Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 364: Xe ba bánh chở khách
Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:03:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh cả và hai Lâm tập lái xe bãi đất trống gần xưởng xe mấy ngày trời mới dám lái xe về nhà.
Suốt dọc đường họ cẩn thận từng li từng tí, sợ va quệt xe cộ, bán cả họ cũng đền nổi.
"Anh cả, thấy ? Trong thành phố nhiều ô tô to thật, cũng cả xe ba bánh chở khách giống chúng !"
Anh cả Lâm gật đầu: " đúng , về thôn em cũng chạy cố định ngày hai chuyến đưa đón khách ở bến xe xã, vẫn còn thời gian lên núi xem cây ăn quả cây chè. Em tính cả , mỗi 1 hào, một chuyến chen chúc chút, nhiều nhất chở 8 đến 10 , một tháng cũng kiếm mấy chục hoặc cả trăm đồng, ít ! Để dành 4 tháng là lắp cái mái che bằng tôn ."
Ra khỏi nội thành, đường cái gập ghềnh bằng phẳng, cũng rộng rãi lắm, hai lái xe nối đuôi đường, gió thổi tới vẫn khá lạnh, tiếng gió ù ù lời của cả Lâm chút mơ hồ rõ, nhưng hai Lâm cũng đoán đại khái ý tứ.
Trong lòng cũng đang tính toán việc .
Ba đứa con trong nhà đều học, chỉ cần đến giờ cơm về một chuyến, buổi tối xong bài tập còn thể giúp việc nhà, cần họ quá bận tâm. Buổi sáng cùng vợ dọn dẹp cửa hàng xong, sẽ bến xe thị trấn chở khách.
Làm một cái bảng, giá lên đó, chuyên chở từ bến xe thị trấn đến huyện thành, mỗi 2 hào, nếu chở về tận xã cũng , tính tiền riêng.
Vụ ăn !
Hai lái xe về đến thị trấn, cả Lâm tiện thể thu tiền thuê nhà năm mới.
Anh thật thà, ngại tăng tiền thuê, vẫn là vợ hai với , vật giá đều đang tăng, giờ tăng thì một là thiệt, hai là tăng thì khách thuê cũng chắc nhớ ơn lúc .
Quan trọng nhất là, mặt bằng chung đều tăng, nếu lấy giá thấp hơn thị trường, những cho thuê nhà khác cũng sẽ ý kiến với .
Cho nên năm nay hai gian nhà của cả Lâm mỗi tháng thu 30 đồng tiền thuê, một năm 360 đồng.
Khách thuê cũng dứt khoát, đỡ ngại hơn nhiều.
Đang là nông dân chân đất bỗng nhiên biến thành "địa chủ", ngược thấy quen.
Vợ hai Lâm híp mắt vuốt ve chiếc xe ba bánh điện nhà , hứng thú bừng bừng đòi học lái, hai Lâm đành bên cạnh nơm nớp lo sợ dạy vợ, trán toát cả mồ hôi.
Anh cả Lâm vợ chồng họ ngọt ngào tình cảm, ngại dám tiếp, cầm hai củ khoai lang luộc từ cửa hàng của họ lót chạy xe về thôn.
Trên xe bánh kẹo Lâm Tuệ mua cho, nỡ ăn, mang về cho cha vợ con.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Anh cưỡi chiếc xe ba bánh điện, vượt qua ít bộ, bụi bay mù mịt cũng ảnh hưởng đến tâm trạng phơi phới suốt dọc đường.
Đi con đường núi hơn ba mươi năm, bao giờ thấy nhẹ nhàng như bây giờ, bao giờ cuốc bộ nữa.
Càng nghĩ càng thấy sướng, trong lòng thả lỏng, cẩn thận tay lái loạng choạng sang một bên, suýt nữa lao xuống ruộng hoang.
Anh vội vàng chỉnh tay lái.
"Phù ——"
Xe ba bánh điện cũng an lắm nhỉ!
Đi nửa đường, thấy ven đường hai ba đang bộ, quen mắt, lái xe qua dừng bên cạnh họ: "Thím Lục, về đấy?"
Đây là cùng thôn, tính cũng họ hàng với nhà họ.
Đột nhiên chiếc xe dừng bên cạnh, mấy vốn tưởng chắn đường, thấy giọng quen thuộc mới ngẩng đầu lên.
Đầu tiên là kinh ngạc, đó trò chuyện vài câu, bảo là ngoài thăm , tiện thể đưa con dâu trạm y tế xã khám.
Bảo là khám bệnh mà chẳng vẻ gì là ốm đau, cả Lâm liền hiểu ngay, còn khám gì nữa, bầu chứ .
"Mọi lên xe , cháu chở về. xe ghế, cứ bệt hoặc xổm cũng ."
"Được !"
Họ đều mệt , xe nhờ miễn phí, vui còn chẳng kịp, mà chê ghế , đất cát còn , xe còn sạch chán.
Con trai thím Lục đỡ và vợ lên xe xong mới leo lên, đợi xe chạy, vuốt khung xe bên cạnh, ngưỡng mộ vô cùng.
"Anh cả, xe của rẻ nhỉ? Mua ở thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-364-xe-ba-banh-cho-khach.html.]
