Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 402: Một Mô Hình Ngành Bán Lẻ Kiểu Mới
Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:16:29
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Rõ ràng là những đứa trẻ cùng tuổi, Nhị Bảo trông đúng là một đứa nghịch ngợm, Tam Bảo thì yếu đuối đáng yêu, duy chỉ Đại Bảo, ngay cả khi với khác cũng ý nhị. Đứa bé lớn lên chắc chắn sẽ tầm thường."
"Con bé quá hiểu chuyện, đôi khi hiểu chuyện đến mức khiến xót xa. Từ nhỏ đến lớn, nó bao giờ tranh giành thứ gì với em trai em gái."
Tần Mộc sửng sốt: "Nhỏ nhường nhịn ? Thông minh quá!"
"Đại Bảo là một đứa trẻ đặc biệt."
Ánh mắt dịu dàng của Tần Song Song đặt lên Đại Bảo, hiếm khi thấy con nhè, t.h.ả.m thiết nhất chính là lúc cô đăng ký ôn thi, đóng cửa gặp nó.
Sau đó thấy nó nữa.
Đại Bảo như cảm nhận ánh mắt của , đầu Tần Song Song, đó mỉm ngoảnh , vẫn vội vàng theo Tam Bảo.
"Em! Em xem kỳ lạ , đôi khi Đại Bảo, tổng cảm thấy như đang đối mặt với một lớn, vẻ mặt nghiêm túc dường như chẳng liên quan gì đến một đứa trẻ." Tần Mộc xong, lắc đầu khẽ.
Tần Song Song cũng cảm thấy như : "Đừng là , đôi khi em cũng xem nó như lớn, gì nó cũng hiểu. Đôi khi còn gì, nó những việc em định .
Mỗi ngày em về nhà, chỉ cần xuống, Nhị Bảo Tam Bảo chắc chắn sẽ lao lòng, Đại Bảo thì nhất định sẽ dựa lưng. Bây giờ lớn hơn một chút, Đại Bảo còn dùng nắm tay nhỏ giúp em vỗ lưng, nó học từ ai nữa."
"Vậy ? Thật thú vị!" Tần Mộc ôm một chân, khúc khích, "Nhỏ vỗ lưng cho khác ? Quá hiểu chuyện!"
" , nắm tay nhỏ còn khá mạnh, đập từng cái từng cái lưng, thoải mái."
Hai chị em một lúc, Tần Mộc bỗng hỏi: "Em! Em chúng nên nghề gì ở Kinh Đô thì ?"
"Anh nghề gì?" Tần Song Song hỏi ngược .
Tần Mộc suy nghĩ một lát: "Trong tay còn bốn vạn đồng, thuê một cửa hàng bán sỉ, nhưng khó tìm nguồn hàng. Nguồn hàng cũ thì quá xa Kinh Đô, gửi hàng từ phía Nam lên, thời gian quá dài.
Mua hàng gần ! Người đất lạ, ai dẫn dắt, một lúc cũng thể quen ."
"Theo lý mà , nghề cũ của vẫn nhanh chóng hơn, nhưng em nghĩ đến chuyện, nếu bán sỉ, bán lẻ thì ?
Ngành tuy vẻ kiếm nhiều, nhưng nếu đầy đủ thứ, khiến cửa hàng của là thể mua đủ thứ, thì lợi nhuận cũng khả quan đấy."
Gãi đầu cắt tém, Tần Mộc vẫn hiểu lắm: "Em! Bán lẻ là gì? Ý em là mở đại lý bán hàng?"
"Không , là mô hình kho bãi một điểm dừng." Tần Song Song sợ tứ ca hiểu, giải thích chi tiết cho , "Đây là một mô hình ngành bán lẻ kiểu mới.
Trước đây bán sỉ ? Nếu lấy tất cả hàng hóa mua sỉ đem bán lẻ, chẳng lợi nhuận sẽ tăng lên gấp mấy ?"
"Điều thể hiểu , 'một điểm dừng' là gì?"
"'Một điểm dừng' nghĩa là trong siêu thị của cái gì cũng , bất kể là gạo, mì, dầu, thịt, trứng, rau, đồ ăn vặt, quà vặt, giày tất, và những thứ ăn uống giải trí khác, chỗ đều hết.
Chỉ cần bước siêu thị của , thì cần nơi khác, mua gì đều thể mua , giá cả còn đắt hơn bên ngoài. Một thứ thậm chí còn bán rẻ hơn bên ngoài."
Tần Mộc lời của em gái thắp sáng hy vọng, nếu thể sở hữu một siêu thị như , thì vấn đề việc cho nhiều trong nhà họ đều thể giải quyết.
