Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 461: Rảnh rỗi quá hóa rồ, đòi về chăm cháu

Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:16:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâm mẫu cũng cảm thấy chút lạnh nhạt, bà con xa bằng láng giềng gần, họ còn nghĩ bọn trẻ lặn lội đường xa tới đây học, chiếu cố thì mấy.

 

Lâm Tuệ: "Mọi đều đóng cửa bảo mà sống, đừng để ý."

 

Dù bọn họ sống ở thành phố bao nhiêu năm nay, ngoại trừ nhà họ Liên, với những hàng xóm khác cũng quen , cùng lắm chỉ là xã giao qua loa.

 

Từ Quốc Tranh kiểm kê hành lý xong xuôi, thấy thiếu sót gì, lúc mới tìm chiếc chìa khóa rỉ sét.

 

Từ phụ thấy lề mề, sốt ruột giật lấy chìa khóa chạy mở cửa.

 

Đây chính là nhà ở Kinh Thị đấy! Nhà ông cũng coi như nửa Kinh Thị !

 

Từ Đông Thăng nhịn , ngay bố chuẩn sướng rơn, y hệt tâm trạng của lúc mua nhà năm xưa.

 

"Hoắc —— căn nhà xây thật đấy!"

 

Cửa mở , Lâm phụ theo chân thông gia chen ngay, tấm tắc khen ngợi từ ngói lợp đến tường đá, gỗ lạt đều , thật tồi.

 

"Bốp", ông vỗ một cái lưng con trai út: "Học tập chị ba mày cho , ngày nào đó mà mày mua một căn nhà ở Kinh Thị, lão t.ử đây cũng mát mày mát mặt một phen!"

 

Lâm Hoành xoa xoa tấm lưng nóng rát, bố nghề mộc cả đời, bàn tay cứ như bàn tay sắt, đau c.h.ế.t .

 

"Thế thì bố rèn luyện sức khỏe cho , con thêm 20 năm nữa, chắc là mua ."

 

Lâm Tuệ liếc xéo : "20 năm, lương tăng chắc nhanh bằng giá nhà tăng ."

 

Lâm Hoành cứng họng, gượng ghé sát chị ba, lầm bầm cái gì.

 

Triệu Hướng Nam trông chừng con gái, cho con bé chạy lung tung. Con còn nhỏ, chỗ lạ, cô cũng rảnh tay việc .

 

"Ông hai, bà hai, hai cụ qua đây ạ."

 

Từ Quốc Tranh đang cầm giẻ lau bụi cửa, từ xa thấy hai ông bà tới, tay ông hai còn xách cái lồng chim mới.

 

Tuy tóc hoa râm nhưng sức khỏe ông vẫn còn , giọng sang sảng: "Ông tiếng là nhà các cháu tới ."

 

Mỗi nhà họ Từ đến Kinh Thị đều sẽ ghé thăm hai ông bà, mang chút đặc sản, đ.á.n.h vài ván cờ, quan hệ hai nhà hòa thuận.

 

Trước khi điền nguyện vọng, mấy đứa trẻ gọi điện hỏi thăm tình hình trường học. Lần đưa con học, hai ông bà còn đặc biệt gọi điện hỏi giờ tàu đến, sáng sớm ngóng.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Lâm Tuệ tiếng, cũng đón hai ông bà , giới thiệu hai bên với một lượt.

 

Bà hai tính tình hào sảng, với : "Nhà ở ngay phía , xa ."

 

"Mọi đường xá xa xôi tới đây, xe lâu như chắc cũng mệt lắm . Đi , để bọn trẻ ở đây dọn dẹp, các ông bà qua nhà nghỉ ngơi một lát."

 

Lâm Tuệ hai ông bà khách sáo giả lả, thấy cha hai bên mặt mũi đều lộ vẻ mệt mỏi liền : "Cha qua đó ạ, trong nhà cũng bẩn lắm, lát nữa là dọn xong ngay, cần đến cha ."

 

Từ Quốc Tranh đỡ già: "Làm phiền ông hai bà hai ạ."

 

Ông hai xua tay: "Đừng mấy lời khách sáo đó, thôi, lão Từ lão Lâm, qua nhà chọc chim."

 

Từ phụ chằm chằm con chim đuôi dài sặc sỡ trong lồng của ông, từng thấy ai nuôi chim kiểu , trong lòng ngứa ngáy, lập tức kéo ông Lâm theo .

 

Lâm Tuệ bảo Triệu Hướng Nam bế con qua đó nghỉ ngơi luôn, tiện thể trông chừng mấy ông bà già.

 

Mấy còn bắt tay giặt giũ cọ rửa, chiếu trúc dội nước cọ sạch, phơi một tiếng là khô cong.

 

Cỏ dại mọc lên tạm thời vội xử lý, quét tước trong nhà sạch sẽ để ở .

 

Chờ họ xong thì quá trưa, Từ Đông Thăng rửa tay xong, phủi bụi , định ngoài mua đồ ăn. Lúc đến phát hiện ở ngã tư mở một quán ăn nhỏ, cơm mì đều , giá cả chăng.

 

Lại gặp Hướng Nam ở cửa: "Nhà ông hai cơm xong , bảo qua đó ăn."

 

Lâm Tuệ : "Hai ông bà vẫn nhiệt tình như thế."

 

Sự nhiệt tình một phần vì họ thuê căn nhà , một phần là vì bọn trẻ.

