Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 302: Tôi Nghi Ngờ Tần Song Song Gian Lận

Cập nhật lúc: 2025-12-11 02:15:14
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vị nữ đồng chí ấn tượng, lúc nãy bộ phòng thi đều trật tự, chỉ là dương cổ khắp nơi. Không thì thôi, đừng đến thi, đỡ phí công sức của họ.

Đã đến thi thì hãy thi cho , đủ trò như để gì?

Tống Vân thấy Tần Song Song cho thể diện, đành liều một phen, mở miệng chính là vu khống: "Thưa thầy! Em nghi ngờ Tần Song Song gian lận. Em cùng bàn với cô chính là bắt quả tang cô ."

Hả? Gian lận?

Mọi đầu , kỹ Tần Song Song, mặt đều ít nhiều mang theo vẻ hả hê.

Giáo viên xong, lập tức nghiêm túc trở : "Đồng chí Tần Song Song! Em ?"

Tần Song Song gì cả, mà nhấc lên một cây bút máy, một cây bút bi, một xấp giấy nháp tay, lật từng trang cho giám thị xem.

Giấy nháp là loại giấy trắng đóng thành tập, phía nháp, là bài lúc nãy để . Lật tiếp, bên trong là mới tinh, một chữ nào.

Trên cô mặc một bộ đầm, tay ngắn.

Bây giờ đang là mùa hè, quần áo đều mỏng, căn bản giấu thứ gì. Có mang theo sách vở , một cái là ngay.

Giám thị thấy Tần Song Song phối hợp như , mặt lộ vẻ tán thưởng.

Sau đó sang Tống Vân: "Căn cứ để em nghi ngờ đồng chí gian lận là gì?"

Phía một nam đồng chí lên: "Cô căn cứ gì, chắc chắn là bừa. Nhìn cô gái thuận mắt, hủy hoại tương lai của đó."

Giám thị , giọng lạnh lùng: "Anh căn cứ gì?"

"Lúc nãy ở ngoài, thấy cô tự lẩm bẩm. Cô thấy cô gái chồng cùng, tức điên lên, cứ lầm bầm c.h.ử.i rủa nhỏ."

Một nam đồng chí khác giơ tay: "Trước khi thi, cô bảo giúp cô , đồng ý. Chỉ thích gian lận mới ai cũng giống như sẽ gian lận."

Tống Vân giận dữ trừng mắt hai đang , tức giận vô cùng, nhưng tìm lời để bác bỏ. Cô đúng là như , sai.

Giám thị hài lòng Tống Vân: "Sự nghi ngờ của em chứng cứ, loại lời lẽ x.úc p.hạ.m khác ít thôi, thi thì hãy thi cho ."

Tần Song Song giơ tay: "Thưa thầy! Em cùng cô , để tránh cô vu khống em. Rốt cuộc cô lớn tuổi là cô, là dì, em là đàn em thể so đo với cô , nhất là tránh xa."

Một giám thị khác cảm thấy lời lý, liền đưa Tống Vân về chỗ cũ của cô .

Tần Song Song ý kiến gì, cũng về chỗ cũ, vẫn ở vị trí .

Thi cử cũng quan trọng, chỉ cần bạn thực lực, cho dù trong nhà vệ sinh cũng thể thi .

Tống Vân lọt tầm ngắm của hai vị giám thị, cảm thấy phụ nữ đúng là gây chuyện, vu khống khác gian lận.

Người tâm địa hẹp hòi như , cho dù đại học, chắc xa.

Ngược , vị tiểu đồng chí trẻ tuổi trầm tĩnh, vu khống ồn ào cũng tranh cãi, tự minh oan một cách trình tự.

Sự trầm tĩnh thật sự hiếm , thấy cô nhận đề thi vội ngay, mà xem , xem xong mới , chứng tỏ cô hiểu quy tắc thi cử.

Một buổi thi xuống, cô luôn cắm đầu , chỗ nào thì nghiêng đầu suy nghĩ cẩn thận.

Vân Vũ

Còn vu khống thì thật tệ, một đề thi, ít nhất hai phần ba là . Cho dù những chỗ về cơ bản đều sai, chỉ câu trắc nghiệm là đoán đúng một câu, những câu khác bộ "thất thủ".

Thảo nào cô vu khống khác, hóa ghen tị mờ mắt.

Buổi sáng thi xong hai môn, Thẩm Thần Minh đưa Tần Song Song đến nhà trọ xa, đặt một phòng ở đây, buổi trưa thể để cô nhỏ ngủ trưa một giấc thật ngon.

