Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 504: Anh hai chọc mẹ tức điên
Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:19:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Quốc Tranh tưởng bên gió to quá nhầm: "Em cái gì?"
Thế là Lâm Tích lặp nữa.
Từ Quốc Tranh trầm mặc một lát, hỏi: "Vì nguyên nhân gì?"
Ba tuy dễ nóng tính nhưng lý lẽ. Còn tính tình thì càng , chuyện gì thể khiến bà tức giận đến thế?
"Vì hai hát kiếm tiền ở quán bar với bạn, những uống rượu mà còn chê ba quản nghiêm quá."
"Lâm Tích em câm miệng cho !"
Lâm Tích "hừ" một tiếng, mặc kệ tên tội đồ : "Em sai chỗ nào ? Anh còn định lừa , tội chồng thêm tội, ba đ.á.n.h mấy cái em thấy còn đủ ! Làm liên lụy em cũng yên !"
Từ Quốc Tranh sa sầm mặt, giống hệt Từ Đông Thăng lúc tức giận, mở miệng: "Thằng hai, mày nếu chê cuộc sống hiện tại nhàn hạ quá thì xin lính , qua đây dẫn mày huấn luyện dã ngoại mấy ngày, cho mày suy ngẫm kỹ xem rốt cuộc mày phạm sai lầm gì!"
Từ Quốc Vinh ủ rũ cụp đuôi, ống : "Anh cả, em sai thật , dám nữa."
"Nếu ở nhà, cần ba động thủ, mày tẩn cho một trận . Mày mới 20 tuổi đầu, mấy tay già đời kéo mày xuống nước thì thiếu gì cách trị mày! Quân t.ử bức tường sắp đổ, mày đừng ngây thơ cho rằng khác ."
"Tránh xa mấy đứa bạn học đó cho !"
Từ Quốc Vinh mắng xối xả một trận, như bông hoa héo úa: "Em cả, nữa."
Lâm Tuệ và Từ Đông Thăng ngoài cả ngày, tối cũng về ăn cơm.
Từ Quốc Vinh và Lâm Tích chờ đến sốt ruột, cuối cùng 11 giờ đêm họ mới về.
Lâm Tuệ liếc con trai một cái, ném quyển sổ trong tay cho .
"Tình trạng bệnh nhân thuộc về quyền riêng tư, cho nên chỉ nhờ chú Liên của các con thống kê đại khái liệu của bệnh viện họ thôi, con xem . Trang là liệu bác Lý cung cấp từ Cục Cảnh sát."
Từ Quốc Vinh hiểu lắm là xem liệu gì, mở trầm mặc.
Chi chít những con về nhiễm bệnh, cai nghiện, thương, đều là thanh niên trẻ tuổi, thậm chí thiếu sinh viên đại học.
Còn liệu bác Lý cung cấp là vụ án đ.á.n.h ẩu đả, tụ tập cờ b.ạ.c cũng như dính líu đến xã hội đen, mại dâm, ma túy trong mấy năm gần đây, gần như tất cả đều bắt giữ tại các tụ điểm vui chơi giải trí, trong đó quán bar vũ trường càng là nơi xảy t.a.i n.ạ.n trọng điểm.
Những nơi , quá loạn...
Từ Đông Thăng lắc đầu: "Mày đừng tưởng thể vẹn rút lui, nếu một ngày cái quán bar đó xảy chuyện, mày là nhân viên cũng thoát . Nếu mày cầm tiền thưởng là tiền tham ô của bọn tội phạm, mày cũng tù!"
"Mày vẫn còn ngây thơ lắm. Tao ăn muối còn nhiều hơn mày ăn cơm, chuyện tao gặp còn phức tạp hơn mày tưởng tượng nhiều. Khi mày đồn công an, thoát khó hơn lên trời, đừng bao giờ đ.á.n.h giá cao bản ."
Giọng Lâm Tuệ nặng nề: "Nếu một ngày con cha , lẽ con sẽ hiểu tâm trạng của chúng , sợ nuôi nổi con, càng sợ dạy con ."
Từ Quốc Vinh nắm chặt quyển sổ, trong đầu là những con thấy, thậm chí bác Lý còn chu đáo ghi lời sám hối của một thanh niên trong tù, phần lớn đều dụ dỗ tròng, những bạn tưởng chừng quen , hóa là sói đội lốt cừu.
Cậu cúi đầu: "Ba , con thành tâm hối cải, nhất định sẽ học chuyên ngành của , những chuyện khác xao nhãng nữa."
