thăng hề hề: "Vợ , em xem đồn công an còn thưởng cho . Anh ở nhà chăm chỉ việc, em tâm lý, dịu dàng xinh , hiểu lễ nghĩa... Có thể thưởng cho một cái ?"
Bao nhiêu thành ngữ lôi dùng hết.
Lâm Tuệ ăn đạn bọc đường: "Anh đừng nịnh em, thưởng cái gì?"
"Cái xe máy của ông chủ Tiền , lão công an bảo trong sở đồng ý bán cho , 3500 đồng. Rẻ hơn xe mới cả trăm đồng , giá hời đấy!"