Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 459: Nhật ký bị lừa trên tàu hỏa của người già
Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:16:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai gia đình, tổng cộng 12 , vặn lấp đầy hai khoang giường .
Nơi xa nhất mà ông bà hai bên từng chính là từ quê lên thành phố, đầu tiên tàu hỏa xa như , mới lạ hồi hộp.
Tư tưởng của họ vẫn dừng ở những xa , khi thế mà định luộc một nồi trứng to mang theo ăn đường.
Lâm mẫu còn mua một túi bột mì, định nướng bánh lương khô.
May mà Từ Đông Thăng kịp thời ngăn cản.
Nhiều trứng với bánh bột ngô như thế, nghĩ đến thấy nghẹn họng.
Cuối tháng 8, đoàn rồng rắn kéo ga tàu hỏa.
"Cha , say xe chứ?" Lâm Tuệ hỏi, tay cầm bình nước rót cho các cụ.
Mấy ông bà lắc đầu liên tục: "Không say say."
Hồi đầu tàu hỏa lên thành phố, ôi chao, tàu lắc lư đến nỗi ruột gan phèo phổi nôn thốc nôn tháo hết.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Mùi cũng khó ngửi, lối chen chúc, ồn ào đau cả đầu, một chuyến đúng là chịu tội.
Hiện tại do quá phấn khích mà họ chẳng chút cảm giác say xe nào.
Ngồi ở giường ngoài cửa sổ, ngắm phong cảnh dọc đường, thật sự tuyệt.
Từ Đông Thăng lo các cụ chán, thậm chí còn mang theo bộ bài, bốn ông bà vặn đủ một mâm.
Buổi trưa, để Lâm Hoành trông hành lý, dẫn bọn trẻ đến toa bán cơm hộp.
Phải là cơm hộp tàu bây giờ chủng loại phong phú thật, mấy mặn mấy chay đều . Đi ngang qua bán hoa quả, Từ Đông Thăng nhớ vợ giờ thích cơm hộp tàu, bèn mua cho cô một túi quýt.
Bóc lớp vỏ xanh, mùi thơm thanh mát tỏa , át mùi khó chịu xe. Múi quýt chua chua ngọt ngọt, sảng khoái khai vị.
"Tới đây tới đây, thịt rau, mỗi một phần, tự chọn nhé."
Từ Đông Thăng hô hào, chính cũng lấy một phần, mở là thịt kho tàu. Chậc, phần so với cũng kém cạnh gì, ba phần nạc bảy phần mỡ.
Từ mẫu chọn một phần dưa chuột xào trứng, bắt đầu thói quen càm ràm con trai: "Một phần bé tẹo thế mà tốn hai đồng, thà chúng tự ở nhà mang còn hơn. Tiêu tiền bừa bãi, thật chẳng tính toán chút nào!"
Từ Đông Thăng coi như gió thoảng bên tai, chậm rãi nuốt cơm xuống mới mở miệng: "Mẹ ơi là , chúng chuyến tàu mất mấy ngày, bao nhiêu lương khô? Trời nóng thế , đồ ăn dễ hỏng, sợ bụng trẻ con yếu, ăn đau bụng ."
Từ phụ nhai miếng thịt, trong lòng thỏa mãn vô cùng, cũng gật đầu: "Dù trong tay nó tiền, bà đừng nghĩ nhiều thế, cứ ăn là ."
Từ Đông Thăng giơ ngón tay cái: "Vẫn là cha con giác ngộ cao, là đưa cha chơi, cứ việc hưởng thụ thôi."
Lâm Hoành từ toa bên cạnh sang ngó nghiêng, thấy thế hì hì: "Anh rể, cả nhà ba bọn em theo hưởng sái nhé."
Từ Đông Thăng đá một cái: "Chỗ nào mát mẻ thì chỗ đó , phần của Hướng Nam và đứa bé thì , thì miễn."
Lâm Hoành: Cũng , cùng lắm thì vợ con ăn sung mặc sướng, bên cạnh gặm màn thầu với dưa muối, nghĩ hình như cũng chấp nhận ...
Nghĩ thông suốt, vui vẻ trở .
Bên đang hòa thuận vui vẻ, đột nhiên hai đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục giày da tới, bắt chuyện với họ.
Người dáng cao hơn giơ thẻ công tác đeo cổ cho mấy xem, là đại diện d.ư.ợ.c phẩm, chuyến Thượng Hải triển lãm bán loại t.h.u.ố.c mới nhất công ty nghiên cứu .
Từ phụ tò mò hỏi: "Thuốc mới gì thế?"
Một lấy từ trong chiếc túi đen xách tay một lọ nhựa trắng nhỏ, lọ chữ tiếng Anh, cao cấp.
"Chính là loại t.h.u.ố.c , hợp tác sản xuất với viện nghiên cứu y d.ư.ợ.c lớn nhất nước ngoài đấy ạ."
Hắn vẻ mặt tự hào: "Người già loãng xương, dễ đau lưng mỏi gối, ngủ cũng ít . Thuốc của chúng cháu chuyên trị cái đấy. Ngày ba , mỗi hai viên, uống ba tháng đảm bảo thể cường tráng, lưng đau chân mỏi, ngủ ngon giấc! Uống liên tục ba năm, nhất định kéo dài tuổi thọ!"
