Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 396: Thỏa mãn tâm nguyện hai nữ thờ một chồng của các người

Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:05:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ Đông Thăng kéo cái ghế chắn ngay cửa phòng chính, gác chân lên con Sơn Oa, chằm chằm Lâm Tuệ đang bước cửa.

 

"Em về đấy? Tâm trạng vui thế."

 

Hắn chỉ ngủ trưa một giấc, dậy thì chẳng thấy , xe cũng mất tăm mất tích. Bọn trẻ sang bên nhà cũ chơi, cả cái nhà chỉ còn với hai con chó, yên ắng đến mức cảm giác bỏ rơi.

 

Lâm Tuệ lập tức thu nụ , liếc xéo , định vòng qua: "Dù cũng tìm tình cho ."

 

Từ Đông Thăng nghẹn họng, chân dài duỗi chặn đường.

 

Lâm Tuệ tránh kịp, vấp chân , ngã nhào.

 

Hắn đưa tay kéo cô lên đùi : "Đi kiểu gì mà cẩn thận thế."

 

Lâm Tuệ đ.ấ.m thùm thụp n.g.ự.c .

 

"Nếu thế , cũng thể phụ lòng em tự ngã lòng ."

 

Từ Đông Thăng bế thốc cô lên, trong phòng.

 

"Ai tự ngã lòng ! Giữa ban ngày ban mặt hổ hả? Anh thế gọi là ban ngày tuyên dâm ?!"

 

"Ồ, vợ lên đùi , chút phản ứng nào thì em thét lên cho xem. Hiếm khi bọn trẻ nhà, ai phiền..."

 

Khi ba đứa trẻ về nhà, chỉ Sơn Oa và Hổ Nữu đón chúng.

 

"Ba ạ?"

 

Sơn Oa sủa một tiếng về phía phòng trong, bọn trẻ liền hiểu.

 

Xem là dỗ dành xong , tối qua hai ngủ riêng, cãi , bọn trẻ cũng dám nhiều.

 

Từ Quốc Tranh: "Chúng tự nấu cơm ."

 

Ai ba bao giờ mới , chúng cũng thể nhịn đói chờ .

 

...

 

Sáng sớm hôm , Lâm Tuệ gọi điện về nhà đẻ.

 

Mẹ Lâm đợi sẵn bên cạnh máy điện thoại.

 

Xung quanh dỏng tai ngóng, tâm trạng Lâm , đẩy họ thẳng thừng.

 

"Làm gì gì, gọi điện thoại thì lát nữa cho các gọi thoải mái! Bớt lén chuyện nhà khác , phiền c.h.ế.t !"

 

"A lô, A Tuệ."

 

"Mẹ, thế nào ạ? Có tra ?"

 

Trong lòng Lâm đầy oán khí, che ống nhỏ: "Có hàng xóm thấy nó tìm Lâm Quế Mai, hai vui vẻ, nhưng chuyện gì."

 

Mẹ Lâm càng giọng càng to: "Hai nhà chúng là họ hàng, thể chuyện ? Cũng sợ trời phạt ! Tổ tông cũng sẽ tha cho nó !"

 

Mấy đuổi sấn tới, dỏng tai lên .

 

Lâm Tuệ: "Một loại gạo nuôi trăm loại , họ hàng cũng ai cũng ai cũng . Mẹ, trong điện thoại con cũng tiện nhiều, lát nữa con tìm hai bàn bạc chút. Mẹ ở trong thôn, bảo cả chị dâu cả lúc chuyện phiếm thì tung hết mấy chuyện xa của hai đứa nó . Nhà họ Hồ chắc cũng chán ngấy con thứ hai nhà họ , tìm bà mối xem, xem thể gán ghép với Lưu Bảo ở thôn đông ?"

 

"Một bên khó cưới, một bên khó gả, thế nào cũng xứng đôi."

 

Mắt Lâm trợn to, suy nghĩ một lát liền gật đầu: "Được! Mẹ lén tìm !"

 

Sau đó hai chuyện nữa, Lâm vội vàng về nhà chuẩn lễ vật biếu bà mối.

 

"Ghê thật! Thế là định lén tìm đ.á.n.h thật ?!"

 

"Bà thấy ? Tổ tông cũng tha cho con rể! Nhà họ Lâm định một trận trò đây..."

 

Bên , Lâm Tuệ đến gần bến xe thị trấn, quả nhiên tìm thấy hai Lâm.

 

Xe ba bánh mái che che cả chỗ lái, cho nên chở nhẹ nhàng, sợ mưa nắng, thoải mái hơn nhiều.

 

Cô hạ kính xe xuống, gọi: "Anh hai."

 

Anh hai Lâm ngạc nhiên, lái xe sang một bên, đó hỏi: "A Tuệ, em đến lúc ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-396-thoa-man-tam-nguyen-hai-nu-tho-mot-chong-cua-cac-nguoi.html.]

"Có việc cần bàn với ."

 

Cô bảo hai Lâm lên xe chuyện cho kín đáo.

 

"Anh hai em bảo ..."

 

"Cho nên chuyện ..."

 

Anh hai Lâm xong cũng tức đến bốc khói: "Thất đức tận mạng! Em gái yên tâm, nhất định giúp em tìm !"

 

Nói xong, hai Lâm xuống xe.

