Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 463: Chúng ta ly hôn đi!

Cập nhật lúc: 2025-12-13 17:12:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sao ? Con sai hả?" Nhị Bảo đầu hỏi , "Mẹ! Không 'nam đại thập bát biến' ?"

Tần Song Song: "......"

Phải giải thích thế nào đây? Ai đến dạy với?

Lý Uyên với Nhị Bảo: "Không , đó là cái đầu thông minh của con tự nghĩ đó."

Bị khen thông minh, Nhị Bảo vui: "Hê hê hê! Đương nhiên , con là đứa thông minh nhất nhà."

Đại Bảo yên lặng một bên nó, giống như đang một thằng ngốc. Làm gì ai tự khen chứ? Em trai thứ hai vẫn ngốc nghếch y như xưa.

Tam Bảo còn nghịch ngợm hơn cả các trai trong nhà, nhảy nhót tưng bừng như một con trai giả, đ.á.n.h đ.ấ.m lung tung.

Vưn Vân Nga thấy thế lo lắng, than phiền với Lý Uyên: "Chị xem, nhà chỉ một đứa cháu gái như , nuôi cái dáng vẻ mềm mại, nũng nịu, yếu đuối như nhỉ? Nhìn kìa! Thành con khỉ đột còn gì."

Lý Uyên liếc , : "Không cách nào, trong nhà trai, chị gái nào dẫn dắt, thì nuôi cái kiểu cách yếu đuối, đỏng đảnh của con gái chứ."

Tần gia gia : "Con gái thể quá yếu đuối, dễ bắt nạt. Nghịch ngợm một chút cũng , gặp chuyện gì thì thể gánh vác, sẽ dễ dàng lóc."

Thẩm lão gia t.ử vội lên tiếng, như đang suy nghĩ điều gì.

Thẩm Quốc Phú gật đầu: "Nói đúng lắm, con gái quá nhu nhược . Tam Bảo nhà tuy nghịch ngợm, nhưng thông minh, sẽ nghịch dại."

Mọi đang chuyện rôm rả thì chiếc điện thoại di động nhỏ trong túi áo Thẩm lão gia t.ử đổ chuông. Ông chậm rãi lấy , nheo mắt mà vẫn rõ ai gọi đến.

Ấn nút máy: "Alô! Ai đấy?"

"Ba! Là con, Ưu Ưu!" Thẩm Ưu Ưu ở đầu dây bên là tiểu nữ của Thẩm lão gia tử, giờ giọng cô đầy nước mắt, "Ba! Ba ở ? Sao ở nhà?"

Thẩm lão gia t.ử phắt dậy, mặt lộ vẻ lo lắng: "Ưu Ưu! Con thế? Tốt gì mà ? Ba đang ở nhà họ Tần."

Trong lòng Tần Song Song bỗng dâng lên một linh cảm chẳng lành. Thẩm Ưu Ưu là nhị cô của Thẩm Thần Minh, tính tình vốn vui vẻ, hiếm khi buồn bã.

Hôm nay , nhất định là gặp chuyện gì to tát .

, từ khi cô đến Kinh Đô đến giờ, cũng từng thấy cô t.h.ả.m thiết như , lóc về nhà tìm ba, là phong cách nhất quán của cô, trừ khi bất đắc dĩ.

"Ông ơi! Cháu chở về, bảo với tiểu cô, để cô đợi ở cổng nhà, chúng về ngay đây."

Vưn Vân Nga và Thẩm Quốc Phú cũng dậy, đỡ Thẩm lão gia t.ử cửa.

Tần gia gia gì đó, cuối cùng nhịn , ông con gái Thẩm lão gia t.ử rốt cuộc gặp chuyện gì, tùy tiện lên tiếng, sai càng khiến lão Thẩm đau lòng.

Lý Uyên và Tần Giang tiễn họ đến cổng nhà, cũng một lời nào, hiểu rõ tình hình, gì cũng thừa.

Không còn hơn .

Ba đứa bé thấy , ông bà nội và ông cố đột nhiên , cũng chạy theo.

"Mẹ ơi! Mẹ thế?"

Đứa bé đeo bám Tam Bảo thích dính lấy nhất, thực là vì ở bên nó nhiều nhất, thấy , nó sốt ruột vô cùng.

Nhị Bảo thì níu lấy Vưn Vân Nga: "Bà ơi! Bà dẫn theo cháu?"

Đại Bảo gì, đôi mắt tinh liếc khuôn mặt mỗi , nó nhận , trong nhà chắc chắn xảy chuyện gì .

Bằng vội vàng lái xe chở ông bà nội và ông cố , còn quên mất bọn chúng nữa, rốt cuộc là chuyện gì chứ?

Tần Song Song xổm xuống, ôm lấy Tam Bảo, hôn lên má đỏ hồng của nó: "Mẹ về nhà một chút, nhị cô nội của các con đến , lái xe về đón bà ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-463-chung-ta-ly-hon-di.html.]

