Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 421: Lập đội xe

Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:15:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trương Dương vợ cuống lên, rên một tiếng xuống chậm rãi uống nước nhuận họng, hôm nay một ngày với lãnh đạo còn nhiều hơn cả năm.

 

Vợ Trương Dương gấp đến độ nhéo tai chồng: "Anh thể cho em một cái tin chính xác ?! Rốt cuộc là gì?"

 

Trương Dương kêu "oái" một tiếng, gạt tay vợ , xoa xoa cái tai đỏ bừng: "Em từ từ ."

 

Cậu kể ngắn gọn chuyện của ông chủ Từ, bộ dáng tính kỹ càng vợ phun một tiếng: "Chuyện còn thành, vội vàng bảo thu dọn đồ đạc."

 

"Em cứ chờ xem, ngày mai cùng đám nhân viên ầm ĩ lên, lãnh đạo hết cách, chắc chắn đồng ý."

 

Không đợi bọn họ ầm ĩ, lãnh đạo liền nhả —— bởi vì bãi đất của đội vận chuyển sắp chiếm dụng...

 

Trương Dương ngoác cả miệng, vốn còn nghĩ thương lượng qua , điểm mấu chốt ở mức 4 vạn 5 ngàn đồng một chiếc cũng . Kết quả hiện tại chốt đơn 4 vạn đồng!

 

Từ Đông Thăng cũng "đầu danh trạng" (giấy cam kết trung thành/chiến công đầu) của Trương Dương cho bất ngờ vui vẻ, ngay tại chỗ đồng ý với : "Cậu theo một ngày, thì nhà trong tòa nhà mới sẽ cho gia đình ở một ngày!"

 

Một chiếc xe tiết kiệm 2 vạn đồng! Phân cho một gian phòng, cái tính là nhiều!

 

Từ Đông Thăng ký hợp đồng với , cũng là để yên tâm, phân một căn hộ ba phòng một sảnh cho , hứa hẹn chỉ cần theo việc, căn nhà sẽ giống như ký túc xá xưởng quốc doanh, tùy ý gia đình ở!

 

Trương Dương ở trấn cũng là ở nhà do đơn vị phân, đơn vị tuy sập nhưng nhà thì thu hồi. Nhà ở thành phố xa xôi, nhưng thế nào cũng giá trị hơn nhà ở trấn , càng đừng tòa nhà mới xây , còn gian rộng hơn, ước chừng 60 mét vuông! Phải nhà đơn vị của bọn họ cũng chỉ là căn hai phòng nhỏ, ít thì đủ ở, nhưng cũng thấy chật chội.

 

Chờ nhà lầu xây xong, Trương Dương dẫn vợ con qua xem phòng, thằng bé Trương Đạt 13 tuổi chạy khắp nhà, trong miệng còn hổ mà : "Chờ con lớn lên cưới vợ phòng tân hôn đều mặt mũi!"

 

Vợ Trương Dương cũng vui mừng trong lòng, lầu cái gì cũng , chị còn thể tiệm việc, mỗi ngày xuống lầu là thể kiếm tiền, vui vẻ bao nhiêu, đây là chuyện về .

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Vợ chồng Từ Đông Thăng mang tiền đến đội vận chuyển trấn, lãnh đạo nịnh nọt, coi họ như đại tài chủ.

 

Từ Đông Thăng chỉ chào hỏi Trương Dương hai câu, dùng ánh mắt hiệu cho , còn thì tỏ quá thiện.

 

Trương Dương sớm kiểm tra giúp , chọn mấy chiếc xe tuổi đời tương đối ngắn, tính năng cũng hảo.

 

Từ Đông Thăng lâm thời quyết định mua thêm một chiếc nữa, tức là tổng cộng 4 chiếc xe tải lớn, lãnh đạo như hoa nở.

 

Lâm Tuệ ở bên cạnh nhiều, công việc ăn trong nhà nhiều, chạy đường xa, xe tải là chuyện . Huống hồ giá cả , thể mua xe tải lớn , cũng là thể gặp mà thể cầu.

 

Đội vận chuyển đơn vị tư nhân, yêu cầu đối với tính năng an của xe cực cao, hàng năm đều bảo dưỡng, linh kiện sử dụng cũng đều là chất lượng tiêu chuẩn cao, mấy chiếc xe tải lớn ít nhất còn thể dùng thêm mười mấy năm nữa, đáng giá!

 

Từ Đông Thăng mua mấy chiếc xe , còn vất vả nhờ mấy tài xế mỗi lái một chiếc về thành phố giúp.

 

Cũng là khi tới thành phố, bọn họ mới Trương Dương thế mà tìm bến đỗ mới, chính là theo ông chủ Từ việc. Có mấy tài xế vội nhờ hỏi xem còn thiếu .

 

cũng là đồng nghiệp cùng mười mấy năm, Trương Dương cũng mặt dày giúp hỏi.

 

Từ Đông Thăng nhả , tuy mua nhiều xe tải lớn như , nhưng đều là giữ cho nhà dùng, lập đội vận chuyển mới, tự nhiên chuyện ngày nào cũng vận chuyển hàng, thì thể phí công nuôi nhiều tài xế như .

 

Hơn nữa, cháu trai Lâm Chí bên nhà vợ là dân chuyên sửa xe, chỉ cần giữ một tài xế già kinh nghiệm phong phú như Trương Dương là .

