Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 383: Mở rộng bản đồ kinh doanh năm mới
Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:05:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lương Thanh buông tay Lý Khải Thành , đống hỗn độn mặt đất, bàn ghế đổ ngổn ngang, may mà hôm nay đưa già và con nhỏ tới, nếu chắc chắn sẽ dọa cho khiếp vía.
Chủ nhà cũ tuy vốn dĩ cũng định mang bàn ghế cũ , nhưng tận mắt thấy phá hoại cũng cảm thấy xót xa. Vừa dựng bàn ghế lên, lầm bầm c.h.ử.i rủa, đợi thằng cháu họ về, nhất định đ.á.n.h cho một trận nhừ t.ử mới !
Có Lý Khải Thành trấn áp, chủ nhà cũ chắc chắn dám nảy sinh ý định đổi ý.
Hai bên thỏa thuận xong, việc tiếp theo còn liên quan gì đến Lâm Tuệ nữa.
Từ Đông Thăng giới thiệu nhà thầu quen của tới. Những nghề đều là lao động chân tay, việc gì cũng , đa xây nhà thì cũng sửa sang trang trí.
Nhà thầu đang nhận khá nhiều việc, nhưng vẫn thể phân vài tới, gõ gõ đập đập lắp đặt , phá bỏ bức tường ngăn ở giữa, khiến cả căn phòng trở nên vô cùng thông thoáng và sáng sủa.
Bà Trương kẻ gây sự, lo lắng cho con gái nên ngày nào cũng theo cô ngoài trông coi việc sửa sang, càng cửa hàng càng thấy vui. Dốc hơn nửa gia sản để đổi lấy, cũng đáng!
Bà còn định dùng tiền tiết kiệm của để hỗ trợ nhập hàng, Lương Thanh dứt khoát bảo lấy tiền góp cổ phần, mỗi tháng trừ chi phí sẽ chia cho bà hai phần lợi nhuận.
Thế là chuyện dưỡng già cần lo nữa.
Một tháng , cửa hàng quần áo của Lương Thanh thuận lợi khai trương.
Nhà họ Từ mua thêm hai gian cửa hàng liền kề ở khu vực sầm uất nhất phía nam thành phố, vì diện tích đất nhiều, chỉ ba bốn mươi mét vuông, nên họ chỉ thể xây thêm một tầng, tầng một và móng cần phá xây , cứ thế công trình nhanh chóng thành cuối tháng tư.
Mùa hè nắng nóng gay gắt, kinh doanh đồ ăn thì nhất định quạt điện và tủ lạnh, Từ Đông Thăng tìm về bạn ăn cũ là ông chủ Hồ.
"Anh Hồ, cuộc sống của giờ sướng quá nhỉ, cái gì cũng ."
Hắn đến nơi đúng lúc giữa trưa, ông chủ Hồ đang ghế sofa thổi quạt mơ màng ngủ, quầng thâm mắt đen sì giấu , đó đều là thành quả của việc " việc về đêm" quanh năm suốt tháng.
Một hai năm nay chính sách nới lỏng, ông chủ Hồ thể quang minh chính đại tiêu tiền cho gia đình, từng món đồ nội thất lớn cũng khuân về nhà.
Gã từ từ mở mắt, ngáp một cái, lau nước mắt nơi khóe mắt: "Ái chà, ai thế , chẳng là ông chủ Từ đại gia của chúng , ngọn gió nào thổi tới đây thế?"
Từ Đông Thăng giơ tay xách thức ăn lên, đặt quạt, mùi thơm lập tức bay mũi gã.
"Ngửi thấy ? Đầu bếp chuyên nghiệp đấy, mới lò, còn nóng hổi."
Ông chủ Hồ hít hít mũi, vội vàng dậy tìm bát đũa cho .
"Ngồi , em lâu gặp, tới đây chuyện cho ."
Giờ là em , Từ Đông Thăng bật , đặt đồ ăn lên bàn, xuống.
Hai ăn uống một hồi lâu, Từ Đông Thăng mới mục đích đến.
Hắn mười bốn cây quạt máy và tám cái tủ lạnh.
"Tháng lấy mỗi loại bốn cái, còn từ từ đưa tới cũng ."
Ông chủ Hồ nheo mắt: "Lão Từ đúng là chơi lớn thật, thành thật nhỏ với xem, hồi giải tỏa, bồi thường bao nhiêu tiền?"
Từ Đông Thăng giả ngu: "Cũng giống cả thôi, đền bao nhiêu em nhận bấy nhiêu, tiêu chuẩn dán đầy đường đấy thôi."
Ông chủ Hồ khẩy hai tiếng. Lời chỉ để lừa trẻ con nghề thôi.
Nhà là hộ kinh doanh đầu tiên ký tên đồng ý, hai cửa hàng buôn bán nhất rút lui đầu tiên, d.a.o động lòng quân cực lớn, bên chắc chắn đưa mức giá lòng.
Tuy rằng tiêu chuẩn bồi thường định sẵn, nhưng phần bồi thường thêm cho tổn thất của hộ kinh doanh là ký bảo mật riêng từng hộ. Hầu như nhà nào nhận tiền cũng khác .
Những đổi nhà mới ở thì gì đáng , một thời gian ầm ĩ dứt là do những hộ kinh doanh nhỏ cầm tiền xong đổi ý, hoặc ngóng tin tức bên ngoài xong thấy thiệt, đòi tăng giá.
ký thì ký , lãnh đạo thể để cho các ăn vạ chắc?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-383-mo-rong-ban-do-kinh-doanh-nam-moi.html.]