Lâm Tuệ "ừ" một tiếng, vẫn cho một nụ , kéo Từ Đông Thăng về phòng.
Từ Đông Thăng thở dài: "Hồi nhỏ phạm , cha dùng gậy gộc chuyện, tốn công như em, giảng đạo lý lớn, tìm mấy cái liệu ."
Lâm Tuệ bực đẩy : "Thế cha đ.á.n.h nhiều như , sửa đổi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-504-anh-hai-choc-me-tuc-dien.html.]
Từ Đông Thăng lắc đầu: "Có thể trong lòng sẽ thấy hổ thẹn, nhưng dần dần quen đòn cũng chẳng đau ngứa gì, thậm chí gan càng ngày càng lớn."
"Thế chẳng , em cần nó phục tùng ngoài mặt, em nó tâm phục khẩu phục, hiểu rõ đạo lý, sinh oán hận."
Anh giơ ngón tay cái, ôm cô từ phía , cúi đầu hôn một cái, bắt đầu nịnh nọt: "Vợ lợi hại thật, còn giỏi giảng đạo lý hơn cả giáo viên trong trường. Anh thì chịu, chẳng mấy lời văn vẻ đó, cái gì mà Mạnh mẫu ba chuyển nhà chẳng hiểu gì."
Lâm Tuệ nhạo một tiếng, đưa tay sờ đám râu mới mọc lởm chởm đ.â.m tay của : "Sống đến già học đến già mà Ba."
"Không , nhà phụ trách động thủ, em phụ trách giáo dục."
Hai tình cảm một lúc, Từ Đông Thăng hỏi cô: "Vậy em còn quản con trai ?"
"Xem biểu hiện của nó ."
Từ Quốc Vinh ba ngày ngủ ngon giấc, mắt thâm quầng như gấu trúc, một bàn bữa sáng thịnh soạn để tỏ lòng hối .
Cũng may ba chịu xuống.
Cậu ân cần múc cháo thịt nạc cho hai : "Là thịt chân giò hun khói dì Anh đấy ạ, con thái mỏng băm nhỏ nấu cháo, thơm lắm, ngấy , ba nếm thử xem."
"Ừ, con cũng xuống ăn ."
"Vâng ạ."
Từ Quốc Vinh và Lâm Tích đều thở phào nhẹ nhõm.
Mấy bắt đầu bàn luận về kỳ thi chuyên ngành ở trường, coi như bỏ qua chuyện vui mấy ngày nay.
Người trong nhà gì thù oán, cùng xuống ăn bữa cơm, giận dỗi cũng tan một nửa...
Chiều hôm đó tan học, Từ Quốc Vinh định về ngõ Kim Cổ chuyển một ít nhạc cụ còn về thì hai Hà Vĩnh chặn .
Từ hôm quán bar về, mấy ít giao lưu hẳn, hai nhận Từ Quốc Vinh cố ý xa lánh, vẫn lôi kéo .
"Ông chủ bọn tớ bảo gần đây giới thiệu thêm một sinh viên qua kiêm chức, yêu cầu ngoại hình , lương tạm ứng thể trả cao. Bọn tớ nghĩ ngay đến , mà chịu qua đó, ông chủ chắc chắn nhận."
Từ Quốc Vinh hề do dự, mở miệng từ chối ngay: "Thôi, các , hôm đó quán bar về, ba tớ đ.á.n.h cho một trận, giờ vết thương còn lành đây ."
Cậu vén tay áo lên, trải qua mấy ngày, thực vết thương hết đau nhưng vẫn đáng sợ.
Hai giật : "Ba tay tàn nhẫn thế á? Quản nghiêm quá mức ! Chẳng qua chỉ là thanh niên chơi chút thôi mà, đ.á.n.h thành thế ?"
Từ Quốc Vinh nửa thật nửa giả trả lời: " thế, giờ họ chỉ cho tớ học về nhà, hai điểm một tuyến, cho chơi nữa, quán bar ."
Hà Vĩnh nhíu mày: "Cậu cứ lén , nhà mà?"
"Không , họ kiểm tra gắt lắm."
Cậu diễn vai kẻ nhát gan, hai chế giễu một hồi nhưng vẫn kiên quyết từ chối.
Chỉ thấy họ lộ vẻ thất vọng, đó tìm khác.
Từ Quốc Vinh ngang qua phía , loáng thoáng thấy lời dụ dỗ của họ, cũng giống như những gì đó, bạn học đối diện điều kiện kinh tế cũng bình thường, rõ ràng động lòng...
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.