Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 443: Ồ, hóa ra người bị câu là tôi
Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:16:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ nghỉ hè , Từ Quốc Vinh thầy giáo âm nhạc đưa tham gia tập huấn, đó còn tham gia thi đấu.
Còn Từ Quốc Tranh thì đăng ký lớp võ thuật ở Cung Thiếu Niên, đó là thi đấu luôn, dứt khoát dọn đến nhà sư phụ ở cho tiện huấn luyện, gần Cung Thiếu Niên.
Vì thế, trong nhà chỉ còn mỗi Lâm Tích, đột nhiên cảm giác cả thế giới trở nên yên tĩnh hẳn.
Từ Đông Thăng hỏi cô bé: "Cửa hàng quần áo mệt ? Hay là con theo út siêu thị , coi như nhân viên bán hàng, mỗi ngày chỉ cần sắp xếp hàng hóa, ba trả con mỗi ngày 2 đồng."
Cô bé lắc đầu: "Không mệt ạ, con thích ngắm quần áo . Cô giáo bảo con mỗi ngày nộp hai bức ký họa dáng , cũng thể thử phối đồ, nâng cao độ nhạy cảm với màu sắc."
Từ Đông Thăng hiểu, là bài tập cô giáo giao nên gì thêm.
Gần đây Lâm Tuệ cảm thấy thịt nhiều lên, đường viền hàm cũng mờ . Có thể là do tuổi tác tăng lên, sự trao đổi chất chậm .
Triệu Tình cũng đang nỗi lo , dạo gần đây ăn nhiều đồ ngọt tiêu hóa , tích tụ thành từng đống mỡ thừa.
Tuy Liên Thanh bảo đó là ảo giác của cô , nhưng vẫn chiều theo yêu cầu mời một huấn luyện viên về nhà dạy các bài tập giãn cơ và khiêu vũ, vận động cũng khá nhiều mồ hôi. Lâm Tuệ mỗi ngày ăn cơm xong liền qua học ké, còn hủy bỏ tiết mục dạo bữa ăn với Từ Đông Thăng.
Anh vì thế mà oán niệm sâu sắc.
Huấn luyện viên của Triệu Tình là bản lĩnh thật sự, nửa tháng, Lâm Tuệ cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng hơn hẳn, sắc mặt hồng hào.
Lâm Tích hì hì : "Mẹ bây giờ trông lắm, hôm nọ hai con cùng , bạn học con bảo chẳng giống con chút nào, giống hai chị em hơn."
Từ Đông Thăng, chung chăn gối là cảm nhận rõ nhất sự đổi, cơ thể cô cũng mềm mại hơn, khiến yêu thích buông tay.
Anh ưỡn n.g.ự.c hỏi: "Thế còn ba? Bạn học con thế nào?"
Lâm Tích đột nhiên im bặt, ấp úng: "Thì... giống ba thôi ạ."
Từ Đông Thăng lập tức bất mãn, ý gì đây? Hai con giống chị em, còn thì là ông bố già? Chẳng lẽ trông già lắm ? Không giống bạn cùng trang lứa với vợ?
Lâm Tuệ buồn , đưa tay vòng qua eo , cảm giác đúng là béo, sờ sờ mỡ bụng .
"Cái bụng của càng ngày càng to , đừng để đến 40 tuổi mắc bệnh nhà giàu. Nhìn chủ nhiệm Liên, , giờ là viện trưởng Liên kìa. Qua tuổi 40 mà dáng vẫn như thế, chậc chậc, khi còn cơ bụng chứ..."
Khen đàn ông khác mặt chồng, Từ Đông Thăng thể nhịn? Lập tức tìm Liên Thanh ngay.
Đương nhiên để hẹn đ.á.n.h , mà là hỏi xem ông rèn luyện thế nào.
Liên Thanh thật cách chọc tức khác, vẻ mặt bình thản bảo căn bản tập luyện gì, đều là trời sinh.
Từ Đông Thăng cảm thấy tên tâm cơ quá sâu, cố tình bí quyết cho . Tức đến mức sáng tối mỗi ngày đều chạy vài vòng quanh khu phố, lập chí giảm béo bằng !
Một hôm đang chạy, thấy Từ Quốc Hoa và Hoàng Thục Tú vẻ mặt ngượng ngùng rạp chiếu phim, đăm chiêu suy nghĩ, hai đứa thành đôi ?
Hừ hừ, chịu hốt là .
