Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 508: Năm

Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:19:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mùa thu năm 2002, Lâm Tuệ khoác chiếc áo bông dày dặn, ôm túi chườm nóng ghế bập bênh đung đưa qua .

 

"Báo của cô đây!"

 

Cậu bé giao báo đội mũ, quấn khăn kín mít một kẽ hở, lái xe máy vèo qua, dừng cửa tiệm. Cậu đeo găng tay đen, rút một tờ báo từ trong giỏ đưa cho Lâm Tuệ.

 

"Được , vất vả cho ."

 

Cậu bé giao báo vội vàng chạy giao nhà tiếp theo, Lâm Tuệ thở một trắng xóa, mở báo .

 

So với tin tức đài, cô thích báo hơn, con chữ, đầu óc nhiều thời gian suy ngẫm hơn.

 

Cô bỏ mười mấy đồng là thể đặt báo cả tháng, đắt.

 

Trang đầu của báo là tin tức thời sự mới nhất, bên cạnh còn chút chuyện phiếm bát quái, thông báo tìm hoặc cáo phó, Lâm Tuệ thấy cũng thú vị.

 

Chờ cô xong tờ , định gấp cất thì khóe mắt liếc thấy bản tin ngắn ở mặt .

 

Có lẽ chuyện quan trọng nên chỉ chiếm vỏn vẹn năm dòng chữ, nhưng thu hút sự chú ý của Lâm Tuệ.

 

Trên đó do thời tiết đổi và các nguyên nhân khác, virus cúm đang hoành hành, xin bà con chú ý sức khỏe, hạn chế tiếp xúc với bệnh cúm...

 

Lâm Tuệ nhíu mày, cô dường như từng thấy sự kiện trong mơ, nhưng quá xa xôi, ký ức rõ ràng. Lúc đó cô đang ở quê, bản còn lo xong, đợt dịch bệnh lan đến trong thôn nên cô cũng để ý lắm.

 

Giờ ký ức khơi gợi , cô lập tức ý thức về nguy cơ. Cô trữ ít lương thực trong nhà, cũng nhờ mua từ khắp nơi ít t.h.u.ố.c cảm cúm thông dụng cùng với cồn sát trùng, khẩu trang, kính bảo hộ..., cất kho cô thuê.

 

Chuyện mãi đến khi dịch bệnh bắt đầu bùng phát dữ dội, Từ Đông Thăng mới .

 

Lâm Tuệ nhắc nhở những thiết với gia đình, bảo họ cũng coi trọng, nên dự trữ thức ăn, t.h.u.ố.c men đầy đủ.

 

Do nơi cung cấp hàng hóa dịch bệnh nghiêm trọng, cửa hàng nhà họ khi thanh lý xong hàng tồn kho liền tạm ngừng kinh doanh, chỉ còn siêu thị buôn bán nhu yếu phẩm sinh hoạt bình thường. Trong thời gian , do dân hoảng loạn nên cũng gây ít rắc rối. Từ Đông Thăng và Đoan Chính bận tối mắt tối mũi, dứt .

 

Cuối năm, các trường học ở Kinh Thị cho nghỉ học.

 

Chị Anh yên tâm con cái ở nhà, Lâm Tuệ liền tặng chị một phần vật tư phòng dịch và lương thực. Chị Anh mắt đỏ hoe cảm ơn bà chủ.

 

Hiện tại khắp nơi đều tranh cướp t.h.u.ố.c men lương thực, nỗi sợ hãi lan tràn, món quà thể nặng.

 

Sau khi tiễn chị Anh , Lâm Tuệ nặc danh quyên góp vật tư mua đó cho bệnh viện, cùng mấy đứa con ở nhà, ngoài nữa.

 

Lý Linh và Trương Giai Giai đều chuyển đến nhà cô ở, Lâm Tuệ còn bảo hai con trai đón ông bà hai sang cùng.

 

Chỉ là hai ông bà vẫn chịu.

 

"Chúng ăn uống, trong sân còn trồng rau, khỏi cửa, sợ cái gì!" Ông hai cứng đầu lắm, râu tóc bạc phơ dựng ngược: "Hai cái già sống đủ , lỡ mệnh hệ gì, c.h.ế.t cũng c.h.ế.t ở nhà !"

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Hai em , qua lớp khẩu trang chỉ lộ ánh mắt bất lực.

 

"Vậy , ông bà chuyện gì thì gọi điện ngay cho chúng cháu nhé."

 

"Biết , các cháu cũng dài dòng thật. Mẹ các cháu cũng thế, nguy hiểm như còn bảo các cháu chạy qua đây gì, ngại phiền phức ! Mau về !"

 

Hai em để cho ông bà ít t.h.u.ố.c cảm cúm vội vàng lái xe , ở bên ngoài càng lâu càng nguy hiểm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-508-nam.html.]

Bà hai đóng cửa , cảm thán một câu: "Ngày thường họ hàng thích đông đúc thế, đến lúc , còn chẳng bằng ngoài."