Chiều thi xong họ sẽ về, trưa thì về nữa, nắng gắt, cần thiết chạy chạy , vạn nhất say nắng thì càng đáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-302-toi-nghi-ngo-tan-song-song-gian-lan.html.]

Tống Vân thì đến nhà ăn của Sở Giáo dục, cùng ăn với mấy khác cũng thi.

Nhìn thấy Thẩm Thần Minh đưa Tần Song Song , cô tò mò, một lúc, thấy họ đến nhà trọ xa phía , trong lòng chua xót vô cùng.

Cảm thấy Tần Song Song thật may mắn, sinh ba đứa con mà như sinh ba Long t.ử Long tôn , nhà họ Thẩm hầu như cung phụng cô lên.

Số cô như ? Cô cũng sinh cho nhà họ Lưu một đứa cháu trai, bố chồng đối với cô khách khí như thế.

Chồng cô đối với cô cũng bình thường, việc đều lấy ý của đầu, bao giờ nghĩ cho cô .

Đứa con trai thì là một kẻ vong ân bội nghĩa, từ nhỏ chỉ xin tiền cô , bảo nó đưa tiền mừng tuổi ông bà cho cô giữ, nó nhất quyết chịu, bộ đưa cho bà nó.

Mọi nhà họ Lưu: "......"

Ý là trong mắt cô, chúng chẳng là gì cả? Cả nhà chỉ cô là nhất!

Tần Song Song theo Thẩm Thần Minh đến nhà trọ, lấy chìa khóa phòng, đặt đồ đạc xuống ăn cơm.

Ăn xong hai trở về phòng, Tần Song Song gọi điện thoại về nhà, ông Thẩm bắt máy.

"A lô! Ô! Song Song đó ! Buổi sáng thi thuận lợi ? Thuận lợi ! Ha ha ha! Vậy thì ."

Vừa thốt lên một câu "Song Song", ba đứa bé đều bò tới, từng đứa từng đứa sát , bên cạnh ông, cùng ngẩng đầu ống điện thoại tay ông, vô cùng mong đợi.

Ông Tần cũng theo, ha hả: "Xem kìa, thấy điện thoại của là tất cả đều vây quanh ."

Ông Thẩm đặt điện thoại bên tai Đại Bảo: "Đại Bảo! Chào nào."

Đại Bảo vui vẻ "a a a" vài tiếng, cuối cùng còn vô thức gọi một tiếng: "Mẹ!"

Nghe thấy Tần Song Song vô cùng xúc động: "Đại Bảo! Biết gọi ? Tốt quá! Tối nay về con gọi một tiếng nữa nhé!"

Đại Bảo , gật đầu về phía ống .

Tam Bảo giật lấy ống từ tay ông Thẩm, áp : "A! Ô! Ba!"

Thẩm Thần Minh bên cạnh vui sướng bay lên: "Tam Bảo gọi ? Tam Bảo! Là ba đây, con gọi một tiếng nữa ."

Tam Bảo ngẩn , tại gọi "Ba”, mà gọi "ba".

Nhị Bảo nắm lấy tay ông Thẩm, bắt ông đưa ống cho , cho thì dùng sức bẻ cổ tay ông.

Ông Thẩm sợ nó nháo, vội vàng đặt ống lên tai nhỏ của nó: "Ô ô! Cuối cùng cũng đến lượt Nhị Bảo nhà . Nhị Bảo! Gọi !"

"Mama! Mama! Mamamama!......"

Nhị Bảo gọi "mama" rõ, chỉ là ngắt câu, cứ gọi mãi.

Tần Song Song thấy vui sướng khôn xiết: "À! Nhị Bảo! Con giỏi quá! Con gọi nhất, thích lắm!"

Tam Bảo cam tâm, nhảy cẫng lên, nhíu mày, dùng sức gọi: "Ba! Baba! Baba! Bababababa!"

Khiến ông Thẩm và ông Tần bò, Tam Bảo lẽ gọi , hiểu , mở miệng là "ba", thế nào cũng gọi hai chữ "mama", khiến nó sốt ruột vô cùng.

Mặt nhỏ đỏ bừng, gắng sức, mở miệng gọi : "Baba! Baba!"

"Ừ! Ba thấy . Tam Bảo! Ba thấy , con giỏi lắm! Biết gọi ba !"

Tam Bảo buồn bực , nó gọi "ba", thật mà, nó gọi "mama", gọi ?

 

Loading...