Lông mày Từ Quốc Tranh nhướn lên, đưa tay hỏi: "Có thể cho chúng cháu xem chút ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-459-nhat-ky-bi-lua-tren-tau-hoa-cua-nguoi-gia.html.]
Người nọ tùy tiện đưa cho , miệng năng hùng hồn: "Các cháu cứ xem thoải mái, tra cứu thoải mái, đây là hàng chính hãng do xưởng sản xuất, lô sản phẩm, bao bì đều vấn đề gì ."
Lọ t.h.u.ố.c đặt trong lòng bàn tay chỉ bé tẹo, Từ Quốc Tranh lật qua lật dòng chữ tiếng Anh lọ, gì.
Lâm Hoành vẻ hứng thú, truy hỏi: "Thuốc hiệu nghiệm thật thế ?"
"Không hiệu nghiệm cứ tìm ! Công ty chế độ, nếu t.h.u.ố.c hiệu quả, tiền 100% cho tiêu dùng!"
Lâm Hoành lập tức lùa vài miếng cơm cho xong ném hộp cơm sang một bên, xưng gọi tán gẫu với hai , một lúc dò cả địa chỉ xưởng sản xuất.
Lâm Tuệ nỡ , sớt một nửa phần cơm của cho Từ Đông Thăng, ăn một chút là no, sang giúp Hướng Nam bón cơm cho con.
Lâm Tích ăn ít, cũng chia nửa phần của cho hai, bên cạnh xem kịch vui.
Lâm Tuệ cũng kéo con gái về, chỉ đóng cửa khoang .
Hướng Nam nhíu mày, bón cơm cho con hỏi: "Chị, hai vấn đề ? Thuốc đó uống ?"
Lâm Tuệ : "Chị t.h.u.ố.c vấn đề , nhưng t.h.u.ố.c chính quy đều bán ở bệnh viện và hiệu thuốc, ai bán tàu hỏa?"
Bây giờ bọn lừa đảo thích chui lên tàu hỏa, xuống xe cái là mất hút, tìm ai tính sổ?
"Vậy họ..."
"Không , em yên tâm, già hiểu, nhưng Đông Thăng và Lâm Hoành trong lòng rõ lắm."
Cũng tại tàu chán quá, tìm chút việc tiêu khiển mà.
Quả nhiên, hai khô cả cổ, mà bên như thái độ , hỏi đáp, nhưng nhất quyết móc tiền.
Nói đến cuối cùng, tàu đến trạm hai mới phản ứng là xoay như chong chóng, tức tối bỏ .
Lâm Hoành còn cảm thán: "Em còn định hỏi thêm chuyện về cái xưởng , ?"
Mấy ông bà già nãy thuyết phục suýt nữa thì móc tiền, may mà Từ Đông Thăng ngăn .
Thậm chí còn cảm thấy nhân viên bán hàng vất vả như , trong lòng áy náy.
Từ Quốc Tranh ném lọ t.h.u.ố.c bọn họ quên mang lên bàn nhỏ, : "Thuốc chỉ là thực phẩm chức năng bình thường thôi, chắc cũng chút tác dụng, nhưng quá lên. Nếu thật sự thần kỳ như họ thì thể chỉ bán 50 đồng một lọ, ít nhất cũng 500."
Mấy cụ già giật , 50 đồng mà còn đắt á? 500 đồng một lọ t.h.u.ố.c là t.h.u.ố.c tiên ?
Từ mẫu nãy cũng động lòng, lúc là lừa đảo thì tức điên: "Sao báo công an bắt chúng nó ?"
"Về mặt khó định tội lắm bà nội." Từ Quốc Tranh sư phụ phân tích , quen thuộc loại án : "Chỉ cần uống c.h.ế.t thì định tội bọn họ. Bọn họ hứa hẹn bằng mồm, bắt chỉ cần thừa nhận thì cũng chứng cứ."
Hiện tại lừa đảo nhiều vô kể, các loại t.h.u.ố.c giả tầng tầng lớp lớp.
Từ Đông Thăng lắc đầu: "Cái chẳng giống kịch bản Lưu Lệ dùng t.h.u.ố.c giả lừa lúc ? Cha đều trải qua mà quên ?"
Từ phụ Từ mẫu im lặng, quả thực chút mất mặt, gì cũng tin thế nhỉ? Người khua môi múa mép mặt, lúc đúng là rơi bẫy thoát ...
Từ Nam Bắc, tàu hỏa dọc đường qua nhiều trạm, những chiêu trò lừa đảo tương tự nhiều kể xiết. Mấy cụ già lúc đầu đúng là lừa phát nào trúng phát , Từ Đông Thăng suýt nữa thì đỡ nổi.
Khi tới bán đai chống gù lưng, họ động lòng, mỗi móc tiền mua một cái.
Lâm Tuệ kéo Từ Đông Thăng , hiệu cho , một bên im lặng gì.
Chờ , họ mới với các cụ đang hớn hở rằng đây là hàng giả, chức năng chống gù, nếu thì lấy dây ni lông buộc chặt cũng tác dụng tương tự.
Từ mẫu trừng mắt: "Vô dụng?! Thế nãy các con khuyên cha ? Một cái 10 đồng đấy!"
Người nọ bảo rẻ hơn trong tiệm, qua cái thôn còn cái quán nữa , họ mới mua!
Lâm Tuệ : "Mẹ, đây là để cho cha một bài học, tự dẫm hố chịu thiệt thì nhớ mới lâu."