Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 478: Bịa đặt
Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:17:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6faOPXua5A
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô lẽ Lâm Tích sẽ đồng ý, còn gọi cả phụ đạo viên tới.
Phụ đạo viên vỗ vai Lâm Tích, an ủi: "Lâm Tích, mong em thông cảm một chút. Trong thời gian Lưu Duyệt thương, phiền em đổi giường cho bạn, chờ bạn khỏi đổi . Bạn bè cùng lớp, chúng nên giúp đỡ lẫn , em thấy ?"
Lưu Duyệt vẫn hất cằm cô, đắc ý như gà trống thắng trận.
Lâm Tích ghê tởm như nuốt ruồi bọ, đối với phụ đạo viên còn thể gì nữa?
Cô khoanh tay, ánh mắt lạnh nhạt: "Đổi cũng , nhưng giường của và cái màn rách nát rảnh dọn giúp ."
Phụ đạo viên nhíu mày, cảm thấy cô quá cứng nhắc.
nghĩ đến việc cô đồng ý đổi giường, liền nhiều, chỉ gật đầu: "Cô sẽ giúp đổi."
Khi Trương Giai Giai chuyện, hận thể chạy tới đ.á.n.h cho cô một trận.
Lâm Tích còn sang an ủi cô : "Cô giờ bất tiện, ngoan hơn nhiều , trong mắt ngoài là kẻ yếu, chúng thể bắt nạt cô . Chờ cô khỏi, đổi là ."
Trương Giai Giai ấn trán cô, hận sắt thành thép: "Cậu đúng là quá mềm yếu."
Lâm Tích , giải thích.
Hôm nay là giờ học chung, mấy lớp cùng chuyên ngành học trong một giảng đường lớn. Khi các cô đến nơi, kín một nửa chỗ.
Hai về phía góc quen thuộc, cứ cảm giác khí hôm nay kỳ lạ.
"Cậu thấy đều đang chúng ?"
Lâm Tích nhíu mày, đúng là đang cô. Lại còn thì thầm to nhỏ, ánh mắt giống như đang lời ý gì.
Một bạn nữ quan hệ khá với Lâm Tích kéo áo cô, hiệu cô về phía , đó là chỗ của Lưu Duyệt.
Lâm Tích khựng , đổi hướng, đến phía Lưu Duyệt.
"Cậu thấy thật ?"
Lưu Duyệt "hừ" một tiếng: "Đương nhiên, mấy giờ mấy phút tớ cũng cho . Cô chê bạn trai xe máy nghèo, tìm một xe ! Tham phú phụ bần, các tưởng ngày thường cô giả vờ thanh cao là mê tiền thật ? Nhìn mấy bộ quần áo mấy chục đồng cô mặc xem, mấy hôm nay đổi sang váy hiệu , còn cái điện thoại đắt tiền nữa, đều là bạn trai mới mua cho đấy!"
Cô hăng say, thấy sắc mặt bạn bên cạnh đúng, cô im bặt, đầu , một cái tát giáng thẳng mặt.
"Bốp!"
Các bạn xung quanh kinh hô một tiếng, Lưu Duyệt ngây .
Cô trừng lớn mắt, ôm một bên má nóng rát chỉ Lâm Tích: "Mày!"
"Bốp!"
Lại một cái tát nữa, đ.á.n.h lệch mặt cô sang bên .
Trương Giai Giai cũng sững sờ, huống chi là các bạn học khác.
Lâm Tích thu tay về, từ cao xuống: "Mấy giờ mấy phút thấy, cho xem nào."
"A! Lâm Tích mày dám đ.á.n.h tao!" Lưu Duyệt điên , cô đ.á.n.h trả nhưng bàn ghế chặn , mà cô còn đang chống nạng, cử động bất tiện.
Cả lớp ồ lên, can ngăn, hò hét, loạn như nồi cháo.
Giáo viên lớp mặt đen sì, vội vàng gọi điện thoại gọi phụ đạo viên tới.
Mà đương sự là Lâm Tích và Lưu Duyệt đương nhiên thể học tiếp nữa, phụ đạo viên gọi hai lên văn phòng kiểm điểm.
Trước khi rời khỏi phòng học, Lâm Tích bục giảng, dù trong lòng đang bốc hỏa nhưng năng vẫn logic rõ ràng.
Cô mặt về phía Lưu Duyệt đang khập khiễng lóc phía , chút sợ hãi: "Thứ nhất, xe máy đưa đến trường là ruột . Thứ hai, bắt cá hai tay. Cuối cùng, Lưu Duyệt, bịa đặt sinh sự sẽ trả giá đắt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-478-bia-dat.html.]