Ngay cả những căn lều xây mới điều tra cũng đền một xu, những kẻ định đục nước béo cò, đầu cơ trục lợi cuối cùng xôi hỏng bỏng , tốn công tốn của vô ích.
Có một thời gian trong huyện đều qua mấy con phố đó, vì ngày nào cũng cãi đ.á.n.h , oán trách c.h.ử.i rủa lẫn .
Từ Đông Thăng gã tin, nhưng thì chứ, chuyện đến cha ruột còn , nghĩa vụ cho khác.
"Số tiền đền bù giải tỏa đó em sớm đem mua xe hết , một chiếc xe nhỏ 7 vạn đồng, tiêu sạch sành sanh. Giờ lấy tiền kiếm từ cửa hàng mua mấy món đồ lớn , giai cho em cái giá thật lòng đấy nhé."
Chủ yếu là cần lượng quá nhiều, chờ phiếu mua ở quầy chuyên doanh thành phố xếp hàng chờ hàng, thì rau kim châm cũng nguội ngắt .
Hồ ca liếc xéo, miệng nhai miếng sụn giòn tan: "Anh lúc nào chẳng cho giá thật lòng? Làm ăn với lỗ vốn!"
Ha hả, lỗ vốn là chuyện thể nào. Ai chẳng là cáo già.
Nói đến đây, gã đập đũa xuống bàn, dậy, xoa xoa tay: "Cho xem con xe xịn của ."
Xe đậu ngay cửa, Từ Đông Thăng mở cửa xe cho gã, gã lên thử, sờ soạng khắp nơi.
"Bảy vạn đồng đáng giá đấy! Xe thế ..."
Gã thích thì thích thật, nhưng cũng chẳng nỡ bỏ nhiều tiền thế để mua. Hơn nữa, gã cũng nhiều tiền đến thế, mạo hiểm lớn như , còn nuôi cả một đám đàn em, trong tay hai ba vạn là khá .
Gã thở hắt , đó : "Mấy năm gần đây giá cả đều tăng, cũng đòi nhiều, mỗi món tăng thêm 20 đồng so với đơn giá cũ, coi như kiếm chút tiền lộ phí ."
"Huynh ! Đợi đến thành phố, em mời ăn bữa tiệc lớn!"
Ông chủ Hồ thành phố còn nhiều hơn Từ Đông Thăng, để địa chỉ, hàng đến nơi sẽ chuyển thẳng tới cửa hàng.
Đoan Chính dẫn theo nhân viên mới tuyển hỗ trợ chuyển hàng, Từ Đông Thăng tiến lên mời thuốc, mỗi một điếu, loại rẻ. Đám đàn em trướng vui mặt, động tác càng thêm nhanh nhẹn.
"Vất vả cho các em , lát nữa cùng nhà hàng ăn bữa cơm hãy về."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Ông chủ Hồ ừ một tiếng, rút điếu t.h.u.ố.c châm lửa, bên ngoài hút, cũng chẳng buồn trong tiệm xem.
Nhìn thì chẳng khác mấy so với cửa hàng ở huyện thành hồi đó, nhưng thể dựa cái kiếm bộn tiền.
Vạn sự khởi đầu nan, khó nhất là bước đầu tiên. Bất kể là ngành nghề gì, chỉ cần mở đường, đầu thông, về cứ theo lối mòn mà , chắc chắn kiếm lời lỗ.
Kiểm tra tất cả hàng hóa đều sử dụng bình thường, Từ Đông Thăng bảo nhân viên trông cửa hàng, đó kéo Đoan Chính qua nhà hàng mời khách.
Nhân viên phục vụ tươi đón: "Ông chủ Từ, mời bên ."
Biết họ sẽ qua giao hàng, Từ Đông Thăng gọi điện đến nhà hàng đặt một phòng riêng. Nhà hàng năm ngoái mới sửa sang, trông càng thêm vàng son lộng lẫy.
Ông chủ Hồ tụt phía nửa , khoác tay lên vai Từ Đông Thăng: "Lão Từ giờ đúng là thành đại gia , đến khách sạn lớn cũng quen cửa quen nẻo, nhân viên phục vụ đều nhận ."
Từ Đông Thăng sờ mặt , gần đây bận quá, kịp cạo râu, mọc lên một tầng xanh xanh: "Đại gia thì dám nhận, thể là do em trai quá nên để ý thôi."
Ông chủ Hồ lặng lẽ thu tay về, khóe miệng giật giật, nãy nhân viên phục vụ đó là nam...
Đợi chỗ, Đoan Chính vặn chai rượu, rót cho .
Từ Đông Thăng ở vị trí chủ tọa, nâng ly: "Các còn chạy xe về huyện, rượu em xin phép uống, uống ly nước ngọt là . Hôm nay vất vả cho , ăn gì uống gì cứ gọi thoải mái, tính cho em."
Đoan Chính gọi đầy một bàn thức ăn lớn, nóng nguội chua ngọt đủ cả, mùi thơm nức mũi.
Ông chủ Hồ cũng khách sáo, phất tay một cái: "Triển khai thôi, còn chờ gì nữa? Chúng chúc ông chủ Từ ăn phát đạt, mới chiếu cố việc ăn của chúng nhiều hơn ."
"Ha ha cùng chúc các ăn phát đạt, cùng kiếm tiền to!"