Trọng Sinh 1980: Kế Hoạch Thuần Hóa Chồng Phế Vật - Chương 91: Thuốc bổ

Cập nhật lúc: 2025-12-19 09:39:23
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tiễn hết khách khứa về, cả nhà ở nhà chính.

 

Lũ trẻ trong chiếc xe đẩy ông ngoại đóng, mắt đảo như bi ve, Lâm Tuệ cầm cái lông gà nhuộm đỏ rửa sạch trêu chúng.

 

Mẹ Từ Từ Đông Thăng, khẽ thở dài, khuyên: "Thằng ba, mày đừng gắt gỏng với chị cả thế, nó cũng ác ý gì , chỉ là sống ở nhà chồng dễ dàng nên sốt ruột thôi."

 

Từ Đông Thăng kéo ghế , vắt chéo chân: "Vì chị sống nên về trút giận lên khác ? Vì chị sống nên khác cũng sống ?"

 

Mẹ Từ rướn về phía , vội: "Chị mày ý đó..."

 

"Thế chị ý gì? Hôm nay ngày vui, chị về gây sự, là cái thói gì? Chị coi thằng em ."

 

Bố Từ gõ tẩu t.h.u.ố.c xuống bàn: "Chị mày chỗ đúng, nhưng dù cũng là một nhà, đừng để xa cách quá. Nó nhường một bước, mày cũng nhường một bước. Tao với mày già , chỉ mong em trong nhà hòa thuận, đừng gây mâu thuẫn."

 

Bố thế, Từ Đông Thăng hừ mũi một cái: "Biết , chị tìm con gây sự thì con cũng chả thèm động chị ."

 

Lâm Tuệ kéo áo , nhét cái lông gà tay : "Anh trông con , đừng để muỗi đốt, em kho nốt chỗ thịt thừa hôm nay."

 

Mùa đông vốn ít muỗi, nhưng nhà nuôi gà thỏ phía nên muỗi nhiều hơn chút.

 

Mặt An An đốt một nốt to tướng, sợ con bé gãi chảy máu, Mẹ Từ đào mấy cây bạc hà về trồng ở sân , vò lá bạc hà bôi lên nốt muỗi đốt cho mát và đỡ ngứa.

 

"Được ." Từ Đông Thăng kéo ghế gần xe đẩy, gạt bàn tay nhỏ của An An đang định gãi mặt : "Ngoan nào, gãi, mặt sẹo xí lắm."

 

Mẹ Từ lắc đầu: "Có ông bố như mày, con gái mày chắc cũng chỉ mặt mà bắt hình dong."

 

, thằng con út còn đang lẩm bẩm trong lòng là mua riêng một cái màn cho chiếc "xe con" ...

 

Từ Đông Thăng nghỉ đúng hai ngày, ngày thứ ba mở cửa hàng, cố ý chuẩn thật nhiều nguyên liệu.

 

Một khách quen đến mua trứng , mua liền một lúc 5 quả.

 

"Trứng nhà ngon thật, mang về ăn với cháo trắng là hợp nhất! Dùng lá ngâm thật ? Nhà khác vị ."

 

Từ Đông Thăng đắc ý: "Đương nhiên , nhà khác chỉ trứng luộc nước tương thôi, nhà em khác, nguyên liệu đầy đủ, lá , hương liệu cho cả nắm, còn ngâm qua đêm, em dám cá là nhà khác cũng ngon bằng nhà em."

 

"Chà chà, chịu chơi thật, vốn liếng lớn thế, thu ?"

 

"Ha ha ha, kiếm bạc lẻ thôi mà, ngon là . Hôm nay bánh bao nhà em nhân thịt kho, thịt nạc, thơm lắm, 1 hào 2 xu, bác một cái ?"

 

Vị khách chắc cũng là dân buôn bán, tay rủng rỉnh tiền, chịu chi ăn uống.

 

Quả nhiên thế liền bảo: "Được, cho một cái."