"Cậu tưởng trẻ con là kẹo ăn ? Nực ! Ngồi đây đều là sinh viên đại học, năng lực phân biệt rõ trắng đen."
Dưới lớp một hai trăm con im phăng phắc cô , thực sự trấn áp.
Lưu Duyệt ánh mắt của Lâm Tích dọa sợ, thể cãi . Lúc cô là bạn trai, tại Lâm Tích giải thích? Cô chính là cố ý!
Cô chỉ Lâm Tích phát điên: "Chính mày cố ý tao hiểu lầm! Mày tâm địa thật độc ác! Nếu mày lơ tao, tao căn bản sẽ tức giận, nếu tao tức giận thì sẽ ngã từ giường xuống!"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Đừng Lâm Tích cạn lời, ngay cả bạn cùng phòng cũng cảm thấy cô điên thật , thế mà cũng vơ .
"Lưu Duyệt, em đừng loạn nữa!" Phụ đạo viên tức giận nhẹ, cưỡng chế dìu cô ngoài.
Lưu Duyệt mồm vẫn còn lải nhải, chờ đến gần, đột nhiên kịp phòng Lâm Tích tát cho một cái.
Lúc mới chịu im lặng.
Phụ đạo viên suýt ngất xỉu vì tức, còn dám đ.á.n.h mặt giáo viên?!
Lâm Tích: Giờ đánh, lát nữa hết cơ hội.
Cô xoa xoa bàn tay đỏ lên, liếc Lưu Duyệt một cái, xoay luôn.
Giáo viên bộ môn xem kịch vui cũng hắng giọng: "Được , chậm trễ mười lăm phút, tập trung nào, chúng bắt đầu học."
Tập trung là thể nào tập trung nổi, bên dù quen quen hai họ đều đang thì thầm bàn tán.
Trương Giai Giai thì ôm ngực, mắt lấp lánh , cô thu hồi đ.á.n.h giá tính tình Lâm Tích quá mềm yếu.
Thế thì quá ngầu!
Trong văn phòng, hai một một , một mặt vô biểu tình, một lóc ỉ ôi. Phụ đạo viên đau đầu, rõ ràng là cô bé nhu mì yếu đuối, còn đ.á.n.h mặt thế .
Thảo nào lúc đổi giường, biểu cảm tình nguyện như , đây là oán hận tích tụ lâu.
Cô Lâm Tích vài câu đại khái sự việc, nhưng vẫn hỏi rõ đầu đuôi.
Hơn 40 tuổi, giáo viên bao nhiêu năm, chuyện "xử án" tự nhiên khó cô, hỏi vài câu là ngay.
Cô nghiêm mặt: "Lưu Duyệt em đừng nữa, em sai chuyện thì gánh chịu hậu quả."
Lưu Duyệt phục, chỉ khuôn mặt sưng đỏ của : "Thưa cô, em chỉ hiểu lầm mới thế, chỉ là chuyện phiếm với bạn học, cố ý! Cô xem em còn nó đ.á.n.h ba cái, nó ?"
Phụ đạo viên về phía Lâm Tích: "Lâm Tích, em cũng , dù thế nào cũng nên chuyện t.ử tế, thể động thủ đ.á.n.h ? Hai em nên xin , bản kiểm điểm."
Lưu Duyệt tuy hài lòng nhưng đúng là cô sai , im lặng lên tiếng.
Phụ đạo viên tưởng chuyện cứ thế là xong, ngờ Lâm Tích vẻ trầm tính lên tiếng.
"Cô cái gì cơ?"
Lâm Tích giáo viên, lặp một : "Cậu bịa đặt sinh sự, là sai, còn em chỉ là đòi công bằng, phạm , cho nên em bản kiểm điểm."
Phụ đạo viên nhíu mày: "Lâm Tích, cô bạn sai, nhưng em nên đ.á.n.h ."
"Tại nên ạ?"
Phụ đạo viên cứng họng, hít sâu một : "Em nếu , cô sẽ mời phụ em đến một chuyến."
Lưu Duyệt ở bên cạnh vui sướng khi gặp họa, chỉ trẻ con mới mời phụ .
Lâm Tích mím môi: "Vậy cô mời ạ."
Hai bên cạnh đều sững sờ.
Đặc biệt là Lưu Duyệt. Ở cùng phòng mấy tháng, cô cũng Lâm Tích gan lớn như , tính tình còn cứng đầu thế .