Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 320: Tiến Cử
Cập nhật lúc: 2025-12-11 02:16:26
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai bàn luận một chút về việc tổng cộng nội thất và đồ điện t.ử hết bao nhiêu tiền, nên trả tiền như thế nào, khi khấu hao thì trả bao nhiêu, việc coi như thương lượng xong.
Sau đó, hai cùng rời văn phòng, hướng về khu gia đình binh sĩ .
Dương Thiên Hà Tần Song Song thi đỗ Đại học Kinh Đô, đủ để ngây sofa nửa tiếng đồng hồ phản ứng.
Bị chấn động đến mức biến thành một pho tượng.
Vừa khó khăn lắm mới một cơ hội tu nghiệp tại Đại học Quốc phòng Hải Thành, vô cùng tự hào, cảm thấy cuối cùng cũng thể gỡ một ván mặt Tần Song Song.
Nào ngờ chỉ thăm một chuyến đến Kinh Đô, tùy tiện thi một cái là đỗ đại học.
Vẫn còn là Đại học Kinh Đô, hơn cả Đại học Quốc phòng.
Trời ơi! Người phụ nữ đó cũng quá lợi hại . Giá mà cô giỏi giang như , đ.á.n.h c.h.ế.t cũng dễ dàng thôi hôn như thế.
Trần Châu Châu so với cô đơn giản thể so sánh , đúng là mụ mị đầu óc mới thể chuyện ngu ngốc như .
Bố sẽ hối hận, đây từng nghĩ như , bây giờ mới mùi vị của sự hối hận là gì. Trong mắt , giống như một trò lớn nhất .
“Ha ha ha! Ha ha ha! Ha ha ha! Ta chính là một trò . Ha ha ha! Ha ha ha! Trên đời còn ai đáng hơn ?
Ha ha ha! Ha ha ha! Chắc chắn là , là kẻ đáng nhất. Ta chính là một thằng ngốc, thằng ngốc một.”
Dương Thiên Hà ôm lấy mặt, ngã vật sofa, Trần Châu Châu từ trong phòng , sắc mặt khó coi, điều gì đó, cuối cùng nhịn .
Cô cũng khó chịu, Tần Song Song quả thực quá mạnh mẽ, cô căn bản thể so sánh ngang hàng với cô , chỉ thể ngưỡng mộ.
Đột nhiên cảm thấy bản thật nực , tranh giành đàn ông từ trong tay cô gì? Nếu như đẩy Dương Thiên Hà cho cô , cô căn bản thể đến trường Trung học Linh Sơn dạy học, cũng thể thi cái gì đại học.
Càng thể cô đè bẹp đất mà cà xát.
Dương Thiên Hà đến cuối cùng còn âm thanh, bất động sofa, mặt úp xuống, giống như một xác c.h.ế.t .
Trần Châu Châu gần, lấy một tấm chăn mỏng đắp cho .
Mở miệng, nên gì, dường như tất cả những gì cần đều hết, còn cần thiết mở miệng nữa.
Giữa hai từ lúc nào đổi, trở nên còn gì để .
Thẩm Thần Minh sắp chuyển ngành , Tần Song Song thi đỗ đại học, Dương Thiên Hà cũng sẽ thâm nhập tại Đại học Quốc phòng, mỗi đều sự đổi, chỉ cô là .
Vật lộn một hồi, vẫn chỉ dậm chân tại chỗ, còn nợ một đống nợ, suýt nữa thì ngay cả hôn nhân cũng giữ .
Hự! Cuộc sống, dạy cho cô nhiều thứ tàn khốc.
Hôm , Tần Song Song đến trường, mang theo chăn màn đơn giản, xe buýt, mà đạp xe đạp chở đồ .
Vương Tiểu Âu thì khác, tài xế của bố cô lái xe đưa đến trường. Cô vốn gia đình giáo viên chủ nhiệm điều kiện tệ, nhưng ngờ đến .
Hai gặp ở cổng trường, Tần Song Song gửi xe đạp ở chỗ gửi xe, cùng cô mang chăn màn về ký túc xá.
Chiếc xe đạp của cô là của Vân Nga đây từng , đó bà ngã một nên dám nữa, xe buýt . Tần Song Song học cần dùng, Thẩm Quốc Phú kéo tiệm sửa xe sửa sang một chút, vặn cho cô dùng.
Loại xe nữ, khung nghiêng, cỡ 26, dễ đạp.
Tối hôm qua cô suy nghĩ một chút, cảm thấy một việc vẫn cần trao đổi kỹ với giáo viên chủ nhiệm, ngoại ngữ cô định học thêm các ngôn ngữ khác nữa, chỉ cần những thứ cô là đủ .
Tình huống của cô đặc biệt, tranh thủ một chút thời gian tự do.
Cất đồ xong, đến lớp, học một buổi sáng. Buổi trưa, cô một tìm giáo viên chủ nhiệm Chu Khải Bân.