Bất kể là đại tẩu, nhị tẩu, tam tẩu, vợ là Tuệ Tuệ, đến Kinh Đô là việc . Nhà mở siêu thị, chỗ nào cũng cần cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-402-mot-mo-hinh-nganh-ban-le-kieu-moi.html.]
"Em! Siêu thị như em , chắc chắn cần một diện tích lớn ?" Giọng Tần Mộc mang theo niềm vui, cùng một chút hân hoan bồng bềnh, "Anh thể ?"
"Tại sự tại . Tứ ca! Người khác lẽ , nhưng em tin , nhất định sẽ ." Tần Song Song cổ vũ tứ ca, "Siêu thị như đúng là cần một nơi rộng, thể khắp nơi tìm kiếm.
Chỉ cần xung quanh khu dân cư tập trung, giao thông thuận tiện, thì nhất định khả thi. Nếu tìm thấy, còn thể nhờ ủy ban khu phố ở đây giúp đỡ."
"Anh hiểu ." Tần Mộc chút phấn khích, "Em! Đề xuất của em , mở siêu thị thì nhà , còn tài xế, quả thật phù hợp.
Đợi khi nào dọn dẹp xong nhà cửa, sẽ khắp nơi tìm địa điểm, thuê mặt bằng thích hợp, chúng sẽ mở một siêu thị như ."
"Chuyện cũng đừng nóng vội, lựa chọn địa điểm quan trọng, tối về nhà em sẽ bảo Thẩm Thần Minh cũng giúp tìm kiếm thử. Chọn địa điểm mới đầu tư, nếu đủ tiền thể đem nhà của thế chấp ngân hàng."
"Thật ? Căn nhà còn thể thế chấp ngân hàng ?" Tần Mộc càng thêm phấn khích, "Hê hê hê! Xem mua căn nhà là đúng ."
"Đương nhiên , mua nhà những thể thế chấp ngân hàng, còn thể tăng giá nữa. Cứ đợi đấy! Không đến hai mươi năm nữa, căn nhà sẽ tăng giá gấp mấy ."
"Vậy ? Vậy kiếm tiền, gì cả, chỉ mua nhà, mua thêm vài căn ở Kinh Đô, cố gắng mỗi trong nhà chúng đều một căn."
Tần Song Song đùa: "Sau sẽ là tỷ phú."
"Hê hê hê! Tỷ phú? Hê hê hê! Anh thật sự dám nghĩ tới."
"Không, dám nghĩ." Tần Song Song tứ ca đang ngốc nghếch, càng càng thấy đáng yêu, "Nhà chúng nếu thật sự mỗi một căn nhà, thì đó chính xác là tỷ phú .
Tứ ca! Có tiền thì mua nhà, tư duy đó đúng, bất động sản sẽ là trụ cột kinh tế chủ yếu của quốc gia."
Tần Mộc gật đầu: "Được, tứ ca em, em mua gì thì mua nấy, em gì thì nấy."
Tần Song Song chút ngại ngùng đáp : "Nghe em là đúng ."
"Ha ha ha! Tốt! Sau đều em."
Đã quyết định phương hướng, tâm trạng Tần Mộc đặc biệt , đầu ba đứa bé, ngờ chúng chạy sân , Lý Uyên đang dẫn chúng .
Trên Đại Bảo sạch sẽ gọn gàng, Tam Bảo thì tay bẩn, Nhị Bảo đơn giản thành con khỉ đất.
Cậu bé vẫn vui vẻ như chuyện gì, miệng ngớt la lên: "Chơi! Chơi! Muốn chơi!"
"Đó là chỗ để chơi , là bác cả và bác hai đang xây nhà." Lý Uyên một tay bồng Tam Bảo, một tay dắt Nhị Bảo, "Nhìn con khỉ đất kìa, quần áo sạch sẽ đều con bẩn hết , mặt mũi cũng lem nhem.
Vẫn là Đại Bảo giữ gìn, chẳng dính chút bùn đất nào. Tam Bảo cũng con cho hư, tay cũng lem nhem ."
Vân Vũ
Tam Bảo tay , giơ tay đòi Tần Song Song bế, miệng ngừng gọi: "Mẹ! Mẹ! Bẩn bẩn! Rửa! Rửa!"
Tần Song Song đón lấy con, hài lòng : "Con còn bẩn ! Con khỉ nhỏ tinh nghịch, ngày ngày chịu học theo sự chín chắn của cả, học sự nghịch ngợm của hai."
Lý Uyên sợ trẻ con rửa tay bằng nước lạnh sẽ lạnh, định lấy nước nóng trong phích, Tần Song Song ngăn .
"Mẹ! Đừng chiều chúng, cứ dùng nước lạnh rửa. Phải để chúng , bẩn tay, chịu rét khi rửa nước lạnh. Ai bảo chúng chơi những thứ bẩn thỉu, chuyện sai trái thì trả giá."