Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 82: Có thù báo thù

Cập nhật lúc: 2025-12-19 09:39:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Từ Đông Thăng bĩu môi, chê bai: "Tổng cộng đến 5 phút là xong việc, kém xa !"

 

Cô cạn lời: "Đấy là trọng điểm ?"

 

Hắn bế cô lên, nhịn gần 10 tháng , ngợm cứ hừng hực: "Sao trọng điểm? Đây là tôn nghiêm của đàn ông đấy!"

 

Lâm Tuệ nhướng mày: "Thế thì em cũng chịu, chẳng tôn nghiêm đàn ông là mấy phút, so sánh bao giờ."

 

Từ Đông Thăng hừ một tiếng: "Anh , em cần so sánh."

 

Hắn ôm càng chặt, rúc đầu hõm cổ cô: "Vợ ơi, em mùi sữa, là đồ ăn của mấy con lợn con, chẳng mùi của ..."

 

Tay mò xuống : "Em hôn cái , nhịn hơn nửa năm ..."

 

Lâm Tuệ: Hóa là xem phim nóng trực tiếp nên bốc hỏa chứ gì?

 

Cô lùi phía , nhưng eo siết chặt, động đậy : "Anh tránh xa em một chút, em thấy em hôi lắm, bảo gội đầu cho em thì chịu..."

 

"Mẹ bảo em đụng nước, dễ đau đầu. Em ngoan nào, hôi ..."

 

"Ưm ——"

 

Lâm Tuệ còn định từ chối thì miệng chặn .

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Chờ xả hỏa, cổ tay Lâm Tuệ mỏi nhừ.

 

Gã đàn ông cợt nhả xoa bóp cho cô: "Vất vả cho vợ ."

 

Lâm Tuệ liếc xéo : "Tôn nghiêm của thỏa mãn chứ gì?"

 

"Ừ hứ." Từ Đông Thăng ôm vợ lòng, vẻ mặt thỏa mãn.

 

"Cô ả Lưu Lệ tằng tịu với Hoàng lão nhị - cán bộ thôn từ bao giờ, Hoàng lão nhị vì lấy lòng nên thư tố giác."

 

Lâm Tuệ cau mày: "Nhà họ Hoàng dù cũng là dòng họ lớn trong thôn, thể cứng đối cứng , chuyện định tính ?"

 

Từ Đông Thăng tính toán trong lòng, chơi khăm, chắc chắn thể bỏ qua dễ dàng. đúng là thể khơi mào đại chiến giữa hai dòng họ.

 

"Hắn dám b.ắ.n tên trộm lưng, thì cũng thể trùm bao tải đ.á.n.h . Nếu tìm chứng cứ, thì xem tìm báo thù kiểu gì."

 

Sáng hôm , cứ ở nhà bế con dỗ con, thấy vẻ sốt ruột nào.

 

Hoàng đế vội thái giám gấp, hai ông bà già yên: "Tối qua chúng mày rốt cuộc bắt ? Là ai giở trò lưng?"

 

Từ Đông Thăng thần bí: "Đừng vội, mấy hôm nữa bố khắc ."

 

Chỉ Lâm Tuệ , đêm đó Từ Đông Thăng cầm một cái bao tải ngoài, nửa đêm mới về.

 

Sáng hôm , trong thôn đồn ầm lên chuyện Hoàng lão nhị vệ sinh đêm trùm đầu đ.á.n.h một trận nhừ tử, mặt mũi sưng vù. mặc kệ khác hỏi thế nào, đều là kẻ thù nào.

 

Mấy xích mích với ngày thường thì tối hôm đều ngủ ở nhà, chứng.

 

Hắn đúng là ngậm bồ hòn ngọt.

 

Tối thứ ba, Từ Đông Thăng đợi trời tối hẳn thì bật dậy khỏi giường, ngoài.

 

Lâm Tuệ kỳ quái: "Anh ngủ đấy?"

 

Từ Đông Thăng mặt lạnh tanh: "Đánh một trận là cho bài học, nợ thì trả thêm tí lãi chứ?"

 

"Thế bao giờ về?"

 

"Em với con cứ ngủ ngon , chắc đêm nay còn náo nhiệt chán, chắc về ."

 

Lâm Tuệ thế là định gì.

 

Có thù tất báo, Từ Đông Thăng còn thù dai phết.

 

Hắn đến sân phơi lúa, Cẩu T.ử đợi sẵn ở đó. Hai tìm một đống rơm khuất gió, xếp bằng xuống.

 

Hắn móc trong túi một nắm khoai lang dẻo, thong thả nhai.

 

"Anh, bảo tối nay bọn họ đến ?"

 

"Sẽ đến. Không tìm hung thủ, Hoàng lão nhị ngu, chắc chắn đoán là do vụ thư tố giác lộ. Hắn hoảng, chắc chắn tìm nhân tình bàn bạc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-82-co-thu-bao-thu.html.]

 

Đêm hôm khuya khoắt rúc ở cái xó xỉnh , muỗi cứ từng đàn từng đàn lao tới, đốt Từ Đông Thăng phát bực, lửa giận với đôi gian phu dâm phụ càng lớn hơn.

