Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 420: Tần Song Song Cương Quyết Yêu Cầu

Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:16:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Tuệ Tuệ xong, nên , kỳ thực trong lòng cô cũng tính toán sẽ đẻ thêm một đứa, chỉ một mụn con trai thì quá cô đơn, chị em thật sự .

cô cũng là hộ khẩu nông thôn, chỉ tiêu thể lãng phí, thế nào cũng đẻ thêm một đứa con.

Cả nhà ăn cơm xong, Thẩm Thần Minh lái xe, đưa Tần Song Song và Thẩm lão gia gia, Tần gia gia, Lý Uyên Tần Giang, cùng ba nhóc tỳ về nhà.

Lý Uyên vốn về, đây ngủ, dù ngày mai họ cũng , hà tất cho mệt.

Đáng tiếc là Tam Bảo và Nhị Bảo đồng ý, thấy ngoại công ngoại bà lên xe, lập tức từ xe bước xuống.

Tam Bảo kéo tay ngoại bà, sức kéo về phía xe: "Ngoại bà! Về nhà, về nhà nào!"

Nhị Bảo thì phía Tần Giang, húc như con bê non đẩy ông: "Đi , về nhà, về nhà."

Tần gia gia và Thẩm lão gia gia thấy thế đều , cảm thấy hai đứa trẻ thật thú vị.

Cuối cùng, Lý Uyên và Tần Giang thể thắng nổi hai đứa trẻ, mỗi bế một đứa lên xe, cùng về.

Họ , trong nhà họ Tần đều rửa ráy xong phòng nghỉ ngơi.

Tần Mộc vắt khăn vai, hỏi Tề Tuệ Tuệ đang nghiêng giường: "Ông nội bảo chúng đẻ thêm một đứa con, em nghĩ ?"

Tề Tuệ Tuệ lật dậy, đón lấy ánh mắt hỏi han của Tần Mộc: "Em , nhà chúng chỉ mỗi Thiếu Kim, ít quá. Phải đẻ thêm một đứa nữa, hai đứa con là , thấy thế nào?"

Gỡ khăn xuống lau mái tóc còn đang nhỏ nước, Tần Mộc trả lời: "Anh đều em, em đẻ là đẻ, đẻ là đẻ, cả."

"Anh cái gì thế?" Tề Tuệ Tuệ dậy, vỗ Tần Mộc một cái, "Cái gì gọi là em đẻ là đẻ, cả? Anh thậm chí còn con cái nữa ? Chỉ lo kiếm tiền thôi ?"

"Anh ý đó, là sợ thể lực em hồi phục , thêm nữa sắp dạy học, nhỡ chịu đựng nổi thì ?"

"Không , thể lực em lắm." Tề Tuệ Tuệ xuống giường, "Ông nội sai, nhân lúc chúng còn trẻ, nên đẻ thì đẻ nhanh. Em lên lớp dạy học cũng gì, m.a.n.g t.h.a.i mắc bệnh nặng."

"Được, em, chúng đẻ con."

"Tránh , là đêm nay đẻ ngay, thể đợi vài ngày ."

"Không đợi , bây giờ đẻ ngay."

Hai vợ chồng đùa bắt đầu đ.á.n.h yêu tinh.

Hôm , Tần Song Song đến sớm như , đợi đến khi ăn cơm trưa mới đến khu thương mại dẫn bốn chị dâu mua sắm.

Trạm đầu tiên là tìm một tiệm cắt tóc, bước cải tạo mái tóc của mỗi một chút.

Bốn họ đều để tóc dài, đồng loạt hai b.í.m tóc thừng dài lòng thòng ngực. Mặc đồng phục mà vẫn là kiểu tóc , cài nơ tóc tùy tiện đầu, trông chút gì.

Hôm qua Tần Song Song , bảo họ đổi kiểu buộc tóc khác, sợ các chị dâu trong lòng vui.

Hôm nay đến tiệm cắt tóc, nhờ thợ cắt tóc tỉa tóc của họ ngắn hơn một chút, tóc dài chấm ngang thắt lưng biến thành chấm ngang vai, buộc tóc đuôi ngựa cao, buộc tóc lên, rõ ràng hơn nhiều.

Tóc của Tề Tuệ Tuệ buộc cao , liền buộc thấp hơn một chút, mái ngố ngày cũng tỉa sửa một chút, thổi thành mái bằng cao, kết hợp với nơ tóc, trông như biến thành một khác.

Hai năm nay mái bằng cao thịnh hành, cả bốn đều thổi, bản trong gương, quả thực so với b.í.m tóc thừng lúc nãy khác một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-420-tan-song-song-cuong-quyet-yeu-cau.html.]

