Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 284: Gặp Phải Kẻ Móc Túi
Cập nhật lúc: 2025-12-11 02:14:35
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương Thiên Hà và Trần Châu Châu khi hòa giải, địa vị của hai vợ chồng đảo lộn . Tính tình Dương Thiên Hà ngày càng trở nên nóng nảy, còn Trần Châu Châu thì giống như một nàng dâu nhỏ chịu hết oan ức.
Bất kể gì, cô đều im lặng một lời.
Dĩ nhiên, Dương Thiên Hà cũng dám quá đáng, bởi suất tu nghiệp tại Đại học Quốc phòng Hải Thành vẫn chắc thuộc về . Nếu quá lố, nhạc phụ sẽ dễ dàng bỏ qua.
Hắn khéo léo kiểm soát tính khí của trong một phạm vi nhất định, khiến Trần Châu Châu quá mất mặt, nhưng cũng chẳng để cô dễ chịu.
Những chị em trong khu gia binh thấy , đều cảm thấy khó tin, Trần Châu Châu cũng ngày cúi đầu nhún nhường.
Vân Vũ
“Cô thể sinh con, nếu vẫn ngang ngược như , Dương Thiên Hà mà chịu nổi.”
“ , sinh con đành, còn lười, còn ngu, còn dốt, nếu cứ vênh váo ngạo mạn như xưa, ai thể chịu đựng nổi một ‘bà hoàng’ như thế chứ?”
“Dương Thiên Hà cưới cô , chắc hối hận đến thắt ruột thắt gan . Nhìn ba thiên thần nhỏ đáng yêu nhà tiểu Tần, bản , ai hơn ai kém thật rõ ràng.”
“Làm đừng nên quá tham lam, sống thực tế. Dương Thiên Hà vì quá tham, mới sa cái bẫy của Trần Châu Châu. Muốn ly hôn? Cửa cũng .”
Các chị em tụ tập hàng thủ công, lúc rảnh rỗi bàn tán về chuyện của Trần Châu Châu, trong khu gia binh, nhà họ quả thực là nhiều đề tài nhất.
Mười một giờ trưa, Thẩm Thần Minh lái xe chở Triệu Hữu Kim đến thị trấn.
Lưu Thục Anh nhiệt tình nấu cơm cho hai họ, Thẩm Thần Minh cũng khách sáo, bởi quả thực ở nhà kịp ăn cơm trưa.
Vốn dự định mời họ đến Ăn ở Ích Thịnh Cư Hải Thành, nhân tiện xem tình hình kinh doanh của cửa hàng thế nào.
Triệu Hữu Kim kéo xuống ăn, thế là ăn.
Ngô Oanh Oanh và Trần Hương Muội cũng đến, xuống ăn chút đỉnh, đó bốn lên xe thẳng tiến về Hải Thành.
Từ thị trấn lái xe đến Hải Thành, một tiếng đồng hồ là tới nơi. Cửa hàng bách hóa Thẩm Thần Minh khá quen thuộc, từng đến, lái xe thẳng đến đó.
Hai vợ quân nhân xuống xe xe buýt đến chợ bán buôn, còn Triệu Hữu Kim thì kéo Thẩm Thần Minh giúp chọn tủ lạnh.
Lúc , chủng loại tủ lạnh nhiều, thực sự gì để chọn lắm, chủ yếu là xem giá cả, thấy phù hợp thì mua.
Đang lúc Triệu Hữu Kim và Thẩm Thần Minh xem xét, bên ngoài bỗng tám thanh niên bước , họ cũng là đến xem tủ lạnh.
Mấy thanh niên mặc trang phục thời thượng lúc bấy giờ, tóc dài, lượt chen lấn sát hai họ.
“Hai chú! Các chú cũng mua tủ lạnh ? Loại nào ? Bạn cháu cũng định mua, chuẩn cưới vợ. Bọn cháu còn trẻ, nên mua loại nào, thể thỉnh giáo hai chú ?”
Triệu Hữu Kim vốn là nhiệt tình, hào hứng bắt đầu giải thích cho mấy thanh niên những hiểu của về tủ lạnh. Bọn thanh niên vây kín ở giữa, đẩy Thẩm Thần Minh đang im lặng ngoài.
Tám vây quanh một , Thẩm Thần Minh cảm thấy chút khác thường.
Theo logic thông thường, trong tám , ít nhất cũng sẽ một hai kẻ theo đám đông vây quanh. Kiến thức chọn tủ lạnh chuyện tiếu lâm, thể ai cũng thích ?
Theo như chính họ , những chỉ mua một chiếc tủ lạnh. Đã chỉ mua một chiếc, thì ít nhất bảy là theo cho vui.
Đi cho vui mà chăm chú đến ?
Thẩm Thần Minh một bên, lặng lẽ quan sát tám thanh niên , chú ý đến hành động của bọn chúng, đặc biệt là hai kẻ áp sát Triệu Hữu Kim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-284-gap-phai-ke-moc-tui.html.]
