Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 356: Không Ngờ Người Bị Làm Khó Lại Là Chính Mình
Cập nhật lúc: 2025-12-11 16:38:58
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Do dự hết mấy giây, khiến Phàn Mặc Hồng sốt ruột suýt chút nữa buông lời thô tục.
C.h.ế.t tiệt! Nếu phụ nữ là quen , chuyện ý cho cô , thì còn lẫn quẩn ở Đại học Kinh Đô nữa ?
Tuyệt đối thể ! Nếu c.h.ế.t chắc .
Sợ Đỗ Trân Trân ăn kiêng nể gì, trợn to mắt chằm chằm cô , ý cảnh cáo vô cùng rõ rệt.
Tề Vĩ Thanh cảm thấy thất vọng với Phàn Mặc Hồng, cho dù Đỗ Trân Trân phủ nhận chăng nữa thì phẩm đức của cũng lộ rõ .
Hắn xứng đáng thầy, phẩm đức quá kém cỏi, còn xúi giục học sinh khó giáo viên, chuyện mà truyền , danh tiếng của Đại học Kinh Đô còn ?
Đỗ Trân Trân ánh mắt của Phàn Mặc Hồng dọa sợ, cuối cùng cúi đầu im lặng, nhỏ: "Không quen."
Ba chữ thốt khỏi miệng cô , Phàn Mặc Hồng lập tức thở phào một nhẹ nhõm.
Tần Song Song cố ý hỏi: "Trợ giáo Phàn! Bây giờ thở phào nhẹ nhõm chứ?"
"Đương nhiên , thấy lúc nãy căng thẳng thành dáng gì . Thật là buồn nôn, vì chuyện riêng của một nữ sinh, bịa đặt chuyện để vu khống giáo viên chúng ."
"Khí thế như , ai đó bắt chước, trường chúng còn vận hành bình thường ?"
" , hiệu trưởng! Chuyện thể tha thứ, lấy đó bài học. Hôm nay là cô Tần, chừng ngày nào đó sẽ đến lượt chúng . Chuyện riêng của gia đình một học sinh, tư cách gì để chất vấn giáo viên?"
Tề Vĩ Thanh khẽ gật đầu: "Chuyện sẽ xem xét nghiêm túc, trường chúng tuyệt đối thể xuất hiện chuyện bịa đặt, tùy tiện vu khống khác. Phàn Mặc Hồng! Em theo đến phòng Đức d.ụ.c một chút."
Đỗ Trân Trân thấy Phàn Mặc Hồng hiệu trưởng gọi , bản cũng dám trì hoãn thêm, lập tức rời .
Tần Song Song cảm ơn mấy vị giáo viên khác xong, giải tán trở về văn phòng của , sắp đến giờ lên lớp , cô thể trễ giờ của học sinh.
Phàn Mặc Hồng Tề Vĩ Thanh đưa đến phòng Đức dục, giao cho trưởng phòng Đức dục, hiệu trưởng kể sơ lược sự việc.
Trưởng phòng Đức d.ụ.c Phàn Mặc Hồng với ánh mắt chán ghét: "Trợ giáo Phàn! Sao em thể cấu kết với nữ sinh để hãm hại cô Tần? Cô chỉ là một cô gái trẻ, hơn nữa chuyện của em cũng thật lố bịch.
Không giúp đỡ nữ sinh đó thì ? Ai giáo viên quản chuyện gia đình của học sinh? Em trợ giáo cho cô Triệu hơn một năm mà vẫn hiểu ? Cô Triệu căn bản thích qua với nhà chồng.
Năm đó nhà chồng cô từng một đều cắt đứt quan hệ với vợ chồng họ, bây giờ tìm về dễ dàng như ."
Phàn Mặc Hồng dám gì, sang một bên, sắc mặt khó coi. Hắn chỉ khó Tần Song Song một chút, ngờ khó là chính .
Thật trớ trêu, hiệu trưởng tới.
Còn đưa đến phòng Đức d.ụ.c giáo dục, hổ c.h.ế.t .
Trưởng phòng Đức d.ụ.c giáo huấn Phàn Mặc Hồng với vẻ ý vị sâu xa: "Người hiểu , đừng cô Tần là ngoại tỉnh.
Nhà chồng cô ở Kinh Đô, quan hệ hậu trường cứng lắm, thêm đó cô năng lực, em hạ bệ cô , căn bản là thể."
Phàn Mặc Hồng nhíu chặt mày: "Nhà chồng cô ở Kinh Đô? Có quan hệ? Không là ngoại tỉnh ?"
"Người ngoại tỉnh gì? Chồng cô chuyển ngũ trở về, từ ngoại tỉnh chuyển ngũ về Kinh Đô." Trưởng phòng Đức d.ụ.c giận đáng gỗ, "Trợ giáo Phàn! Ở trường chúng năng lực cá nhân, quan hệ và hậu trường.
