Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 239: Mẹ già bị thương

Cập nhật lúc: 2025-12-19 11:23:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Đông Thăng chạy thục mạng về phía trạm y tế, giữa đường thì gặp đoàn đang về.

 

Bố đạp xe ba bánh, thùng xe, hai chân duỗi thẳng, đùi còn nẹp gỗ. Vợ con và chị em theo , vẻ mặt thì chắc gì quá nghiêm trọng.

 

"Chú Ba về đấy ?"

 

Bố Từ bóp phanh xe dừng , hai tiến lên đỡ lấy tay lái.

 

"Vâng, em về."

 

Hắn bước tới hỏi: "Mẹ thế ?"

 

Anh hai giải thích: "Bố lên núi nhà đốn củi, dẫm lá rụng trơn trượt nên ngã. Lúc nhờ chú Ngưu Nhị lái máy kéo đưa lên bệnh viện huyện, bác sĩ bảo gãy xương, bó bột tĩnh dưỡng mấy tháng. Vừa nãy cẩn thận lệch nẹp, qua trạm y tế nhờ họ chỉnh ."

 

Thời gian xảy chuyện đúng hôm khi từ Dương Thành về, liên lạc .

 

Từ Đông Thăng thở phào nhẹ nhõm: "Sau mấy việc đốn củi cứ bảo bọn con một tiếng là , đừng tự lên núi nữa."

 

Bố Từ đồng ý, ông mới hơn 50 tuổi, đến mức nổi việc gì.

 

Mẹ Từ chân đau nhưng giọng vẫn sang sảng, chẳng hề để tâm: "Lần là do sơ ý thôi, xương cốt giòn nên mới thế, chẳng gì to tát cả."

 

"Vâng, xương cốt giòn, sơ ý nữa là gãy đấy."

 

"Bốp!" Lâm Tuệ vỗ mạnh lưng một cái: "Có ai năng như hả?"

 

"Ui da ——" Từ Đông Thăng nhe răng trợn mắt, "Dù thì giờ cũng chẳng nữa , ở nhà trông tiệm tạp hóa là ."

 

Mẹ Từ hừ hừ vài tiếng, cũng chẳng phản đối, đúng là thật.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Bố ơi! Con nhớ bố lắm!" An An cuối cùng cũng tìm cơ hội, lao lòng bố.

 

"Ôi chao! Bố cũng nhớ con! Con gái bố mấy ngày gặp cao lên ."

 

Lâm Tuệ : "Anh thấy mấy ngày gặp, con bé béo lên một chút ?"

 

Từ Đông Thăng nắn nắn tay chân con gái: "Không béo , gầy quá, giờ thế , mùa đông mặc nhiều quần áo thôi mà."

 

Khang Khang và Thường Thường cũng bò lên , dứt khoát xách Khang Khang đặt lên lưng, hai tay mỗi bên ôm một đứa. May mà dạo bốc vác nhiều nên sức lực tăng lên, thì chắc trụ nổi ba đứa giặc cỏ .

 

Từ Quốc Siêu học, sắp bảy tuổi , kéo tay bố nó, hâm mộ : "Bố cũng cõng con! Bố cõng con bao giờ!"

 

"Ai bảo cõng, hồi bé bố cõng suốt."

 

"Con mặc kệ, con nhớ nghĩa là cõng!" Nó mè nheo mãi, cả Từ bất đắc dĩ đành xổm xuống.

 

Chị dâu cả ghét bỏ con trai út: "Lớn tồng ngồng còn bắt bố cõng, hổ! Nhìn mấy đứa em họ đang con kìa."

 

Từ Quốc Siêu bắt gặp ba cặp mắt đang , đỏ mặt, úp mặt lưng bố: "Không hổ, con cứ thích cõng đấy!"

 

An An ôm cổ bố, hỏi: "Bố ơi, bố mua quà cho con ?"

 

"Có chứ, ai cũng phần, bố mua mì ăn liền về cho các con đây."

 

Lâm Tuệ hỏi : "Mua ?"

 

"Ừ, mua tổng cộng 20 thùng, 300 gói. Mang về bán thử xem , nếu chạy hàng thì đến thẳng nhà máy lấy lượng lớn."

 

"Giá đắt ?"

 

"Đắt phết, giá nhập 3 hào một gói , bán ít nhất 3 hào 5 xu."

 

"Có thể là do doanh cao, nhà máy sản xuất hàng loạt, vài năm nữa chắc giá sẽ giảm. cũng khó , giờ nhân công, vật giá mỗi năm mỗi tăng, 3 hào năm nay với 3 hào năm chắc giống ."

 

Từ Đông Thăng nghiêng đầu vợ: "Em tin mì ăn liền bán chạy thế cơ ?"

 

"Đương nhiên, về nhà nếm thử là ngay."

