Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 431: Chuyện phiếm trong thôn

Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:15:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Rầm rầm rầm ——"

 

"Lâm Tích dậy !"

 

"Em dậy! Mẹ , trong dịp Tết thể cần vận động!" Lâm Tích rúc đầu trong chăn, giọng tràn ngập oán giận. Tết nhất mà cũng cho nghỉ ngơi, thật đáng ghét!

 

Sau đó giọng kiên định của Từ Quốc Tranh truyền đến: "Kỳ nghỉ năm mới qua , em lười biếng."

 

Lại là một trận tiếng gõ cửa dồn dập: "Em mà dậy, bọn sẽ lôi em dậy đấy."

 

Sau một trận tiếng loảng xoảng, trong sân khôi phục yên tĩnh.

 

Lưng dán một cơ thể ấm áp, thở phả tai cô, eo còn một bàn tay to ôm lấy. Lâm Tuệ hé mắt, với tay lấy đồng hồ đầu giường, 7 giờ, bên ngoài trời mới hửng sáng.

 

Đột nhiên, bàn tay eo dùng sức, kéo cô về chỗ cũ: "Ngủ tiếp , đừng để ý bọn nó, đói bụng sẽ tự đồ ăn."

 

"Ừm." Lâm Tuệ nhắm mắt , nhưng thế nào cũng ngủ nữa.

 

"Hay là chúng cũng dậy dạo hai vòng? Em cảm thấy em béo lên ."

 

Tết ăn nhiều đồ bổ quá...

 

Từ Đông Thăng phát tiếng khẽ, nhéo nhéo thịt mềm eo cô, ôm chặt hơn: "Không béo, ôm vặn, gầy quá."

 

Lâm Tuệ cạn lời, chằm chằm cửa sổ ngẩn .

 

Hai giường thêm một lúc nữa cũng dậy, bởi vì bụng réo lên biểu tình.

 

Họ bếp, nấu một nồi cháo, xào thêm một đĩa trứng gà và rau xanh là xong bữa. Bữa sáng ăn thanh đạm chút, tẩy bớt dầu mỡ tích tụ thời gian qua.

 

Từ Đông Thăng phòng bếp trống rỗng, khỏi cảm thán một câu: "Bọn trẻ lớn nhanh quá, nếu bố nó còn kiếm tiền thì thật sự nuôi nổi. Chỉ riêng sức ăn của bọn nó, so với hồi còn lớn hơn."

 

Lâm Tuệ tán đồng, đặc biệt là thằng cả, mới thực sự bước giai đoạn dậy thì, một bữa ba bát cơm to mà vẫn thèm, cũng thấy béo lên, bộ bổ sung chiều cao, chừng còn cao hơn cả cha nó.

 

"Ít nhất nhà sẽ lãng phí cơm thừa canh cặn."

 

Vừa dứt lời, cửa viện đẩy , tiếng ríu rít truyền đến, căn nhà yên tĩnh nháy mắt trở nên náo nhiệt.

 

"Mẹ, con uống nước!"

 

Lâm Tuệ múc nước cơm cho bọn trẻ, vẫn còn nóng hổi.

 

"Mới vận động xong, uống nước lạnh. Đi lau mồ hôi , đừng để cảm lạnh."

 

"Vâng ạ."

 

Hai em trai tinh thần còn sung mãn, Lâm Tích phía thở hồng hộc, cũng , khuôn mặt nhỏ trắng bệch. Rõ ràng mệt là thế nhưng chẳng toát chút mồ hôi nào.

 

Từ Đông Thăng đau lòng: "Các con chạy ba vòng, con chạy hai vòng là , bảo con rèn luyện thể chứ bắt con bán mạng mà chạy."

 

Từ Quốc Vinh cầm khăn lau mồ hôi, hét to: "Em chỉ chạy một vòng rưỡi thôi! Nửa vòng cả cõng về đấy!"

 

Từ Đông Thăng nháy mắt câm nín, mấy năm nay rõ ràng cũng theo chạy mỗi ngày, thế mà giờ chạy quanh thôn một vòng mệt thế , thể lực quá kém.

 

Lâm Tuệ kéo cái ghế bên cạnh : "Nào, gác chân lên, xoa bóp cho."

 

"Á ——" Lúc Lâm Tích nhấc chân lên còn run một cái, dễ chuột rút thế cơ chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-431-chuyen-phiem-trong-thon.html.]

 

Lâm Tuệ nhẹ tay giúp cô bé mát xa, con gái út trời sinh thể nhược, bồi bổ thể bù một nửa lắm , khỏe mạnh là , những cái khác cưỡng cầu.

 

Ăn sáng xong, bọn trẻ chạy tìm bạn chơi, hai vợ chồng liền dạo quanh thôn cho tiêu cơm.

