Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 403: Chủ ý của Song Song thật là quá tốt!

Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:16:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Mộc một bên , giơ tay bồng lấy Đại Bảo, ném lên trung đỡ lấy: “Vẫn là Đại Bảo ngoan ngoãn, một chút cũng khiến và ngoại bận tâm, xem sạch sẽ thế .”

Nhìn thấy ca ca tứ cữu cữu bồng lên ném cao, Nhị Bảo cũng đòi theo, tay còn rửa sạch chạy, Lý Uyên kẹp giữa hai chân, ép rửa sạch tay xong mới thôi.

Sau đó, cởi bỏ bộ quần áo bẩn bên ngoài của nó, bằng bộ quần áo sạch sẽ.

Vừa thả , Nhị Bảo liền lao về phía Tần Mộc: “Cữu cữu! Bồng bồng! Ném! Ném!”

Tần Mộc đặt Đại Bảo xuống, bồng Nhị Bảo lên ném mấy cái, khiến nó khanh khách ngớt.

Tam Bảo cũng bồng lên ném, xong vẫn chịu xuống, cứ thế dính chặt lấy Tần Mộc.

Mãi đến khi Thẩm lão gia t.ử và Tần gia gia trở về, tay cầm kẹo hồ lô, mới chuyển hướng sự chú ý của Tam Bảo.

Buổi tối, Thẩm Thần Minh tan sớm, lái xe chở cả nhà lớn về.

Đợi ba đứa trẻ đều ngủ say, Tần Song Song và Thẩm Thần Minh giường, thì thầm trò chuyện.

“Em bảo tứ ca mở một đại thương trường lớn, bên trong đủ thứ, mua gì cũng đều thể giải quyết một cách trọn gói. Một địa điểm rộng lớn như , cách nào giúp tìm ?”

“Anh sẽ thử tìm hiểu xem !” Thẩm Thần Minh nhíu mày, “Cái đại thương trường mà em cũng quá lớn , ít nhất cũng thuê một hai ngàn mét vuông mới giải quyết .”

“Ừ! Càng lớn càng .” Tần Song Song ôm lấy cánh tay Thẩm Thần Minh, ghì chặt trong lòng, “Tìm một nơi như đúng là khó, nhưng chỉ cần tìm , đó sẽ là một hợp đồng thuê dài hạn. Hơn nữa còn sẽ trở thành một điểm nhấn của Kinh Đô, dù gì lúc mở siêu thị lớn cũng nhiều, những tập đoàn bán lẻ khổng lồ nước ngoài vẫn đổ bộ, đó là một cơ hội cực kỳ .”

Nghe , Thẩm Thần Minh hiểu , đây là chủ ý của tiểu đầu dành cho tứ ca, là một mô hình bán lẻ mới mẻ khiến cảm thấy thích thú.

“Được, ngày mai sẽ tìm hỏi thăm, về địa điểm đó điều kiện khách quan gì ?”

“Điều kiện là khu dân cư đông đúc, giao thông thuận tiện, xe buýt thẳng tới thì nhất.”

“Anh , thời gian việc gì, sẽ huy động các đồng nghiệp cùng giúp tìm kiếm.”

“Vậy cảm ơn !”

Tần Song Song hiếm thấy cảm ơn, khiến Thẩm Thần Minh liên tục hỏi dồn: “Cảm ơn thế nào? Chỉ suông miệng thôi ? Không chút hành động thực tế nào ?”

“Không , đại di tẩy của em đến . Còn nhị di tẩy tam di tẩy thì .”

Đây là tình huống khiến Thẩm Thần Minh bối rối nhất, giả vờ tức giận, dùng miệng hung hăng bịt kín miệng của tiểu đầu.

“Đừng là đại di tẩy đến, cho dù là đại di phụ đến, cũng khách khí .”

Lời thì hùng hồn, đáng tiếc là đại di tẩy thật sự đến, chiếm giữ vững chắc căn cứ địa, trong thời gian ngắn thể công hạ , đành lặng lẽ rút lui.

Tần Phong, Tần Lĩnh, Tần Mộc ba ngủ chung một phòng, đề xuất của Tần Song Song khiến Tần Lĩnh vô cùng phấn khích, cảm thấy cái gọi là thương trường mua sắm một cửa mà cô triển vọng.

Hắn bán sỉ, hiểu rõ lợi nhuận trong đó lớn thế nào. Đừng xem mỗi món đồ kiếm chỉ hai phân ba phân, món thậm chí còn ít hơn, nhưng thể đếm hết lượng nhiều, hàng hóa tiêu thụ nhanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-403-chu-y-cua-song-song-that-la-qua-tot.html.]

Hơn nữa trong một đại thương trường đến mấy ngàn loại hàng hóa, nghĩ xem, lợi nhuận ròng một ngày sẽ là bao nhiêu?

Thấy cứ đó ngủ, còn một ngừng ngốc nghếch, Tần Phong khó hiểu: “Lão tứ! Cậu ? Tự nhiên gì thế? Nhặt tiền ?”

