Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 227: Hiện trường mất kiểm soát
Cập nhật lúc: 2025-12-19 11:23:29
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai ngày nay, thái độ của Từ Đông Thăng với Lâm Tuệ cực kỳ , cẩn thận hơn ngày thường, việc nhà cũng tranh .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Lâm Tuệ chỉ nghĩ áy náy chuyện chị gái, nên để ý lắm.
Từ Đông Thăng ngày nào cửa cũng nơm nớp lo sợ, về nhà cẩn thận quan sát sắc mặt vợ, thấy thứ bình thường mới dám lên giường ngủ.
Ba ngày , Từ Đông Thăng mặt mày hớn hở, tay xách một hộp cơm, bên trong là bánh hoa đào mua ở tiệm cơm, mang về dỗ vợ.
Vừa cửa, thấy ánh mắt cô lạnh băng, trong lòng "thót" một cái.
Xong , chuyện bại lộ !
Lâm Tuệ cụp mắt, nữa, đầu gối là bốn chú ch.ó con, Hổ Nữu thì ngủ chân.
"Anh lấy bao nhiêu tiền?"
"1000 đồng. Không vợ ơi, vốn dĩ định với em, giấu em..."
Lâm Tuệ vuốt ve đầu ch.ó con, nhạt: "Đừng từ 'vốn dĩ', là , chuyện xảy thì tính."
Từ Đông Thăng hoảng hốt, chạy tới, nửa quỳ xuống: "Em đừng giận, sai !"
"Anh dám , chẳng vì em sẽ giận ? Biết em sẽ giận mà vẫn ."
"Anh... ..." Hắn lắp bắp, giải thích, lúc ngoài cửa đến.
Mẹ Từ cau mày, định kéo con gái cả về, nhưng Từ Hồng Mai khoe khoang, nhất quyết đòi .
"Mẹ đừng kéo con, con chỉ qua cảm ơn lão Tam thôi, cho con mượn nhiều tiền thế, chị cả cảm ơn chú nhé!"
Lâm Tuệ bắt gặp vẻ mặt đắc ý của cô , từ tận đáy lòng dâng lên cảm giác buồn nôn mãnh liệt.
Giận quá hóa , cô nhẹ nhàng đặt ch.ó con lên Hổ Nữu, đó dậy, giọng bình tĩnh: "Từ Đông Thăng, cần xin , là em sai."
Gọi cả họ lẫn tên , Từ Đông Thăng trong lòng bất an, đưa tay định nắm tay cô, chạm , Lâm Tuệ hất mạnh .
"Choang" một tiếng, hộp cơm tay rơi xuống đất, bánh hoa đào bên trong vỡ nát.
"Từ Đông Thăng, chúng ly hôn ."
Mọi kinh ngạc, kể cả bố Từ và mấy chị em theo phía cũng rõ mồn một, ai dám lên tiếng.
Hô hấp Từ Đông Thăng ngừng một chút, gượng : "A Tuệ, em giận, nhưng em đừng linh tinh."
Chị dâu cả chị dâu hai cũng kinh hãi, vội vàng khuyên cô: " đấy A Tuệ, cãi thì cãi , đừng mấy lời đó, tổn thương tình cảm lắm!"
Lâm Tuệ bình tĩnh Từ Đông Thăng, mở miệng: "Anh mà, em đùa."
Ngoài sân bọn trẻ vô tư nô đùa, tiếng vọng , nhưng Từ Đông Thăng chỉ cảm thấy thấy gì cả, đầu óc trống rỗng.
Từ Hồng Mai nhạo: "Lão Tam, chú đừng nó dọa, một hai nháo ba thắt cổ thôi, chú giờ kiếm tiền, chị tin nó dám ly hôn với chú thật!"
Mẹ Từ túm lấy tay cô , lạnh lùng quát: "Mày bớt mồm ..."
"Vốn dĩ là thế mà, vợ chồng cãi lôi chuyện ly hôn dọa, nó ba đứa con, trong nhà tiền, nó ly hôn thì ?"
Lâm Tuệ cao hơn Từ Hồng Mai nửa cái đầu, đến mặt cô , thần sắc rõ, chẳng chẳng rằng đột nhiên giáng cho cô một cái tát trời giáng!
"Bốp!"
" cảnh cáo chị, bảo chị đừng bước cửa nhà cơ mà?"
"Tiền trong cái nhà cho dù lấy hết , thì cũng là phần đáng hưởng! năm nay 25 tuổi, một sinh ba, trẻ trung xinh kiếm tiền, khối xếp hàng chờ cưới ! Cho dù kén rể cũng chẳng chuyện chơi!"