 

Ông hai thích con trai cả của cô, chắc là liên tưởng đến con trai bộ đội của .

 

Cô cũng rửa tay xong: "Nếu nấu xong thì chúng cũng qua đó thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-461-ranh-roi-qua-hoa-ro-doi-ve-cham-chau.html.]

 

Đến nhà họ mới , chỉ là cơm xong, mà là một bàn lớn thịnh soạn vô cùng.

 

Mấy ông bà già chuyện tâm đầu ý hợp, rượu cũng rót đầy.

 

Bà hai còn kéo Lâm Tích bên cạnh, hỏi han chuyện trường lớp, náo nhiệt vô cùng.

 

Hai ông bà già tiền trong tay, thuê một giúp việc lo việc nhà, cuộc sống thoải mái, đôi khi thấy quá yên tĩnh.

 

Ăn cơm xong, Liên Kình liền cáo từ.

 

Đoàn về đến nhà, thấy căn nhà dọn dẹp sạch sẽ càng thêm xinh , tiếc là ai nấy đều ngáp ngắn ngáp dài, phòng ngủ một giấc thật ngon mới sức thưởng thức.

 

Từ Đông Thăng dựa lưng ghế, mí mắt sụp xuống, dường như vẫn tỉnh ngủ, giọng lười biếng: "Hay là chụp cho cha tấm ảnh lưu niệm trong sân nhé?"

 

Anh chỉ thấy họ phấn khích sờ chỗ ngắm chỗ nên thuận miệng , ngờ mấy cụ thực sự ý định .

 

"Ái chà quần áo , bộ mới."

 

"Để chải cái đầu ."

 

Từ Đông Thăng há hốc mồm, dự cảm cuộn phim chụp ảnh khả năng đủ dùng.

 

Từ Quốc Vinh xung phong nhận việc, kéo cả ngoài mua thêm phim, Lâm Hoành cũng theo .

 

Triệu Hướng Nam bóng lưng hưng phấn của chồng, thôi.

 

——

 

Liên Kình lái xe về đến nhà, vặn gặp cô ruột Liên Hâm về nhà đẻ.

 

"Cô ạ."

 

"Tiểu Kình về thế?"

 

Liên Hâm tuy 50 tuổi nhưng cả đời từng ngoài việc, ở nhà bà nội trợ thời gian giúp chồng dạy con. Từ khi con gái kén rể ở rể sinh con, bảo mẫu chăm sóc, bà cũng cần tốn nhiều tâm tư, cơ thể bảo dưỡng , mặt thấy dấu vết tuổi già.

 

Liên Kình tuy ý kiến với nhưng sẽ tỏ thái độ mặt, đáp: "Cháu ga tàu đón ."

 

Biểu cảm của nhàn nhạt, Liên Hâm cũng chẳng cái gì, cũng để ý nhiều, chỉ : "Mọi định tổ chức tiệc mừng đỗ đại học cho cháu đấy."

 

Cậu nhíu mày: "Không ?"

 

Mắt Liên mẫu còn tinh tường như năm xưa, bà nheo mắt cháu trai , giải thích: "Cô cháu bảo tiệc đó lớn, giờ một bữa tiệc cho bạn bè cùng trang lứa, quen thêm nhiều bạn, đến trường cũng dễ hòa nhập."

 

Liên Hâm bổ sung: "Đều là những đứa trẻ ngoan ngoãn, thành tích cả đấy."

 

Liên mẫu đưa tay , Liên Kình tới nắm lấy tay bà, xuống bên cạnh: "Cháu , phiền phức lắm."

 

"Cái thằng bé , tiệc tùng trong nhà tự lo, cần cháu bận tâm, cháu chỉ cần tham dự là ."

 

Trong lòng Liên Kình bực bội, tính tình cố chấp, lý lẽ , tiếp tục chuyện với bà nữa mà nắm c.h.ặ.t t.a.y Liên mẫu, : "Bà nội, mấy ngày nay cháu đều việc bận, mệt lắm, tổ chức tiệc tùng gì ."

 

Liên mẫu thích nhất cháu trai thiết với , vội vàng đồng ý: "Được , thì thôi. Gần đây cháu bận gì thế? Có gọi mát xa vai cho thư giãn ?"

 

"Không cần bà nội, bảo dì giúp việc hầm canh cho cháu là ." Liên Kình chọn lọc câu hỏi để trả lời, thấy cô bên cạnh còn định mở miệng, : "Cha cháu bảo còn hai ngày nữa là về ."

 

Liên mẫu kinh hỉ: "Thật á? Thế mau chóng bảo đồ đạc trong phòng mới ."

 

dậy, Liên Kình thuận thế đỡ bà lên lầu, còn đầu một cái.

 

"Cô , chúng cháu còn nhiều việc , cô nếu rảnh rỗi quá thì chi bằng về nhà giúp chị họ trông con ?"

 

Hàm ý là, bà rảnh rỗi quá hóa rồ ?

 

"Cô là vì cho cháu thôi!"

 

Liên Hâm tức giận, còn định mắng một trận, bà già đầu , nghiêm túc : "Tiểu Kình đúng đấy, con vẫn nên về nhà giúp trông cháu , bảo mẫu tận tâm đến mấy cũng bằng nhà ."

 

Liên Hâm tức đến méo cả mặt, phẫn nộ bỏ .

 

 

Loading...