 

Trời lạnh, Từ Đông Thăng gắp cái nóng hổi cho ông . Ông thổi phù phù, c.ắ.n một miếng, nuốt xuống giơ hai ngón tay lên: "Cho thêm hai cái nữa, mang về ăn."

 

"Vâng ạ, cảm ơn ông chủ Hồ ủng hộ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-1980-ke-hoach-thuan-hoa-chong-phe-vat/chuong-91-thuoc-bo.html.]

 

Ông chủ Hồ nhận lấy bánh bao, mặt Từ Đông Thăng, tò mò: "Cậu nghỉ hai ngày mà như ăn t.h.u.ố.c bổ nhỉ? Hôm nay tâm trạng thế, mặt mày phơi phới."

 

Từ Đông Thăng sờ mặt , nhận đang toe toét.

 

Lúc Lâm Tuệ ở cữ, Từ Đông Thăng lén lút đến bệnh viện tìm hiểu về thủ thuật thắt ống dẫn tinh.

 

Thời buổi đa phần là phụ nữ đặt vòng, thanh niên trai tráng tự giác thắt ống dẫn tinh là của hiếm.

 

Từ Đông Thăng từng tìm hiểu, tuy bác sĩ bảo ảnh hưởng đến "chuyện ", nhưng vẫn lo.

 

Đây là tiểu phẫu, xong về cửa hàng nghỉ một buổi chiều, trừ lúc t.h.u.ố.c tê hết tác dụng thấy đau, còn phản ứng gì .

 

Chuyện đến Cẩu T.ử cũng , chỉ bảo là mệt.

 

Mấy hôm nay tối ngủ đến vợ cũng dám ôm, im thin thít.

 

Con đầy trăm ngày, vợ khỏe hẳn, cũng kiểm tra "phụ tùng", rỉ sét, cực kỳ hài lòng...

 

chuyện kể cho ngoài ?

 

Hắn chỉ : "Nghỉ ngơi còn hơn ăn t.h.u.ố.c bổ chứ, cày cuốc , em kiếm tiền mà."

 

Ông chủ Hồ vẻ vội, bên cạnh ăn bánh bao tán gẫu: "Kiếm nhiều tiền thế gì? Đủ ăn đủ tiêu là ."

 

Lúc cũng vắng khách, Từ Đông Thăng thuận miệng đáp: "Nhà bao nhiêu miệng ăn, con cái uống sữa bột, em còn mua máy khâu cho vợ nữa. Từng khoản từng khoản, thứ ngốn tiền."

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Đêm hôm nếm quả ngọt, hứa với Lâm Tuệ sẽ kiếm cho cô một cái máy khâu. Lâm Tuệ bảo: Lúc cưới thiếu cái gì, giờ bù cái nấy.

 

Từ Đông Thăng câu mà áy náy, đúng là nợ vợ nhiều quá. Đàn ông mà, giường thì cái gì cũng hứa tuốt...

 

"ba món lớn" (xe đạp, đồng hồ, máy khâu) dễ mua, tiền cũng tìm đổi phiếu mới .

 

Ông chủ Hồ nuốt miếng bánh bao, quẹt mồm: "Muốn mua máy khâu ?"

 

Từ Đông Thăng giọng điệu , ơ, biến ?

 

"Vâng, nhưng phiếu, chịu c.h.ế.t."

 

"Thế , biếu thêm hai quả trứng , mang đến cho một cái máy khâu cũ."

 

Từ Đông Thăng lập tức vớt cho ông ba quả trứng: "Anh Hồ, đừng hai quả, 20 quả em cũng biếu."

 

Trứng gà nhà nuôi, tính tiền, 20 quả cùng lắm 4/5 đồng, đổi một tấm phiếu máy khâu.

 

Ông chủ Hồ nhận trứng , hất cằm, giọng nhẹ tênh, như thể chẳng chuyện to tát gì.

 

"Chờ đấy, hai hôm nữa mang đến cho."

 

 

Loading...