Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 238: Mua nhà lại mua mì

Cập nhật lúc: 2025-12-19 11:23:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thậm chí một phụ nữ mặc váy giữa đường, đêm hôm lạnh lẽo cảnh rợn cả .

 

Trương Dương thấy nhiều thành quen, với mấy : "Trên đường các đừng tùy tiện thương hại khác. Chỉ cần chúng dừng xe, bọn mai phục ven đường sẽ xông cướp sạch, lúc đó kêu trời trời thấu kêu đất đất chẳng ."

 

Chưa từng trải qua chuyện , ba Từ Đông Thăng dám ho he, khí trở nên căng thẳng.

 

Hắn sờ sờ túi quần lót, chỉ để một ít tiền mặt, phần lớn mang theo .

 

Chờ đến nơi, Lâm Tuệ mới bưu điện chuyển tiền. Phiền phức chút nhưng đỡ lo cướp dọc đường. Nếu đen đủi gặp bọn đông , cướp thì cứ ngoan ngoãn đưa tiền, giữ mạng là quan trọng nhất.

 

Lần xe, Từ Đông Thăng cũng tiện. Hắn đ.á.n.h nhanh thắng nhanh, đến sở quản lý nhà đất đăng ký, xem thông tin bán nhà.

 

"Dự trù kinh phí của là bao nhiêu?"

 

Người vì lụa lúa vì phân, Từ Đông Thăng bên ngoài cái xe tải nền.

 

Nhân viên tên Tiểu Trần thấy chiếc xe tải to đùng, tưởng là xe riêng của , thái độ vô cùng khách sáo.

 

"Cứ xem xem những căn nào, nhất là nhà sân vườn độc lập, giao thông thuận tiện, quan trọng nhất là hàng xóm láng giềng tính, giấy tờ rõ ràng, tranh chấp lằng nhằng."

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Có nhiều nhà cũ trả thời kỳ biến động, bên trong rắc rối một đống, địa phương, rước phiền phức .

 

Tiểu Trần ân cần: "Vâng, để tra cho ."

 

Cậu việc nhanh, liệt kê cho Từ Đông Thăng ba căn nhà, đều là nhà độc lập. Giá lượt là 5500, 7800 và 8800 đồng.

 

Có thể , chỉ cần tiền, mua nhà khó.

 

Sau khi xem qua từng căn, Từ Đông Thăng chọn căn giá giữa, một cái sân nhỏ hơn 300 mét vuông, khỏi ngõ vài chục mét là đường lớn.

 

Sáu gian phòng, bố cục vuông vắn, tầm thoáng đãng, điện nước đầy đủ, sân giếng nước, góc tường còn bụi hoa giấy tươi .

 

Hắn cảm thấy Lâm Tuệ nhất định sẽ thích cái sân .

 

Hắn gọi điện thoại kể tình hình cho Lâm Tuệ, quả nhiên cô gật đầu đồng ý. Thế là ngày hôm , tay Từ Đông Thăng thêm hai chùm chìa khóa.

 

Không đến Trương Dương nội tình, ngay cả hai ông vợ cũng kinh ngạc đến ngây .

 

Không... bảo nhập hàng ? Sao mua luôn cái sân to đùng thế ?!

 

Trương Dương nhận gia sản nhà , e rằng ngay cả cô ruột cũng đoán hộ kinh doanh cá thể kiếm tiền đến mức !

 

Căn nhà Từ Đông Thăng mua chủ cũ dọn dẹp sạch sẽ khi bán, mấy đàn ông lấy khăn lau qua loa, trải chăn đệm mới mua là ngủ , thoải mái hơn chen chúc xe nhiều.

 

Họ nhà máy lấy hàng xong, Từ Đông Thăng mặt dày bắt chuyện với giám đốc nhà máy về mì ăn liền.

 

Đây là nhiệm vụ thứ ba Lâm Tuệ giao cho , mua mì ăn liền về.

 

Từ Đông Thăng ăn bao giờ, mì ăn liền là cái gì .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-238-mua-nha-lai-mua-mi.html.]

ở đây , giám đốc , chỉ cho hai hướng, một là tìm tiểu thương bán lẻ, hai là tìm nhà máy sản xuất.

 

Hắn chọn tìm tiểu thương bán buôn.

 

Hắn cầm một gói lên, hình vẽ sặc sỡ bên , vẽ phết, nhưng trừ hai chữ "Tiện lợi" (Phương tiện) thì chẳng nhận chữ nào khác.

 

"A Đông, cái là cái gì? Một gói mì ?"

 

Lúc bên cạnh hai đứa trẻ con, mỗi đứa cầm ba hào đưa cho chủ quán: "Cháu mua một gói mì ăn liền!"

 

Ông chủ lấy cho chúng.

 

Hai đứa trẻ xé bao bì, lấy gói gia vị bên trong , xé đổ trong. Tiếp theo là bóp nát vắt mì, phát tiếng rắc rắc giòn tan. Sau đó túm chặt miệng túi, lắc liên hồi, tiếng lào xào vui tai.

 

Lắc đều xong, chúng mới mở , bốc ăn ngon lành.

 

Từ Đông Thăng dường như hiểu ý nghĩa của hai chữ "Tiện lợi".

 

"Mì ăn sống ?"

 

"Vắt mì chiên qua dầu , ăn sống , ngâm nước nóng hoặc nấu lên ăn đều ."

 

Mấy thì thầm to nhỏ cửa hàng, ông chủ hỏi: "Này , mấy gì đấy? Có mua thì bảo? Đừng chắn đường ăn."

 

"Mua. Một thùng bao nhiêu tiền?"

 

Hô, mua theo thùng cơ ?

 

Ông chủ vui vẻ, cũng ngại mấy gã đàn ông to xác chắn cửa nữa: "Một thùng 20 gói, lấy 5 đồng 5 hào."

 

Từ Đông Thăng chỉ liền mấy loại bao bì khác : "Cho mỗi loại năm thùng."

 

Mang từng về bán thử .

 

Hai ông vợ hiểu thứ gì ngon, nhưng họ tin tưởng mắt của em gái. Dù giá cũng đắt, quyết đoán mua theo, lượng y hệt.

 

Mắt ông chủ híp thành một đường chỉ, đại gia ở đến mà tay hào phóng thế, nhoáng cái quét sạch kho hàng của lão.

 

Từ Đông Thăng cầm danh sách Lâm Tuệ liệt kê, kiểm kê từng món, chờ mua xong, thùng xe tải cũng đầy ắp, mấy thắng lợi trở về.

 

Đường về, Trương Dương ngày đêm kiêm trình ( gấp cả ngày lẫn đêm), rốt cuộc hàng hóa xe quá nhiều, cũng nơm nớp lo sợ.

 

Một lái xe đường dài quả thực vất vả, Từ Đông Thăng thanh toán tiền cho , lì xì thêm năm đồng.

 

Cửa hàng hai vợ ở trấn, hàng của cả vợ cũng ít, dứt khoát bỏ thêm 10 đồng nhờ xe tải chở thẳng về thôn. Ngồi xe đường dài mệt rã rời, kiếm tiền cũng keo kiệt bủn xỉn như nữa.

 

Từ Đông Thăng bôn ba một đường về đến nhà, vốn tưởng sẽ chào đón nhiệt liệt, ngờ trong nhà trống huếch, ngay cả nhà các chị cũng chẳng ai.

 

Hỏi hàng xóm mới già mấy hôm ngã gãy chân, khá nghiêm trọng, hiện giờ đang t.h.u.ố.c ở trạm y tế thôn.

 

 

Loading...