Từ Đông Thăng quấy rầy cháu trai lớn hẹn hò, tiếp tục chạy.
khi rẽ qua một góc đường, thấy cháu trai thứ hai đang vui vẻ với Tần Phương thì dừng bước.
Đây là tình huống gì?
"Chú... chú ba, chú ở đây?" Từ Quốc Cường thấy , tới, lắp bắp.
Tần Phương theo cũng bước tới, : "Ông chủ Từ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-443-o-hoa-ra-nguoi-bi-cau-la-toi.html.]
Đối với việc Từ Quốc Cường gọi là chú ba, cô hề ngạc nhiên, chứng tỏ từ .
Từ Đông Thăng hề , chỉ khẽ gật đầu với cô , đó sang Từ Quốc Cường: "Chú còn đang định hỏi cháu đây, mệt ? Sao ở đây?"
Tần Phương nhanh nhảu tiếp lời, nụ mang theo chút e thẹn: "Cháu mới tới, quen thuộc thành phố lắm, đổi chỗ bày hàng nên nhờ Quốc Cường giới thiệu giúp. chắc thạo mảng nên cũng rõ lắm, ông chủ Từ thể cho chút gợi ý ?"
Từ Quốc Cường đột nhiên xoay , lẳng lặng cô .
Từ Đông Thăng nâng mí mắt, nụ của Tần Phương càng thêm rạng rỡ, giọng điệu cô chẳng giống từ nông thôn lên chút nào.
"Xin , bận lắm, rảnh. Chuyện kiếm tiền tự cô mà tìm hiểu. Từ Quốc Cường, về với chú."
"Dạ."
Từ Quốc Cường cúi đầu, thèm Tần Phương lấy một cái, cun cút theo lưng chú ba.
Tần Phương ngờ vô tình như , c.ắ.n răng: "Toàn là lũ đầu gỗ!"
Từ Đông Thăng trầm mặc một đoạn, mới thấy giọng rầu rĩ phía .
"Chú ba, cháu ngốc lắm ?"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Anh , khoác vai , kéo về phía .
Cảm giác cảnh tượng thằng nhóc ăn vạ đòi kẹo mạch nha vẫn còn ngay mắt, đột nhiên đến tuổi phụ nữ lừa gạt .
"Thím ba cháu mấy hôm mới với chú, bên chỗ Hướng Nam cô bạn học tìm yêu, định giới thiệu cho cháu. Tuy rằng tuổi lớn hơn cháu nhưng 'gái hơn hai, trai hơn một', chắc chắn hơn cô ."
Trong lòng Từ Quốc Cường vẫn khó chịu, chắc thực sự thích Tần Phương, nhưng từ nhỏ đến lớn hiếm cô gái nào đối xử dịu dàng với như .
Đây là rơi "hũ mật c.h.ế.t ruồi" .
"Thôi bỏ chú, cháu ngốc thế , để mắt tới chứ?"
"Thằng ngốc , ngã vài khôn lên ? Đừng nghĩ nhiều, qua mấy hôm nữa sắp xếp cho cháu gặp mặt cô gái , hợp tính ."
"Vâng ạ."
Nhà hai Từ còn về quê xử lý việc khác, thể chuyển nhà lên ngay . Đưa thằng cháu ngốc về ký túc xá xong, Từ Đông Thăng mới chạy về nhà.
Lâm Tuệ tắm xong, đang định pha cốc nước chanh uống thì cảm thấy một khối cơ thể to lớn nóng hừng hực lao tới mặt, biểu cảm kích động.
"Vợ ơi, bảo ! Cái cô Tần Phương , 'một câu bắt hai em' , hóa cô câu là !"
Lâm Tuệ đ.á.n.h rơi khăn lông xuống đất: "Cái gì? Câu ? Anh sắp bố , cô gái trẻ trung phơi phới câu dẫn ông già như gì?"
Từ Đông Thăng dám tin, chỉ mũi : "Ai là ông già? Cho em cơ hội nữa!"
Lâm Tuệ rút lời nhưng kịp nữa, bế bổng vác lên vai.
"Anh thả em , hôi c.h.ế.t ! Em tắm xong!"
"Thì tắm nữa! Ông già giúp em tắm! Để em xem ông già là như thế nào!"
Lâm Tích ở tầng hai vẽ tranh, nhét giấy tai nên chẳng thấy gì. Cô bé ngoài cửa sổ, chỉ thấy cửa sổ phòng đối diện cũng bày mấy chậu hoa, trong phòng tối om, vẫn từ Kinh Thị trở về.
Năm nay hình như về muộn, sinh nhật cũng đón ở Kinh Thị luôn.