Anh cả Lâm chằm chằm đường, trả lời qua loa: "Mua ở thành phố, nhà cần chở hàng, mấy ngàn đồng đấy."
Gia đình ba thím Lục líu lưỡi, cả nhà cộng cũng nổi mấy ngàn đồng, giờ còn đang tính đợi vợ bụng to thì mua chiếc xe đạp, lái xe chạy điện .
Mấy tò mò về chiếc xe và chuyện cửa hàng tạp hóa nhà lắm, cả Lâm một mặt ứng phó với sự dò hỏi của họ, một mặt nghiêm túc đường.
Anh đưa gia đình thím Lục về tận cửa , thấy hỏi thì bảo sẽ chở khách thu tiền.
Người nhà họ Lâm khác cả lái xe ba bánh về , đều đang sốt ruột chờ ở cửa.
"Cha thấy tiếng , Tiểu Chí con xem cha con về ."
"Vâng!"
Lâm Chí vui vẻ chạy về phía trung tâm thôn, cha bé về từ hướng đó.
Không lâu , bé thùng xe cha chở về, mặt hai cha con đều là vẻ phấn khích.
Anh dừng xe vây quanh. Cha Lâm mặt mày hồng hào, sờ tay lái liền kéo con trai xuống để lên thử.
"Thằng cả, con mau dạy cha, cha tự lái!"
Lần đến lượt cả Lâm toát mồ hôi trán, tìm bãi đất trống, trừ già , ai cũng học, để cần dùng xe mà tìm lái.
Anh cả Lâm để họ lái cho nghiền, mới rốt cuộc xuống uống ngụm nước t.ử tế.
Cả nhà vuốt ve chiếc xe ba bánh điện từ xuống : "Sau chở lương thực tiện hơn bao nhiêu!"
"À đúng , con bàn với chú hai , chúng thể giống thành phố chở khách kiếm tiền."
Anh cả Lâm chuyện chở khách, bảo con trai cho một tấm bảng treo ở đầu xe, để cái là xe chở khách.
Hơn nữa quyết định mấy ngày đầu để vợ thu tiền, mấy bà mấy cô trong thôn mồm mép tép nhảy, hoặc là mặt dày nợ tiền hoặc là chùa chiếm tiện nghi, thật sự khó mở miệng. Đợi đều tự giác đưa tiền , sẽ tự chở khách.
Cha Lâm gật đầu: "Cha thấy đấy, mấy thôn quanh đây chẳng mấy xe đạp, máy kéo càng hiếm chỉ hai chiếc, nghề lâu dài, chẳng cần con tìm khách, khách cũng tự tìm đến."
Chị dâu cả cũng đồng tình: "Chỗ lên xe ngay cửa tiệm tạp hóa nhà , chỗ rộng rãi, thăm , còn tiện đường mua chút quà ở chỗ chúng nữa."
Tiệm tạp hóa nhà họ chỉ tạp hóa, còn bán cả quần áo giày tất túi xách.
Cả nhà đều thấy khả thi, thế là đồng tâm hiệp lực chuẩn . Người bảng, đóng ghế nhỏ.
Mẹ Lâm lắp thêm cái mái che bằng sắt tốn tận 400 đồng thì mắt trợn tròn.
Vải dầu đủ, hai con bà tìm mấy tấm vải màu sắc sặc sỡ, luồn dây thép cái mái che bằng vải. Tuy mưa to gió lớn thì ăn thua, nhưng thể dùng tạm, ngày thường cũng che nắng gắt.
Dù mùa hè sắp đến , ở đây chỉ dùng mũ rơm che nắng, nhưng thăm mà đội mũ rơm thì khó coi.
Cả nhà tính toán chu đáo, giá cả định cũng đắt, vì thế đầu tiên nghề chở khách hiệu quả . Một loáng 6 , cộng thêm chị dâu cả phụ trách thu tiền là 7 , gần đầy xe. Anh cả Lâm kéo mái che lên, bắt đầu xuất phát.
Đưa đến xã, đợi chuyến xe buổi trưa đến bến, thể gom đủ một xe chở về.
Chị dâu cả híp mắt, xe chẳng thấy mệt chút nào, còn khối chuyện bát quái của mấy thôn bên cạnh, vui ơi là vui.
Việc chở khách của hai Lâm ở thị trấn cũng triển khai thuận lợi, còn đừng , xe ba bánh của còn nhiều hơn ô tô.
Vì ô tô qua nhiều trạm dừng, hơn nữa khi chen lên còn chẳng chỗ , mùi khó ngửi kinh khủng.
xe ba bánh ít , say xe, hơn nữa lúc về thôn để thấy còn cảm thấy oai.
Cùng ở thị trấn, nhà cả Từ đồ đạc lớn cần chuyển về nhà cũng sẽ sang tìm .
Tuy là thông gia, nhưng hai bên hợp tác lâu đều là tiền bạc phân minh, ai cũng chiếm tiện nghi của ai. Khi hai Lâm chở họ về nhà, thỉnh thoảng còn giữ ăn bữa cơm, quan hệ hai nhà càng thêm thiết.
Ở quê việc thuận lợi, nhưng việc ăn của Từ Đông Thăng ở thành phố bắt đầu gặp trắc trở.