 

Nghe nhà mắng con, nhà giã bánh dày, qua kẻ , vô cùng náo nhiệt.

 

Ở trong thành phố lâu , thật sự hoài niệm cái tình và khói lửa cuộc sống ở trong thôn.

 

Cây chày gỗ nhẵn bóng dùng bao nhiêu năm, từng nhát từng nhát giã khối bột nếp trắng tinh, tiếng thịch thịch thật êm tai.

 

Từ Đông Thăng lâu thấy cảnh giã bánh dày, tiến lên xem náo nhiệt: "Dì bà, đều giã bánh dày Tết, nhà qua Tết mới giã?"

 

Dì bà ha hả, dừng việc trong tay: "Là thằng ba với A Tuệ đấy , hai em thằng A Trung nhà dì ngày mai ăn xa, chúng nó thích ăn bánh dày. Giờ cho chúng nó mang theo, lúc xe đỡ sợ đói."

 

"Chờ dì xong, cũng mang cho hai đứa một phần nếm thử. Ở thành phố chắc ăn nhỉ?"

 

Mắt Từ Đông Thăng híp , cũng từ chối: "Được ạ ạ, gạo thành phố ngon, bánh dày chẳng thơm chút nào. Trong thôn chỉ dì bà bánh dày là ngon nhất, từ nhỏ con thích, bao nhiêu năm vẫn quên hương vị ."

 

"Ha ha ha ha ngon thì dì nhiều chút, cho hai đứa mang mấy cái biếu nữa."

 

Lời của dỗ dì bà tít mắt, hai câu câu trò chuyện một lát mới rời .

 

Con dâu dì bà bóng lưng hai vợ chồng xa, tấm tắc lạ lùng: "Con cái đều hơn 10 tuổi , tình cảm hai vợ chồng vẫn thật. Con thấy còn dính hơn cả đám thanh niên mới cưới trong thôn."

 

"Chứ còn gì nữa! Thế mới bảo tiền là , hai đứa nó năm nay cũng hơn 30 , trông còn trẻ hơn cả đám 20."

 

Hai vòng về nhà cũ, từ xa thấy một đám các thím tụ tập cửa tiệm tạp hóa khí thế ngất trời bàn tán gì đó. Trong đó hăng hái nhất là Từ mẫu, mặt đỏ bừng, còn nóng hơn cả đống lửa.

 

"Mẹ, đang chuyện gì thế?"

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Thằng ba với A Tuệ tới ."

 

"Mau , cùng chuyện mới lạ nhà Chốc Tam !"

 

Các thím dịch hai chỗ trống, hai xuống, ngạc nhiên: "Mấy hôm chẳng bảo vì chuyện đó mà bắt ? Còn chuyện mới lạ gì nữa?"

 

Từ mẫu bất thình lình vỗ đùi cái đét, Từ Đông Thăng mà thấy đau bà.

 

"Nói chính là chuyện đấy! Cũng là sáng nay nhà truyền chúng mới . Chuyện mua dâm thì phạt tiền, nhiều lắm cũng chỉ 100 đồng. cái bà phú bà b.a.o n.u.ô.i chẳng báo án thêm tội trộm cắp ? Bảo là trộm mất 3000 đồng!"

 

"Hiện tại chính là bắt Chốc Tam bồi thường 3000 đồng . Nếu đền thì tù, ít nhất 5 năm!"

 

Trong lòng Lâm Tuệ cảm thấy sướng rơn, phú bà từng trải sự đời, tay tàn nhẫn chút lưu tình, Chốc Tam phen chắc chắn ngóc đầu lên nổi.

 

"Nhà Chốc Tam nhất thời lấy nhiều tiền thế? Vì thế liền cầu ông cáo bà khắp nơi vay tiền, nhưng đó đắc tội hết họ hàng thích , giờ ai còn thèm để ý đến ?"

 

Lúc Chốc Tam "kiếm tiền lớn bên ngoài", cha trong thôn thiếu khoe khoang, đối với những bà con nghèo thì khinh khỉnh mặt, giờ báo ứng tới !

 

Có thím ba, đột nhiên : "Bọn họ sẽ chạy sang vay tiền chú ba chứ?"

 

Từ Đông Thăng chỉ mũi , trừng lớn mắt: "Tìm vay tiền, nhầm đấy? bỏ đá xuống giếng tính là thiện lương !"

 

Thím ha ha: "Nói thì sai, nhưng chú hiện tại là giàu nhất thôn . Bọn họ cùng đường , đến mặt mũi cũng chẳng cần nữa, ai nảy suy nghĩ ."

 

Hai vợ chồng , thể nào chứ?

 

 

Loading...