Một tên mặc áo sơ mi xanh, một tên mặc áo sơ mi trắng, cùng mặc quần bò, nhưng giày thì khác .
Tên áo xanh bên trái Triệu Hữu Kim, tên áo trắng bên . Ví của Triệu Hữu Kim để trong túi quần bên trái.
Hôm nay mua tủ lạnh, cả hai đều mặc thường phục, mặc quân phục.
Trong mắt bọn , họ chỉ là những bình thường đến mua tủ lạnh.
Thẩm Thần Minh rời mắt khỏi túi quần bên trái của Triệu Hữu Kim, chỉ cần động tĩnh khả nghi, lập tức tay.
Trong tám tên, hai tên áo xanh và áo trắng vẫn hề lên tiếng, trông chúng như những thính giả im lặng. Sáu tên còn ngừng đặt câu hỏi, ngừng ném các chủ đề, khiến Triệu Hữu Kim ngừng nghỉ.
Tên áo xanh cảm thấy thời cơ đến, kẹp lưỡi d.a.o lam trong kẽ tay, đột nhiên thò tay , nhân lúc Triệu Hữu Kim chú ý, "xoẹt" một cái rách túi quần . Chiếc ví bên trong lập tức rơi tay nó.
Thẩm Thần Minh lặng lẽ nắm lấy bàn tay đang cầm ví của , quát lớn: "Ngươi gì đó? Móc túi hả?"
Tên áo xanh buông tay, chiếc ví rơi xuống đất, một tên gầy gò khác cạnh nhặt lên, ném cho đối diện.
Tên đón lấy ví định bỏ chạy, Triệu Hữu Kim lúc mới phản ứng , giơ chân chặn ngã nhào, giật chiếc ví từ tay , một chiêu khóa tay, lập tức trật khớp tay của .
Tên đau đến mức vật xuống đất rên rỉ t.h.ả.m thiết.
Những tên còn thấy tình thế , đầu bỏ chạy, nhanh hơn cả thỏ.
Thẩm Thần Minh chỉ kịp tóm tên áo xanh và tên áo trắng, những tên khác tóm kịp, để chúng chạy thoát. Triệu Hữu Kim tóm tên trật khớp tay, lôi , ném chung với hai tên .
Nhân viên cửa hàng bách hóa bước đến, ngừng cảm ơn họ.
"Cảm ơn hai đồng chí! Dạo trong cửa hàng chúng xảy nhiều vụ móc túi, nhưng vẫn bắt bọn chúng. Không ngờ hôm nay cuối cùng cũng tóm . Người của ban bảo vệ sẽ đến ngay bây giờ."
Thẩm Thần Minh lắc đầu: "Không cần khách sáo, chúng cũng chỉ tình cờ gặp thôi."
Triệu Hữu Kim chiếc túi quần cắt rách của , tức giận vô cùng: "Lũ tiểu t.ử , bụng giảng giải kiến thức về tủ lạnh cho chúng, chúng lấy trộm tiền mua tủ lạnh của .
May mà mất, thì về nhà vợ đến c.h.ế.t mất, đây là tiền cô vất vả kiếm . Lão Thẩm! Hôm nay may mà gọi cùng, bằng với tính cách đại khái của , chắc phát hiện ."
Thẩm Thần Minh vỗ vai : "Về ngoài cẩn thận một chút. Bọn móc túi bây giờ nhiều lắm, mua tủ lạnh, chắc chắn tiền, chúng trộm của thì trộm của ai."
Người của ban bảo vệ nhanh chóng đến nơi, một phen cảm ơn Thẩm Thần Minh và Triệu Hữu Kim, đó dẫn giải bọn chúng .
Triệu Hữu Kim chọn một mẫu tủ lạnh ưng ý, nhanh chóng thanh toán tiền, cùng Thẩm Thần Minh hợp sức khiêng tủ lạnh bỏ lên xe.
"Tiền biến thành tủ lạnh , xem bọn chúng còn dám đến trộm nữa ."
Thẩm Thần Minh , với vẻ trêu chọc: "Anh còn , là quân nhân mà chẳng chút nhạy cảm nào. Giới trẻ bây giờ giống thời chúng , xem nhiều thứ từ bên ngoài tràn , học đòi thói hư tật ."
"Ừ, sơ suất . Trải qua vụ , về cũng khôn ngoan hơn." Lúc Triệu Hữu Kim mới giật nhận , "Lúc nãy còn thắc mắc, cả tám tên đều vây quanh , nhiệt tình đến ? Hóa bọn chúng để gì, mà là nhòm ngó ví tiền của .
Biết thế, thà rằng đừng thèm quan tâm đến chúng. Lũ tiểu t.ử đáng ghét thật, suýt nữa thì thể về nhà giao nộp. Anh xem, hai chị vợ quân nhân chợ bán buôn gặp tình huống tương tự ? Không họ sẽ tránh né rủi ro kiểu như thế nào?"