 

Hai vợ chồng chuyện, chị hai bên cạnh tò mò: "Các chú thím nhập hàng gì về thế? Một gói 3 hào, đắt thế định bán ở tiệm tạp hóa ?"

 

"Phải xem ý cha thế nào , hàng cũng nhiều, để hai thùng ở tiệm tạp hóa bán thử cũng ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-239-me-gia-bi-thuong.html.]

Tiền vốn nhập hàng đợt đầu cho tiệm tạp hóa là ba em bỏ , tiền hàng đều lấy từ doanh thu của tiệm để xoay vòng.

 

Mẹ Từ thấy thứ đó bao giờ, chút do dự: "Cứ về xem kỹ tính."

 

Đối với bà thì vẫn là quá đắt, hơn ba hào một gói đồ ăn vặt? Bà dám tin trong thôn sẽ mua.

 

"Thế về nhà con ."

 

"Gâu gâu!"

 

Vừa cửa, hai con ch.ó lớn bốn con ch.ó con ùa đón, giật .

 

Chị dâu cả vuốt n.g.ự.c lấy bình tĩnh: "Chú Ba, nhà chú nuôi lắm ch.ó thế!"

 

Từ Quốc Siêu thèm thuồng: "Chú Ba, cho cháu nuôi một con nhé!"

 

Nghe Quốc Siêu thế, ba em tuột xuống khỏi lưng bố, chạy ôm chặt ch.ó con: "Không cho cho! Là của nhà em hết!"

 

Chị dâu cả cốc đầu con trai: "Mang về thì ngủ ở ? Ăn cái gì? Nhà nhiều xương như nhà chú thím mà nuôi?"

 

Từ Quốc Siêu xụ mặt ngay lập tức, dù thất vọng cũng dám lấy cơm cho ch.ó ăn. Nhà nó còn chẳng bữa nào cũng ăn cơm khô nữa là.

 

Từ Đông Thăng dỡ thùng mì ăn liền xe máy xuống, cả đám xúm xem.

 

"Hình vẽ bao bì quá! Có mì sợi còn hình ! Gói nấm, còn cả cái đầu gà ha ha ha..."

 

Lâm Tuệ qua, các nhãn hiệu khác , màu sắc khác , vị gà hầm, sườn heo, bò kho, tên gọi cũng khác , mì gói, mì ăn liền, mì tôm...

 

"Nhìn hình vẽ bát mì, đây là mì sợi hả? Sao sờ thấy cứng cứng?"

 

"Là mì sợi chiên qua dầu ."

 

Từ Đông Thăng rút một gói , cẩn thận xé vỏ. Chỉ sợ mạnh tay quá rách toạc mất.

 

Hắn học theo hai đứa trẻ con , bóp nát vắt mì bên trong.

 

Hắn đưa cho Lâm Tuệ , chờ cô nhón một miếng nhỏ mới mời những khác: "Mọi nếm thử cần gia vị xem."

 

"Ăn sống á?"

 

Anh cả còn đang do dự thì Từ Quốc Siêu nhanh tay ném một miếng mồm, nhai rôm rốp giòn tan.

 

"Ngon quá!"

 

"Bố ơi con cũng ăn!" Ba đứa nhỏ thấp bé nhẹ cân lớn bỏ quên trong góc, kiễng chân víu tay bố. Từ Đông Thăng cúi , bón cho mỗi đứa một miếng.

 

Mấy đứa nhỏ nhai rau ráu, càng nhai càng thấy thơm.

 

Chị dâu hai nuốt xong gật gù: "Món ăn vặt ngon đấy, lạ miệng hơn bánh ngô nhiều."

 

Lâm Tuệ : "Cái là đồ ăn vặt, nhưng cũng thể ăn cơm. Để em đun nước."

 

Chị dâu hai kinh ngạc: "Cái ăn cơm á?"

 

"Cũng là mì sợi mà chị, ăn cơm ?"

 

Gói mỡ nhỏ giữ thể dùng để xào nấu. Từ Đông Thăng xé gói bột canh , ngửi một cái hắt xì ngay lập tức!

 

Hắn xoa mũi: "Gói gia vị hắc."

 

Hắc á? Không bên trong cho cái gì, bố Từ nhíu mày: "Bố thấy cho gia vị ăn cũng ngon mà."

 

"Cứ thử xem , trộn hết hắc."

 

Hắn túm chặt miệng túi, lắc lấy lắc để, chỉ thấy tiếng lạo xạo vang lên.

 

Lắc đều xong, nếm thử một miếng : "Thêm gia vị ngon hơn hẳn, đậm đà hơn lúc nãy."

 

Mọi đều nóng lòng nếm thử, Từ Đông Thăng đưa gói mì cho họ, mũi ngửi thấy mùi thơm hấp dẫn hơn.

 

Hắn gạt mấy bàn tay nhỏ xíu đang lén lút thò thùng trộm mì, kẹp hai đứa con trai nách xuống bếp.

 

 

Loading...