Nhà ở ngay trong khu nhà ở giáo viên của trường, tầng 2, đơn nguyên 1, hỏi qua là thể tìm thấy.
Lúc đến, Chu Khải Bân đang xào nấu, vợ ở cơ quan về . Bữa trưa, và hai đứa con hoặc ăn căng tin, hoặc tự giải quyết.
Hôm nay con gái đồ ăn căng tin ngon, vội vã về nhà nấu ăn cho con.
Tần Song Song tới nơi, nấu xong, thấy cô đến, ngạc nhiên. Rốt cuộc là học từ đại học tại chức lên, khá dũng khí, tìm đến tận nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-320-tien-cu.html.]
Vân Vũ
Học sinh mới bình thường dám .
“Em Tần Song Song! Đã ăn cơm ? Có thử tay nghề của thầy ?”
“Em ăn , cảm ơn thầy Chu! Thầy cứ ăn , em chút việc thương lượng với thầy.”
Đã đến , Tần Song Song cũng khách khí, đương nhiên là mở miệng ngay, gì đó.
Chu Khải Bân hỏi chuyện gì, mà gọi một trai một gái đang xem tivi ăn cơm .
Sau đó mới mời Tần Song Song xuống sofa: “Nói ! Tìm thầy việc gì?”
“Em kết hôn , ba đứa con sắp đầy tuổi.”
“Hả? Ba đứa con sắp đầy tuổi?” Chu Khải Bân kinh ngạc, “Em sinh ba ?”
Tần Song Song gật đầu: “Vâng!”
“Chúc mừng chúc mừng! Sinh ba hiếm gặp, đặc biệt là trong thời đại đặc biệt như thế .”
“Cảm ơn thầy! Ý của em là em đăng ký học ngoại ngữ khác nữa, chỉ học những thứ em hiện nắm vững. Mong thầy Chu thông cảm, em cần thường xuyên về nhà xem con.”
“Nhớ là em là Kinh Đô ?”
“Vâng, em lấy chồng ở Kinh Đô, thực em Kinh Đô.” Tần Song Song giải thích tình hình thực tế của , “Tuy em sẽ vắng học, nhưng em đảm bảo mỗi môn học trong kỳ thi cuối kỳ đều sẽ trượt.”
Chu Khải Bân sự tự tin và kiên nghị khuôn mặt cô, đột nhiên trong đầu nảy một ý nghĩ táo bạo: “Tiếng Đức và tiếng Nhật của em học thế nào? Có thể phiên dịch và đều trôi chảy ?”
“Có thể.” Tần Song Song chút khiêm tốn, để thể tranh thủ quyền tự do trường, cô hề giấu diếm tài năng, “Cứ với thầy như thế ! Chỉ cần là mấy ngoại ngữ em , bất kể là phiên dịch đều thể vận dụng tùy ý.
Không tin thể lấy một ít đề thi gì đó đến khảo chứng, em cần một thời gian khá linh hoạt, con cái trong nhà còn nhỏ, thể học đầy đủ các tiết trong một tuần .”
Chu Khải Bân cô kiên định như , nảy lòng yêu mến nhân tài.
“Như , tình huống của em quả thực đặc biệt, tiết thứ hai buổi chiều em cần lên lớp, đến đợi ở cửa phòng họp tầng 3 tòa nhà hành chính, mang theo giấy bút.”
“Vâng!”
Tần Song Song cũng hỏi Chu Khải Bân tại đến đó, chỉ cần theo là .
“Vấn đề em đề xuất, buổi chiều chúng chuyện .”
“Được, thầy ăn cơm , em về .”
Làm mất thời gian ăn cơm của thật quá bất lịch sự, cô dậy, lịch sự bắt tay Chu Khải Bân, bước ngoài.
Rốt cuộc là giáo viên, tiếp đón khác quy củ, nếu chuyên môn của cô xuất sắc, thì phá cách đề bạt trợ giảng cũng .
Nếu biểu hiện xuất sắc, trở thành giáo viên thực tập cũng .
Xét cho cùng, bản cô vốn là giáo viên mà.
Cao thủ ẩn trong dân gian!
Ai thể ngờ, một giáo viên tiếng Anh cấp ba, nhiều ngoại ngữ như , nếu môn nào cũng tinh thông, cô chính là nhân tài khó tìm.
Ngay cả bản cũng chỉ tinh thông tiếng Anh và tiếng Pháp, mà học sinh tinh thông sáu ngoại ngữ.
Bắt cô học thật sự quá lãng phí, như nên bục giảng, dạy dỗ học sinh.
Tiếc là chỉ là một giáo viên chủ nhiệm nhỏ bé, chỉ thể đóng vai trò tiến cử. Cuối cùng nhận , còn xem bản lĩnh của chính cô , và còn xem ý kiến của lãnh đạo nhà trường.
Hy vọng buổi thi chiều nay thể tiến hành thuận lợi, bất kể là dịch dịch , cô đều thể gây chấn động.
Chỉ cần , tài hoa của cô sẽ chôn vùi.