 

Sau khi tiếp đãi ăn uống ngon lành và tiễn các tài xế , gọi Cục Đá, Lâm Hoành, Hoàng Vĩnh Minh - mấy nhân viên lâu năm kiêm trợ thủ đắc lực tới, phân phó sắp xếp mới.

 

"Chi nhánh thường xuyên cần vận chuyển hàng, các đều theo Trương Dương học lái xe tải, đỡ cho đến lúc cần dùng xe xoay sở kịp, rõ ràng xe mà ai lái, thế chẳng phí công bỏ bao nhiêu tiền ?"

 

Lời , mắt mấy đều mở to, nóng lòng lên xe ngay.

 

Đây chính là xe tải lớn đấy! Người đàn ông nào mà thích chứ?

 

Tài xế xe tải lớn trong lòng họ là một trong những nghề vẻ vang nhất!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-421-lap-doi-xe.html.]

 

Cha của Tiểu Minh trong lòng cũng kích động thôi, vỗ vai con trai út bảo nó học cho : "Cái ở ngày học việc 5 năm 8 năm thì đừng hòng sờ cửa xe, mà đấy còn là cả đống tranh hầu hạ sư phụ. Hiện tại chủ nhân cho các con cơ hội như , quý trọng!"

 

Mấy khác trong lòng cũng nghĩ như , vỗ n.g.ự.c thùm thụp, bảo đảm nhất định học hành chăm chỉ.

 

Đoan Chính tay trái xách vật nặng, linh hoạt lắm, nhưng vẫn thể dùng. Anh cũng học, nhỡ tình huống ngoài ý , thể nhảy ứng cứu khẩn cấp.

 

Từ Quốc Hoa và Từ Quốc Cường chuyện , cũng chạy tìm chú ba thiết và kính trọng nhất của .

 

"Hai đứa cháu cũng đều thành niên , học lái xe!"

 

Trên tay Từ Đông Thăng đang gặm một cây kem, nghĩ đến biểu hiện của hai thằng cháu lớn gần đây, xác thật thành thật phạm sai lầm, cũng liền gật đầu đồng ý.

 

Dạy mấy cũng là dạy, thêm chút lái xe, đến lúc đó dùng càng tiện.

 

Trương Dương một bước lên đại sư phụ, trong lòng tự hào, dám thu liễm chút nào, dạy dỗ tận tâm tận lực.

 

chủ nhân ký hợp đồng với , chỉ cần phạm sai lầm, sợ khác gạt , vẫn là lão đại của đội xe.

 

Hơn nữa chuyện lái xe dựa tích lũy kinh nghiệm, kỹ thuật lái xe mười mấy năm của chẳng lẽ mấy thằng nhóc vắt mũi sạch mới sờ xe vượt mặt ?

 

Bên học xe khí thế ngất trời, bên ngoài thành phố xây nhà cũng khí thế ngất trời.

 

Bọn trẻ trong kỳ nghỉ hè cũng chạy tới cửa hàng nhà việc vặt kiếm học phí và tiền tiêu vặt, còn Liên Kình thì vẻ mặt đầy nỡ ba đưa về Kinh Thị.

 

Lâm Tuệ một ở nhà nhàn nhã thảnh thơi, thường thường cùng Triệu Tình đang buồn chán rủ dạo phố, khi ngại trời nóng, hai ở nhà mày mò chút đồ ăn vặt điểm tâm ngọt, ngày tháng trôi qua cũng thoải mái.

 

Từ Đông Thăng ngược cảm thấy bỏ rơi.

 

Mọi khi bất kể lúc nào về nhà cũng thể thấy bà xã yêu, kết quả hiện tại tìm đều sang nhà họ Liên hàng xóm.

 

Anh tỏ vẻ bất mãn về việc : "Tuy rằng chủ nhiệm Liên thường xuyên tăng ca ở bệnh viện, em cũng thể chiếm chỗ của ông ."

 

Lâm Tuệ liếc một cái: "Nhà họ Liên điều hòa, ở thoải mái, giống nhà , cứ như cái lò hấp ."

 

"Điều hòa là cái gì?"

 

Từ Đông Thăng bận tối mắt tối mũi, nhất thời phản ứng kịp đó là thứ gì.

 

"Cũng là một cái máy lớn dùng điện, mùa hè đóng cửa , bật công tắc lên, đến nửa tiếng trong phòng liền mát như mùa xuân, mồ hôi cũng chảy."

 

Hai bọn họ mới thể cứ ru rú trong phòng nghiên cứu đồ ăn khỏi cửa, bằng sớm nóng đến phát điên .

 

Mới ngoài một lúc, từ nhà họ Liên về nhà , lưng cô ướt đẫm mồ hôi.

 

"Giống cái ở thương mại đại lầu Kinh Thị ? Hiện tại trong nhà cũng thể lắp ?"

 

"Có thể lắp, loại dùng trong nhà nhỏ hơn một chút."

 

Từ Đông Thăng thể để vợ chịu khổ? Lập tức đến bách hóa đại lầu lớn nhất thành phố xếp hàng đặt hàng.

 

Một chiếc điều hòa thế mà giá tới 7500 đồng!

 

Năm nay thu nhập bình quân đầu của cư dân thành phố mới chỉ 1500 đồng một năm, nghĩa là một chiếc điều hòa giá trị bằng thu nhập 5 năm của một !

 

Bằng cả một gian nhà!

 

 

Loading...