"Còn nữa, cho dù tái hôn thì ? Vẫn thể sống tiêu d.a.o tự tại, cần hầu hạ bố chồng, chồng con. Dù cũng giống chị, đàn ông thì như trời sập, ngu như heo! Trông cũng giống heo!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-227-hien-truong-mat-kiem-soat.html.]
Từ Hồng Mai đột ngột ăn tát, má sưng đỏ lên. Rõ ràng trong mắt đa là dáng phúc hậu, thế mà cô châm chọc là giống heo!
Từ Hồng Mai phát điên, ôm một bên mặt: "A a a a! Con khốn ! Mày dám đ.á.n.h tao! Cha , lão Tam, thấy ? Loại đàn bà hư hỏng thế giữ gì..."
Lời của Lâm Tuệ như kim châm đ.â.m thẳng tim Từ Đông Thăng, lúc kẻ đầu têu đang hồ ngôn loạn ngữ, lửa giận trong lòng rốt cuộc kìm nén nữa, đột nhiên đá bay cái ghế mặt!
Tiếng động lớn Từ Hồng Mai sợ run lên.
Từ Đông Thăng chỉ cô , sắc mặt âm trầm: "Chị đúng là cái đồ chổi, chị cút ngay cho ! Từ nay về đừng bước chân nhà nữa!"
Một bên mặt đ.á.n.h của Từ Hồng Mai "bỗng chốc" trắng bệch: "Lão Tam, mày..."
"Chị hiểu tiếng ?! Cút cho !"
Ai cũng ngờ tình hình sẽ mất kiểm soát thế , thấy thế, bố Từ vội vàng lôi con gái cả , những còn ngơ ngác.
Mấy đứa trẻ thấy tiếng bố quát tháo, chạy về nhà, đối mặt với bầu khí căng thẳng, chút sợ hãi.
An An tiến lên nắm tay , chỉ đống bánh hoa đào vỡ vụn đất, thì thầm: "Mẹ ơi, bánh vỡ hết ."
Từ Đông Thăng miễn cưỡng nở nụ lấy lòng, chuyện với An An nhưng mắt Lâm Tuệ: "Là bố cầm chắc, hôm nay cho ch.ó con ăn, mai bố mua bù cho các con nhiều hơn nhé?"
Lâm Tuệ thèm , dắt mấy đứa con sân , giọng dịu dàng: "Cơm nấu xong , rửa tay ăn cơm."
"Vâng ạ."
Từ Đông Thăng mím môi, lẽo đẽo theo .
Lâm Tuệ cầm gáo múc nước: "Đưa tay đây nào."
Lần lượt dội nước lên từng đôi tay nhỏ, đến đôi bàn tay to cuối cùng, Lâm Tuệ cụp mắt, rõ cảm xúc, thu gáo nước về.
Từ Đông Thăng đưa tay định đón lấy gáo nước: "Để giúp em."
Thu tay về, Lâm Tuệ nghiêng : "Khang Khang, giúp múc nước ?"
"Vâng ạ!" Khang Khang thích nhất giúp việc, nhận lấy gáo, giúp rửa tay.
Trên bàn cơm, Lâm Tuệ gắp thức ăn bón cơm cho con, con hỏi gì đáp nấy. Từ Đông Thăng gắp thức ăn cho cô thì cô cũng ăn, nhưng tuyệt nhiên lấy một cái, cũng chuyện với .
Họ ăn cơm xong thì bố chồng và mấy chị em kéo sang.
Mẹ Từ lên tiếng: "Khang Khang, con dẫn các em sang tìm Quốc Hoa chơi ."
Khang Khang , thấy gật đầu mới .
Mấy trong nhà chính, nhất thời im lặng ai gì.
Mẹ Từ mở lời : "A Tuệ, thằng Ba lấy tiền trong nhà với con là nó sai. Con đừng giận nữa."
"Quanh quẩn vẫn một câu bảo con đừng giận, dựa cái gì bắt con đừng giận?" Lâm Tuệ cảm thấy nực , "Mọi thật sự cho rằng con giận vì 1000 đồng đấy ?"
"Cầm 1000 đồng, đến giấy nợ cũng , khác gì đem cho ?"
"1000 đồng thà ném cho ăn mày, con cũng cho Từ Hồng Mai, thế hiểu ?"
Lời thể là xé rách mặt , Từ tức giận: "Lâm Tuệ, con năng quá đáng ?! Hôm nay con còn đ.á.n.h nó mặt chúng , Hồng Mai gì con mà con hận nó thế?"
"Chị giả tạo, hư vinh, hổ, ham món lợi nhỏ còn màu, mấy cái ? Con hận chị , con chỉ thấy ghê tởm chị thôi!"
"Mẹ thử hỏi chị dâu cả chị dâu hai xem, ưa bà chị chồng ?"
Hai bà chị dâu mím môi , thái độ quá rõ ràng.