 

May mà hai phụ lòng , kẻ lén lút xuất hiện.

 

Theo kế hoạch, Cẩu T.ử nhanh chóng chạy đến ủy ban thôn. Cái kẻng dùng để gọi đồng vẫn treo tường, nó lấy xuống đeo cổ, chạy gõ kẻng.

 

"Keng keng —— Sân phơi lúa cháy , mau dập lửa bà con ơi!"

 

"Keng keng! Sân phơi lúa cháy !"

 

Vì "năm phút" của Hoàng lão nhị, Cẩu T.ử chạy như bay, giày sắp văng cả , ngón chân cái thò cả ngoài lỗ thủng.

 

Lục tục lao khỏi nhà, Cẩu T.ử chạy một vòng, mò mẫm treo cái kẻng về chỗ cũ.

 

Sân phơi lúa cách khu dân cư một đoạn, Cẩu T.ử gõ to thế nhưng ở chỗ Từ Đông Thăng cũng chỉ loáng thoáng. Mà hai kẻ đang mây mưa cuồng nhiệt bên trong thấy ?

 

Hắn gom một bó rơm bức tường đổ nát, thấy chạy tới, lấy bao diêm "chôm" trong nhà , "xoẹt" một cái châm lửa, chạy biến bụi cỏ gần đó nấp.

 

Người đến đầu tiên là gia đình thím Hồ và chú Kim ở gần ủy ban thôn nhất, hai nhà già trẻ lớn bé trừ trẻ con chạy hết , ai nấy xách theo xô chậu.

 

Từ Đông Thăng dọn sạch xung quanh, nhưng rơm khô bén lửa nhanh, trong đêm tối qua cứ như cháy lớn thật.

 

"Mẹ ơi, tự dưng cháy thế , cháy to quá."

 

"Trên sân phơi cũng nhà nào phơi rơm dọn về, mùa thu hanh khô, dễ cháy lắm!"

 

"Mau mau mau, dội nước !"

 

Hai ba xô nước dội , lửa tắt ngấm.

 

Vừa nãy Cẩu T.ử gào thét cứu hỏa nhiệt tình quá, ai thấy cũng chạy , nhà họ Hoàng cũng theo , chạy nhanh nhất là vợ Hoàng lão nhị - Kim Quế.

 

"Lửa lửa ? Tắt ?"

 

"Bên ngoài tắt , để trong xem ."

 

Hoàng lão nhị và Lưu Lệ nãy cũng thấy tiếng động, vội vàng mặc quần áo. đến đông quá, họ chạy cũng thoát, chặn ngay tại trận.

 

"Á! Bên trong là ai thế ?"

 

"Đây, đây chẳng là con gái nhà họ Lưu mới về ?"

 

Thím Hồ kêu lên: "Còn cả lão nhị nhà họ Hoàng, chú cũng ở trong ?"

 

Bảo là chạy đến cứu hỏa thì đúng là dối chớp mắt, đến cái xô nước cũng chẳng cầm.

 

Thím Hồ mắt kém nhưng cũng thấy hai quần áo xộc xệch, đầu tóc, quần áo dính đầy rơm rạ kịp phủi, sợ là lăn lộn đất chỉ một lúc! Cạp quần còn thắt xong kìa!

 

"Hả? Lão nhị nhà ? Nó bảo uống rượu cơ mà..."

 

Hoàng lão nhị hoảng loạn, còn kịp mở mồm giải thích, Kim Quế lao tới, túm lấy cổ áo : "Sao ông ở đây?"

 

", uống rượu xong định về nhà, ngang qua đây..."

 

Thím Hồ láo: "Chú uống rượu nhà ai đêm hôm thế ? Nhà chú đường ."

 

Kim Quế buông cổ áo chồng , sang phụ nữ trẻ tuổi bên cạnh, giáng một cái tát trời giáng.

 

"Á ——"

 

Kim Quế là quanh năm ruộng, sức vóc đàn ông cũng nể, bàn tay như luyện Thiết Sa Chưởng, một cái tát xuống, Lưu Lệ kịp đề phòng, ngã dúi dụi xuống đất.

 

Kim Quế hả giận, cưỡi luôn lên , túm tóc tát tới tấp: "Cái con điếm ! Chồng c.h.ế.t mới bao lâu mà nhịn ? Thảo nào nhà chồng đuổi cổ mày về! là đồ lăng loàn trắc nết!"

 

"Mày mau, mày quyến rũ chồng bà bao lâu ?! Chúng mày tằng tịu với mấy hả?!"

 

Lưu Lệ đau điếng , xem càng lúc càng đông, cô cảm thấy nhục nhã ê chề.

 

"Á —— em quyến rũ ai cả, em gì hết. Chị tha cho em ! Anh Hoàng, mau giải thích với chị , cứu em với ——"

 

Hoàng lão nhị mê Lưu Lệ thật lòng, xót xa vô cùng, một tay đẩy Kim Quế sang một bên, kéo Lưu Lệ dậy.

 

Lưu Lệ ôm mặt, thút thít.

 

Hoàng lão nhị còn chỉ mặt Kim Quế quát: "Đồ đàn bà đanh đá! Cô thể văn minh chút ?"

 

 

Loading...