 

Ông hai thổi râu trừng mắt: "Họ mà là ngoài ? thấy còn hơn cả con ruột chứ."

 

Ngày thường, họ tỏ quá thiết, nhưng lễ tết nhà họ Từ luôn nhớ biếu quà, còn ít đặc sản mang từ quê lên. Giờ phút vẫn còn nhớ đến họ, đặc biệt chạy tới đón, đây là thật lòng quan tâm, xã giao bề ngoài.

 

Lâm Tuệ thấy hai con trai tay trở về cũng gì thêm, già cái cố chấp của già, ép buộc .

 

Bên Lâm Tích cũng đang gọi điện cho Liên Kình, hỏi thăm tình hình gia đình. Tuy nhà họ Liên quan hệ rộng, nhưng Lâm Tuệ dạo cũng gửi biếu ít vật tư để tỏ lòng.

 

Liên Thanh là viện trưởng bệnh viện, gánh nặng vai dù thế nào cũng trút bỏ .

 

"Ba tớ ở bệnh viện, hiện tại bận." Giọng Liên Kình nặng nề.

 

Bệnh viện là tâm dịch, hai ba ngày mới nhận một cuộc điện thoại báo bình an của ông , cả nhà đều lo lắng. Mẹ và ông bà nội đều ăn ngon ngủ yên, chỉ thể chờ đợi trong vô vọng, quá giày vò.

 

Hiện tại hai gặp mặt cũng , Lâm Tích cũng chỉ thể an ủi vài câu qua loa.

 

Lúc đó Lâm Tuệ trữ sáu bảy trăm cân gạo và bột mì, thịt khô, dưa muối, đồ khô đều đủ. Chị Anh cũng khai khẩn một mảnh đất nhỏ ở vườn trồng ít hành gừng, cải chíp..., còn nuôi vài lồng gà vịt.

 

Đồ ăn vặt cũng thiếu, Liên Kình thậm chí còn nhờ gửi hai thùng táo và lê tươi đến.

 

Có thể là mấy tháng khỏi cửa cũng chẳng , chỉ cần ăn uống tiết kiệm chút là , so với những gia đình thiếu lương thực cạn thực phẩm thì hơn quá nhiều.

 

Trương Giai Giai báo bình an cho gia đình, ở nhờ nhà gì cô cũng ngại, nên ngày nào cũng giúp quét dọn sân vườn.

 

Cơm nước hàng ngày đều do hai em Từ Quốc Tranh , ngay cả gà vịt cũng là họ cho ăn. Lý Linh thì ngạc nhiên lắm, nhưng Trương Giai Giai , kinh ngạc vô cùng.

 

"Nhà các giàu thế mà còn mấy việc ?"

 

Từ Quốc Vinh : "Nhà tớ hồi bé ở quê, chẳng tiền, cũng việc nhà nông chứ."

 

Lâm Tích kéo tay Lý Linh, chỉ cả : "Mẹ tớ bảo, đàn ông quê tớ lười, lười là lấy vợ hiền , cho nên tớ từ nhỏ huấn luyện sẵn cho con dâu tương lai , cần giống tớ kết hôn xong mới bắt đầu huấn luyện ba tớ."

 

Từ Quốc Tranh nghiêng đầu cô: "Em cũng học theo đấy thôi."

 

"Em quan trọng, Liên Kình . Anh học hết tay nghề của , chị dâu chê thì toi." Lâm Tích hì hì, Lý Linh đỏ mặt .

 

Từ Quốc Tranh chê cô nhiều, đuổi cô . Lâm Tích bèn kéo hai bạn xem tivi.

 

Trương Giai Giai nghiêng đầu, thấy cô em đỏ mặt, dường như bừng tỉnh đại ngộ: "Anh cả đây là đang yêu đương với em gái nuôi đấy ? Sau một phụ trách phẫu thuật, một phụ trách phá án? Hai đúng là tuyệt phối!"

 

Mặt Lý Linh nãy chỉ ửng đỏ, giờ chuyển sang đỏ bừng như gấc.

 

Lâm Tích : "Nói thế cũng sai, Tiểu Vũ (Lý Linh) mới sinh tớ nắm tay em , còn sớm hơn cả tớ với Liên Kình quen ."

 

Trương Giai Giai cảm thán: "Nhà các tìm mối thanh mai trúc mã ? Từ lúc cởi truồng tắm mưa bắt đầu bồi dưỡng tình cảm, ghê thật! Tớ về bảo tớ rà soát xem quanh nhà thanh niên nào quen , tìm từ mấy đứa cởi truồng tắm chung ở nhà tắm công cộng !"

 

Cô nàng vội bổ sung giải thích: "Ý tớ là bạn bè cởi truồng gặp hồi bé, bảo bây giờ vẫn cởi truồng gặp nhé!"

 

Lâm Tích còn gì, Lý Linh đỏ mặt lí nhí một câu: "Cũng , thẳng thắn với mà."

 

Lâm Tích và Trương Giai Giai: ...... Khá lắm!

 

 

Loading...