Tam Bảo hiếm hoi ngoan ngoãn "Ừ" một tiếng, thu vẻ hoảng hốt lộ : "Vậy ! Con ở nhà ngoại đợi."

Nhị Bảo cũng hiểu , lập tức buông Vưn Vân Nga , đầu Tần Song Song: "Mẹ! Mẹ yên tâm! Con sẽ trông chừng em gái."

Tần Song Song tin lời nó, mà về phía Đại Bảo: "Thẩm Thiên Kỳ! Trông chừng em trai em gái cho , một lát nữa sẽ về."

"Ừ!" Đại Bảo dùng dực gật đầu, như đang đảm bảo với , "Mẹ yên tâm về !"

Tần Song Song ba đứa con một lượt, . Cô lái xe đến cổng lớn, đón Thẩm lão gia t.ử và Thẩm Quốc Phú, Vưn Vân Nga lên xe, một mạch phóng về nhà.

Thẩm Ưu Ưu bệt cửa nhà họ Thẩm, mắt đỏ hoe, cô mơ cũng ngờ, Dư Tinh Hỏa vốn ôn hòa lễ độ, ly hôn với cô.

Sáng nay, cô như khi thức dậy bữa sáng, xong gọi Dư Tinh Hỏa ăn, cầm lấy một cây quẩy, xé đôi. Một nửa tự ăn, một nửa đưa cho cô.

Đây là thói quen nhiều năm của vợ chồng họ, Dư Tinh Hỏa bất kể ăn gì cũng đều chia cho cô một ít.

Vừa c.ắ.n một miếng quẩy, cô thấy thong thả : "Chúng ly hôn !"

"Cái gì?" Cô tưởng nhầm, liền hỏi nữa, "Anh gì cơ?"

Dư Tinh Hỏa liếc cô một cái, cúi đầu húp một ngụm cháo, ngẩng đầu lên, thẳng mắt cô: "Em đấy, cuối cùng, chúng ly hôn !"

"Cạch!"

Đôi đũa trong tay rơi xuống bàn.

"Rơi tõm!"

Chiếc quẩy rơi tõm bát cháo, b.ắ.n tung tóe nước cháo lên mặt bàn.

Đầu óc cô trong khoảnh khắc đó hỗn loạn, thể suy nghĩ gì, như quen gì nữa, đờ đẫn Dư Tinh Hỏa đang đối diện vẫn động tác điềm tĩnh ăn quẩy uống cháo.

Cổ họng như nghẹn , thốt nên lời.

"Em cần như , cũng đừng ngạc nhiên, chán ngấy cuộc sống bên em từ lâu . Khó khăn lắm mới đợi đến lúc con trai sắp nghiệp đại học, con gái cũng thi đỗ đại học, trong nhà đều định cả , từ giờ trở sống một chút cuộc sống thích."

Như đ.á.n.h thức từ cơn mộng, Thẩm Ưu Ưu tìm mãi mới tìm thấy giọng của , khó nhọc hỏi: "Cuộc sống thích là thế nào? Phải chăng khác bên ngoài ?"

"Chuyện đó em đừng quan tâm, em chỉ cần đồng ý ký đơn ly hôn là . Toàn bộ tài sản, tiền gửi trong nhà đều thuộc về em, với hai bàn tay trắng, những thứ đó đủ để đổi lấy tự do cho .

Vân Vũ

Nếu em đồng ý, thì gọi điện cho . Hôm nay là cuối cùng ăn sáng cùng em, tối nay sẽ về nhà nữa, suy nghĩ kỹ gọi cho , chúng thủ tục."

Giọng điệu chuyện , còn nhẹ nhàng hơn cả việc xuống phố mua rau.

Thẩm Ưu Ưu cứ đờ đẫn ăn xong bữa sáng, cầm lấy cặp công vụ, ngay cả quần áo cũng mang, như khi khỏi nhà .

Cảm giác những gì cô đều thật, nhất định là ảo giác.

Dư Tinh Hỏa thể ly hôn với cô? Họ kết hôn hơn hai mươi năm, trai gái, các con đều lớn, sắp lập gia đình dựng nghiệp, tại lúc rút lui?

"Rầm!"

Cánh cửa đóng sập trong khoảnh khắc đó, khiến trái tim cô như vỡ vụn, nước mắt ngừng tuôn rơi, lau mãi khô.

Nhìn chiếc bát trống đối diện, cô cảm thấy thật buồn .

Một đàn ông dịu dàng như Dư Tinh Hỏa, cũng đề nghị ly hôn, còn sống cuộc đời .

Rốt cuộc sống cuộc sống như thế nào? Chẳng lẽ những ngày tháng vợ chồng họ bên suốt bao nhiêu năm nay, đều là thứ ? Vậy thì cô là cái gì?

 

Loading...