Vương Đông Hương là đầu tiên cảm thán: "Trời ơi! sắp nhận bản , nếu mà thế về quê, bọn họ chắc chắn cho rằng chúng thành phố, là quê mùa nữa."

Trương Thục Phương đến mức lấy tay che mặt, thật là khó xử quá, thể trang điểm cho bản thế ? Đây còn là cô ngày ngày bận rộn ngoài ruộng đồng nữa ?

Trần Hiểu Vũ sờ sờ mặt tự : "Hóa trang điểm lên cũng thua kém ai, sẽ trang điểm như thế , cho Tần Lĩnh nhà nở mày nở mặt."

Tề Tuệ Tuệ : " , chúng trang điểm cho một chút, để đàn ông thể hãnh diện."

Làm tóc xong, mấy đến khu thương mại tổng hợp, thẳng tiến đến khu quần áo nữ tầng ba.

Tần Song Song chọn cho bốn vị chị dâu mấy bộ đầm liền, bảo họ thử. Trương Thục Phương dáng cao thon, da chân láng mịn lắm, nên cô chọn cho chị đầm dài, thể che lỗ chân lông to chân.

Vân Vũ

Vương Đông Hương dáng gần giống chị, cũng chọn đầm dài.

Trần Hiểu Vũ dáng cao, đầm ngắn một chút, Tề Tuệ Tuệ là giáo viên, hình gầy guộc, chọn đầm dài ngắn kiểu chấm ngang đầu gối.

Bốn đầm xong bước , cảm thấy bản như thoát xác .

Người phụ nữ trong gương thổi mái bằng cao, mặc đầm liền mới, sáng sủa lộng lẫy thật là họ ?

Trương Thục Phương lấy tay che mặt: "Trời ơi! Cả đời từng mặc qua quần áo như , trong gương sợ chứ? biến thành thế ?"

"Khà khà khà! Cô biến thành thế thì biến thành kiểu nào?" Vương Đông Hương trêu chọc, "Chị dâu! Chị trang điểm lên lắm."

Tần Song Song dùng tay vỗ nhẹ chị: "Tam tẩu! Chị trang điểm lên cũng kém ! Bộ mua hôm nay cứ thế mà mặc về, đồng phục đều cất hết .

Đồng phục là trang phục việc, mặc khi , tan ca, hoặc ngoài thì mặc quần áo của . Hôm nay tiêu xài của các chị đều tính là của em, là em tặng lễ vật gặp mặt cho các chị dâu."

Trần Hiểu Vũ vội vàng lắc đầu: "Không cần cần, em là em gái, nếu tặng thì cũng nên là chúng tặng cho em."

Trương Thục Phương lập tức theo: "Lúc chúng đến Tần Mộc đưa tiền, bảo trả tiền cho đây, để em trả chứ?"

"Không , hôm nay bắt buộc là em trả, thì em vui." Tần Song Song cương quyết yêu cầu, "Mọi cho kỹ, đây là quà em tặng các chị dâu, bắt buộc nhận lấy."

Tề Tuệ Tuệ Trương Thục Phương, chớp mắt với chị: "Đại tẩu! Cứ để em gái trả ! Tiền tóc lúc nãy của chúng cũng là em trả, cũng cần để ý em trả thêm cho chúng chút đỉnh."

Vương Đông Hương vui vẻ lớn phụ họa: " , em gái thích trả thì cứ để em trả, đợi chúng trả cho em cũng , đừng tranh cãi nữa, xem quần áo của ?"

Tần Song Song gật đầu: "Đẹp. Các chị dâu! Đầm liền mỗi ít nhất mua hai bộ mới đủ , xem còn thích kiểu dáng gì nữa, mỗi chọn thêm một bộ nữa ."

"Hai bộ? Có là nhiều quá ?"

Trương Thục Phương tiết kiệm quen , sống nửa đời từng một mua cho bản hai bộ quần áo mới. Bốn chị em dâu họ, mỗi hai bộ, là tám bộ, tiểu cô quá hao tốn .

Tần Song Song quan tâm: "Không nhiều, mỗi mua hai bộ, thể ngày mặc ngày mặc, hài hòa. Chúng ngày nào cũng mặc thật xinh , cho dù cho khác xem, cho bản xem cũng mà!"

Trần Hiểu Vũ vốn còn do dự, , lập tức đồng ý: "Em lời tiểu , cứ mua hai bộ, chúng thể ngày ngày , nếu thì mỗi ngày."

Tề Tuệ Tuệ gật đầu: "Được, chúng mỗi mua hai bộ, ngày nào cũng thật ."

Vương Đông Hương "khà khà khà": "Hôm nay chúng thật là chiếm tiện nghi , ví tiền của tiểu chắc mất một khoản kha khá."

 

Loading...