Tần Lĩnh lắc đầu: “Nhặt tiền là thể nào, xem tám chín phần là trúng tà . Căn nhà chúng mua chuyện gì chứ? Có cần mời đến lễ trừ tà ?”

Tần Mộc sầm mặt: “Nhị ca! Anh bậy cái gì ? Làm lễ trừ tà gì chứ? trúng tà. Lại nữa căn nhà chúng mua , đừng miệng lưỡi đen tối bậy, coi chừng gia gia đ.á.n.h .”

Uy nghiêm của Tần gia gia ăn sâu trong lòng bốn em họ, Tần Lĩnh chỉ cần nghĩ đến cảnh gia gia cầm cây chổi lớn đuổi đ.á.n.h mặt nhà họ Thẩm, thấy mất mặt.

Nhịn run lên, dùng tay vỗ nhẹ lên miệng , Tần Phong và Tần Mộc một cách nịnh nọt: “Sau bậy nữa, các với gia gia. chỉ là cảm thấy căn nhà đó niên đại lâu , chừng chuyện gì . Nhà xây nhà mới còn lễ thượng lương trừ sát khí đấy thôi? Chúng mua căn nhà thật sự cần ?”

Tần Phong cũng do dự, Tần Mộc: “ thấy lão nhị lý, căn nhà cũ đó chúng nên ? Để cả nhà lớn bé chúng dọn ở cũng bình yên hơn.”

Tần Mộc họ: “Việc giao cho gia gia lo, chúng quản, chúng nghĩ xem khi dọn dẹp xong nhà cửa thì nên nghề gì.”

Tần Phong: “Vậy nghĩ ?”

Tần Lĩnh chắp tay trong tay áo, dùng khuỷu tay chọt Tần Phong một cái: “Anh ngốc thế! Lão tứ mà nghĩ , thể đó ngốc nghếch ? Chắc chắn là nghĩ , dám đảm bảo, đó còn là một con đường cực kỳ .”

Tần Mộc sửng sốt: “Nhị ca ? Anh thấy Song Song với ?”

“Không .” Tần Lĩnh thành thật lắc đầu, “ chỉ đoán thôi, tính tình thế nào rõ, chuyện thì ngốc nghếch như .”

Vân Vũ

Tần Mộc vội vàng chỉnh đốn biểu cảm mặt, Tần Lĩnh: “Còn bây giờ? Vẫn thể gặp chuyện ?”

Tần Phong liếc Tần Mộc: “Cậu ngây thơ ngây thơ ? Quan tâm mấy thứ gì? Cậu cứ , Song Song bảo chúng nghề gì?”

Nhắc đến chuyện , biểu cảm mặt Tần Mộc duy trì , lộ nụ ngốc nghếch, Tần Lĩnh tỏ vẻ " thể nổi".

“Song Song để chúng mở một đại thương trường lớn lớn, gọi là thiên đường mua sắm kho hàng một cửa.”

Tần Phong xong, suy nghĩ một lúc, thể hiểu : “Thương trường lớn? Lớn cỡ nào?”

Tần Lĩnh cũng hứng thú: “Mua sắm kho hàng một cửa? Nghĩa là gì? Song Song học vấn thật , cô , là nhị ca hiểu, thật hổ.”

Tần Mộc an ủi : “Đừng hổ, lúc đầu cũng hiểu, Song Song giải thích, mới hiểu. Ý nghĩa của mua sắm kho hàng một cửa chính là biến cửa hàng bán sỉ đây của chúng thành cửa hàng bán lẻ. Hơn nữa trong thương trường còn đủ thứ, bất kể là thứ gì, chỉ cần mua ở ngoài, thì trong thương trường của chúng đều thể mua . Trừ vàng bạc ngọc ngà, đồ cổ nữ trang , chủ yếu là mảng ăn uống giải trí.”

Tần Phong vô tình lẩm bẩm mấy chữ đó: “Mua sắm kho hàng một cửa? Nói trắng chính là đem tất cả hàng hóa mua sỉ về, bán hình thức bán lẻ?”

Tần Lĩnh vỗ đùi đ.á.n.h bốp một cái, cũng phấn khích thôi: “Ôi chao! Diệu wa! Chủ ý của Song Song thật là quá . Trước đây chúng bán sỉ, còn chây hàng, lúc mất trắng. Nếu bán lẻ thì khác, dân thường mua đồ thể trả tiền, còn bớt phiền phức đòi nợ .”

Bị nhắc nhở, Tần Phong cũng nghĩ tới, lập tức ha hả: “Ha ha ha! Vẫn là tiểu nhà thông minh. đúng , chúng mới đến, đất lạ, nếu thật bán sỉ, chây hàng chắc chắn ít. nếu mở thương trường, chây hàng chắc chắn ít hơn, duy nhất phòng ngừa là trộm cắp, chúng chỉ cần bố trí bảo vệ kiểm tra ở cửa thương trường, chắc chắn thể giảm thiểu tổn thất.”

 

Loading...