Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 340: Trộm vẫn vào nhà
Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:02:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cha Từ máy kéo từ thành phố trở về, mặt mày hớn hở.
Trước cửa nhà thím Vương mấy đang bưng rổ nhặt rau tán gẫu, thấy tiếng động cơ ầm ầm liền vây .
"Ôi chao, ông bà về đấy? Nghe lão tam chuyển lên thành phố ? Ở chỗ nào thế?"
"Thì ở trong thành phố chứ , hỏi rõ thế gì? Nói bà cũng ."
"Hứ cái bà , hỏi thăm chút cũng ?"
Mẹ Từ hừ một tiếng, ai bà hỏi gì, đến lúc đó truyền ngoài, ai cũng chạy tìm lão tam thì khổ.
"Ông bà tay xách nách mang, mua gì thế ?" Thím Vương mắt sắc hỏi.
Mẹ Từ toét miệng : "Mấy thứ đều là lão tam mua cho chúng đấy, bảo cần mà cứ nhét , nào là găng tay da, sữa mạch nha, đắt lắm, mua ở trung tâm thương mại lớn thành phố cả!"
" , cho các bà nhé, cái trung tâm thương mại đó to cực! Cao mấy tầng lầu, to hơn cả cái huyện thành của chứ!"
"Bà thế, bọn trung tâm thương mại huyện thành bao giờ mà bà to cỡ nào." Có giọng chua loét.
Mẹ Từ nghẹn lời, đó bắt đầu mô tả: "Bằng chỗ của mấy chục hộ nhà cộng , còn cao mấy tầng nữa cơ!"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Toàn c.h.é.m gió! Sao mà to thế !"
Mẹ Từ trợn mắt: "Thì to thế thật mà!"
"......"
Một phụ nữ bằng cái chợ vỡ, chỗ nào nhiều phụ nữ là chỗ đó ồn ào.
Thấy bà vợ khoe khoang dứt, cha Từ chán nản, móc chìa khóa mở cửa .
Buổi chiều trời nóng thế , rõ ràng máy kéo cứ kêu đau lưng đau mông, hận thể xuống ngay. Kết quả xuống xe là quên hết đau đớn.
Ông cứ nghỉ một lát , đợi tối uống rượu với mấy ông bạn già hẵng lôi găng tay da khoe .
Ai ngờ kịp khoe khoang thì rượu ngâm nước nóng (hỏng bét).
Hai buổi tối úp tạm hai gói mì ăn liền cho qua bữa, đó đầu thôn đưa chỗ văn phòng phẩm đắt tiền cho đám cháu trai cháu gái.
Bọn trẻ học ở trường cấp hai công xã, ở nội trú, vì ở nội trú mỗi tháng nộp thêm mười cân lương thực. Nhà gần thế , ngày nào cũng rủ bộ về là .
Tiếng hò hét như khỉ xuống núi của lũ trẻ suýt cha Từ điếc tai, ông vội vàng rời , định bụng tạt qua xem dấu chân còn , tiện thể liếc mắt cái cổng viện đóng kín mít của nhà lão tam.
Cái liếc mắt thế mà phát hiện vấn đề.
Trên cổng viện vẫn treo cái khóa lớn, nhưng khóa cạy , chỉ treo hờ ở đó cảnh, kỹ thì đúng là nhận .
Ông vội vàng chạy sang nhà cả hai: "Mau cầm d.a.o lấy gậy, nhà lão tam trộm!"
"Cái gì?"
Mấy giật , ngày nào họ cửa cũng ngó qua mà, khóa vẫn còn đấy thôi.
"Khóa cạy , nhà cả chạy tìm trưởng thôn, nhà hai trông chừng bọn trẻ, trộm còn ở bên trong ."
"Được!" Chị dâu cả vội vàng chạy tới ủy ban thôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-340-trom-van-vao-nha.html.]
"Các con mau trong nhà !" Đám trẻ đang phấn khích nháy mắt im bặt, lời chị dâu hai chạy ùa nhà, chen chúc trong phòng Từ Quốc Cường. Mẹ Từ chúng, trong lòng lo lắng.
Không nhà lão tam phá hoại thành cái dạng gì .
Đáng tiếc tường xây quá cao, qua cửa sổ căn bản thấy tình hình bên trong.