 

"Này, thôn Tây Sơn, ngay ?" Có khách đến bên xe ba bánh.

 

Anh hai Lâm xua tay, đó tháo tấm biển chở khách xuống: "Xin , hôm nay chở khách."

 

ở thị trấn cũng là nửa cái "địa đầu xà", quen nhiều , thị trấn cũng chẳng to tát gì, tìm một còn dễ ?

 

Nhà họ Hồ một ngày nọ đột nhiên đón tiếp một đàn ông bế theo đứa trẻ.

 

Cả hai bên đều sững sờ.

 

Hồ Tố Phân lắp bắp: "Anh, tới đây?"

 

Hồi hai yêu , đúng là yêu đến c.h.ế.t sống . Hồ lão nhị sa đọa, chịu nổi cảnh nhà tập thể chật chội, chồng khó tính và coi thường, hơn nữa đàn ông trong tay cũng chẳng bao nhiêu tiền, bòn rút gì, cô cảm thấy cuộc sống khó khăn nên trốn về nhà đẻ.

 

Người đàn ông bế đứa trẻ vững, sắc mặt đen như mực tàu: "Chẳng cô nhờ nhắn tin đến, bảo cô ốm nặng sắp c.h.ế.t mặt con cuối ?"

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Hắn chịu đủ phụ nữ tham phú phụ bần , tình nghĩa sớm mài mòn còn một mảnh. Nếu trong thư cô nhận sai kể lể bệnh tình nguy kịch đáng thương, chỉ cầu xin gặp con một , mới lặn lội đường xa đưa con đến đây.

 

Kết quả mắt khỏe mạnh, bệnh tật, thấy con cũng chẳng vẻ gì là vui mừng, ngược như dọa sợ.

 

"Chẳng lẽ cô định dùng khổ nhục kế để níu kéo ? Hồ Tố Phân, cô cũng giỏi thật đấy, đầy tâm cơ! cho cô , vợ con , cô đừng quyến rũ nữa, xin cô tự trọng, nếu sẽ kiện cô tội lưu manh!"

 

Hắn ngoài mạnh trong yếu, cũng chỉ là dọa dẫm đối phương thôi. Nếu thật sự kiện cô tội lưu manh, bản cũng thoát .

 

Bỏ lời tàn nhẫn, bế con luôn, một khắc cũng cái nơi bẩn hôi !

 

Người nhà họ Hồ ngơ ngác, chuyện gì xảy .

 

Dân làng vây xem thì như giọt nước rơi chảo dầu sôi, nổ tung ngay lập tức.

 

"Con gái thứ hai nhà họ Hồ ngày nào cũng hếch mặt lên trời đường, còn tưởng là oan uổng cho nó, ngờ là thật, chửa hoang đẻ một đứa con ở bên ngoài, còn quyến rũ đàn ông vợ! Ông trời ơi, con bé cũng quá là ——"

 

"Các thấy , nó bây giờ còn chịu buông tha, lừa đến gặp nó một , thật hổ!"

 

Trước chỉ là đồn đoán, giờ là chứng thực ! Đặt thời xưa là thả rọ trôi sông đấy! Làm hỏng thanh danh cả cái thôn!

 

Người nhà họ Hồ sắp điên , chị dâu cả Hồ trực tiếp đưa hai đứa con về nhà đẻ, tuyên bố ngày nào gả tống cái tai họa thì ngày đó về.

 

Hai đứa em bên của Hồ Tố Phân dám ngẩng đầu lên, ngày nào cũng ru rú trong phòng dám ngoài.

 

lúc , bà mối tới cửa mai, hai vợ chồng già nhà họ Hồ còn gì, cả Hồ đồng ý ngay tắp lự.

 

Bất kể là ai, gả mới là quan trọng nhất.

 

Giờ thanh danh thối tha thế , đến ông góa vợ giàu còn chê, còn tìm nhà chồng thế nào nữa?

 

Lưu Bảo hiện tại độc , già trẻ ( rõ là , con cái đang gửi nhà khác nuôi).

 

Nhà họ Lâm , Lưu Bảo bỏ 50 đồng tiền sính lễ, cũng cỗ bàn gì, tìm bà mối qua cho phép, đó cõng về nhà.

 

Không sai, cả Hồ đến cõng em gái cửa cũng , chỉ sợ chê.

 

Họ còn , Hồ Tố Phân ban đầu còn định tuyệt thực, chịu cưới. Người nhà họ Hồ nhốt thẳng cô phòng, bỏ đói hai ngày, cũng chẳng ai đỡ cho cô câu nào.

 

Sau khi rõ hiện thực, Hồ Tố Phân ngoan ngoãn xuất giá, dọn ở căn nhà còn rách nát hơn cả nhà tập thể, hầu hạ đàn ông kém xa bao nhiêu , mùi vị trong đó chỉ .

 

Đây là chuyện về .

 

Lâm Tuệ chuyện , trong lòng chỉ một câu: Đáng đời!

 

Chẳng thích hai nữ thờ một chồng ? Thỏa mãn tâm nguyện các !

 

Cũng cô tình nhân cũ thích giở trò tâm cơ Lâm Quế Mai lợi hại hơn, là cô vợ mới trẻ trung nóng bỏng Hồ Tố Phân thể nắm giữ trái tim đàn ông.

 

 

Loading...