Ra khỏi trường chúng , thì thuộc trường quản nữa, khuyên em một câu, khi bất cứ việc gì, nhất nên nghĩ cho kỹ, đừng tùy tiện tay với khác, nếu gặp chuyện may sẽ là chính em."
Biết trưởng phòng Đức d.ụ.c với những lời chân tình, trong lòng Phàn Mặc Hồng ơn, nhưng miệng thừa nhận sai, chỉ im lặng đó, gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-356-khong-ngo-nguoi-bi-lam-kho-lai-la-chinh-minh.html.]
Sau đó giáo huấn thêm vài câu, trưởng phòng Đức d.ụ.c cho .
Loại tâm tư thuần khiết, xử lý quan hệ đồng nghiệp, tương lai chắc xa.
Tần Song Song quan tâm đến chuyện của Phàn Mặc Hồng, cô lên lớp xong là về nhà. Tối qua Thẩm Thần Minh về, chắc vụ án vướng chân .
Nghề của là , cô thể hiểu và cũng quen .
Hy vọng tối nay thể về một chuyến, để với chuyện về con gái của cô Triệu Minh Châu. Dù tìm , cũng giúp đỡ.
Không thì thôi, , mà giúp cứ thấy áy náy.
Cô Triệu Minh Châu ơn tri ngộ với cô, sống đời, thể giúp đỡ lẫn , tán thưởng lẫn , cũng là một chuyện .
Còn chuyện Đỗ Trân Trân và Phàn Mặc Hồn gây khó dễ cho cô, cô căn bản để trong lòng.
Hai đáng ngại, cô giúp đỡ, lẽ nào họ thể ép cô ?
Về đến nhà, chờ mãi đến hơn 8 giờ tối, Thẩm Thần Minh mới về. Ba đứa trẻ vốn buồn ngủ, trông thấy bố về, đứa nào cũng mở to mắt.
Thẩm lão gia , vỗ nhẹ mỗi đứa một cái: "Nhìn ba đứa khôn của các cụ xem, thấy tiếng xe là ngay là bố , hôm nay chắc 10 giờ mới ngủ nhỉ?"
Tam Bảo trong tay Lý Uyên giãy giụa xuống đất từ lúc nào, một tay dắt bà, một tay vươn phía cửa đón lấy Thẩm Thần Minh bước đòi bế.
"Bố bố bố bố bố! Bế bế bế bế bế!"
Nhị Bảo trong tay Tần Song Song cũng tỉnh giấc, gọi , chỉ , toe toét miệng thành tiếng.
Đại Bảo trong tay Vân Nga vẫn như khi yên lặng, chỉ ngẩng đầu thứ mặt.
Đưa đứa trẻ cho Thẩm Thần Minh, Lý Uyên hỏi: "Ăn tối ?"
"Chưa, bận quên mất, kịp giờ cơm của nhà ăn."
Lý Uyên về phía bếp: "Không , về nhà ăn cũng . Tối nay còn thừa ít thức ăn, xin thêm cho con mấy quả trứng."
"Cảm ơn ! Mẹ vất vả !"
Vân Nga bế Đại Bảo gần: "Con đúng là cảm ơn vợ thật nhiều, chuyện ăn uống sinh hoạt của cả nhà lớn đều đè nặng lên vai bà . Mẹ nghĩ , bà sẽ là nhà chúng , ở cùng sinh sống."
Thẩm Quốc Phú liếc vợ, phát biểu gì về chuyện , mà hỏi con trai: "Đến Sở cảnh sát quen ? Vụ án xử lý thế nào ?"
Tần Song Song lúc thích hợp để chuyện với Thẩm Thần Minh, nên lên tiếng, chỉ lắng họ trò chuyện. Không gấp, về , lát nữa về phòng cũng .
"Anh tò mò linh tinh cái gì?" Tiếng của Thẩm Quốc Phú dứt, Thẩm lão gia quở trách, "Thần Minh bây giờ kinh thủ những vụ án đều là cơ mật quốc gia, cháu thì đừng hỏi, đây là chuyện lớn phạm kỷ luật."
"Ha ha ha! Bảo nhiều chuyện." Vân Nga hả hê Thẩm Quốc Phú, "Mắng lắm, chuyện công việc của Thần Minh lo lắng cái gì? Từ nhỏ đến lớn, bao giờ nó khiến lo lắng?"
Thẩm Quốc Phú ngượng ngùng tự chê: "Anh quên mất, Thần Minh điều đến Phòng Hình sự Đặc cấp , những vụ án ở đó đều là bí mật thể . Sau hỏi nữa, chỉ cần về nhà là ."
Tam Bảo trong lòng bố ngoan, thỉnh thoảng ngáp một cái, Thẩm Thần Minh bế con tay, từ từ đung đưa: "Cũng tất cả đều thể , nhắc sơ qua một chút cũng .
Người con bắt vô tình lộ một manh mối, liên quan đến cuộc họp sắp tới, nên bận một chút."
Vân Vũ