Trước khi trưởng thôn đến, cha Từ dẫn theo hai con trai vòng quanh tường rào, phát hiện ít dấu chân lộn xộn mới tinh, chắc là đến thám thính địa hình.
"...Bọn cha đợi đông mới dám nhà, chỉ lo bên trong chứa chấp trộm cướp. Lúc , đồ đạc vương vãi khắp nơi, đặc biệt là trong phòng các con, mấy cái rương tủ chuyển đều bọn chúng lục tung lên. Chắc là tìm thấy đồ gì đáng giá nên khuân hết mấy cái chăn của các con ."
Giọng Từ truyền qua điện thoại, đau lòng c.h.ế.t: "Mấy cái chăn đó là vải bông cả đấy! Lũ trộm c.h.ế.t tiệt ! Bảo là trộm về tay quả sai!"
Từ Đông Thăng thở dài một : "Vốn định giữ để Trung thu, Tết nhất về nhà cái mà đắp, thế thì tới về sắm mấy cái chăn mới ."
"Chứ còn nữa! Thời buổi mấy cái chăn đó đáng giá khối tiền, thể của hồi môn đấy!"
Mẹ bắt đầu lan man, Từ Đông Thăng vội kéo chủ đề: "Hiện tại thế nào ạ?"
"Trưởng thôn báo cáo việc lên , công an bảo mấy thôn lân cận cũng gia đình giàu cướp, còn vụ g.i.ế.c cướp của nữa, đến mai họ mới xuống . Trong thôn cũng khua chiêng gõ trống cảnh báo một lượt, bảo đóng cửa nẻo cẩn thận."
Từ Đông Thăng trong lòng sợ hãi: "Vâng, cũng nhắc nhà cả hai, đừng để vợ con ở nhà một , an ."
Cha Từ để ý chuyện , gật đầu lia lịa, nhớ con trai thấy: "Cha nghĩ là bảo chúng nó cũng dọn về nhà cũ ở một thời gian, dù cũng chỉ là về ăn cơm ngủ thôi mà."
Nhà cũ hàng xóm láng giềng ở sát , chút động tĩnh là đều , như ở đầu thôn, xông nhà mà gì.
Từ Đông Thăng vốn định về, nhưng trộm là nhà , là chủ nhà dù cũng về xử lý.
Cũng may công việc bên cửa hàng cũng giải quyết xong xuôi, đồ phế thải thì ném trạm thu mua phế liệu.
Hắn cúp điện thoại gọi lên thành phố một cuộc, đợi nửa tiếng mới máy.
Hắn kìm c.h.ử.i thề trong lòng, sớm muộn gì cũng lắp điện thoại riêng, đỡ bắt chạy chạy .
"A lô, mọc lên ở phương đông (Đông Thăng)."
"A Tuệ." Từ Đông Thăng cầm ống , thấy đầu bên vang lên một loạt tiếng "ba ơi", liền mấy đứa nhỏ cũng ở cạnh.
À còn kẹp thêm một tiếng "chú ạ" rụt rè, Liên Kình cũng theo.
Trời tối, Từ Đông Thăng nhanh chóng xong sự việc, đó tìm một nhà khách ngủ một giấc.
Đợi đến sáng hôm mới về thôn, khéo gặp lão công an đường.
Lão công an trông vẫn tinh như , nhưng mái tóc càng thêm hoa râm, cưỡi chiếc xe đạp Đại Giang 28, dầm mưa dãi nắng, thật đáng kính nể.
Hắn về đến nhà, đưa tay gạt cái khóa cạy , trộm vẫn nhà.
Hắn dẫn theo lão công an xem xét các phòng, cha Từ dặn dò nên ai dọn dẹp, vẫn giữ nguyên hiện trường bừa bộn khi trộm viếng thăm.
Cũng may họ sớm chuẩn , đồ đáng giá đều chuyển hết, chỉ là ngờ trộm đến cái chăn cũng tha.
Sự việc cũng phức tạp, Từ Đông Thăng tường thuật một với lão công an, đó đăng ký mất mấy cái chăn, ông liền về đồn tìm manh mối.
Gần đây ít hộ gia đình trộm với thủ đoạn tương tự, lẽ là gây án liên , bọn họ coi trọng việc mới .