Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 488: Báo Ứng Đó
Cập nhật lúc: 2025-12-13 17:14:00
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chị hai! Chị xuống , chuyện với chị.” Viên Dương kéo chị hai chồng xuống cạnh bà cụ, khuyên giải, “Mẹ! Cứ kể hết những nỗi ức chịu , chị hai sẽ ngơ .”
Bà chồng bà lấy tay che mặt nức nở, thốt nên lời, cuối cùng thì ông cụ sinh mới là thuật bộ sự việc một mạch từ đầu tới cuối.
Sau khi xong, chị hai nhà họ Tiền ôm lấy ruột của cùng : “Mẹ! Tại với con? Tại cứ nhẫn nhịn? Làm thể nhẫn nhịn mãi , càng nhẫn nhịn, kẻ nước sẽ càng lấn tới.”
Rồi cô đầu về phía bà lão họ Lưu, thậm chí gọi là nữa, mà chỉ thốt lên một tiếng “bà”.
“Bà! Tự hỏi đối với bà và bố chồng cũng coi như tệ, bà đến đây giúp chăm sóc bố , thì thể tự chăm sóc, tại bà bắt nạt ? Bà ăn ở tại nhà con gái con rể, bà tư cách gì mà ngược đãi ?
Chân của bố ngã gãy, hai trai thì ở ngoại tỉnh, em trai khá bận, ít khi thời gian ở nhà phụ giúp chăm sóc.
Chị dâu là phụ nữ, tiện mà chăm sóc cha chồng? Người đầu tiên đề xuất đón bố về nhà chính là con trai của bà.”
Đang thì hai chồng trở về, thấy trong nhà vợ, nhạc mẫu và ruột đều đang , sắc mặt vô cùng khó coi.
Vừa ở lầu thoáng một chút, ngờ ruột của nhân lúc vợ chồng vắng nhà, suốt ngày c.h.ử.i mắng nhạc mẫu.
Đáng là nhạc mẫu từng một lời nào, chính vì bà , nên mới còn kiêng dè gì.
“Mẹ! Mẹ thật quá đáng.” Anh hai chồng bà lão họ Lưu, lắc đầu bất lực, “Làm cảm ơn, tôn trọng khác. Con trai chẳng bản lĩnh gì, ngày hôm nay, nhờ vợ con và gia đình nhạc mẫu.
Mẹ thể ngoài khoe khoang, thổi phồng con trai lên tận mây xanh, cũng là nhờ nhạc mẫu của con. Năm đó nếu bà nghỉ hưu sớm, nhường công việc cho con, thì lấy cái gì để ngoài khoe khoang với ?
Mẹ khác, thì cũng thằng em út nhà , vợ nó cùng một nhà máy với nó, sắp sửa nữa ?”
Bà lão họ Lưu cúi đầu , giống như một đứa trẻ sai việc gì đó. Đâu chỉ là nữa, thằng út nhà bà sắp còn việc để .
Nghe nhà máy sắp cải cách, cả hai vợ chồng nó đều sẽ cho thôi việc. Trước đây bà và ông cụ đều sống chung với thằng út, con dâu út thể để mỗi nhà nó phụng dưỡng hai cụ , nên bảo bà đến nhà thằng cả ở.
Bà ở đây lâu dài, chỉ thỉnh thoảng đến ở vài ngày, là thấy nhà cả bố vợ đến chơi, bà là đến phụ giúp chăm sóc, nên ở lâu hơn một chút.
“Em! Em đừng nữa, nhà ở , thì đưa bố về nhà họ , chúng cùng theo.” Anh hai chồng là điều, “Nhà thằng út tiện, bố đến đó cũng vô ích. Thu dọn đồ đạc , một lúc nữa ngoài gọi xe.”
Bà lão họ Lưu trợn mắt con trai, đúng là, trong mắt trong lòng chỉ nhạc mẫu, căn bản bà ruột .
“Cần gì phiền phức như , đến nhà thằng út ở, để họ ở đây.”
“Thôi !” Anh hai chồng liếc ruột, phẩy tay, “Mẹ cứ yên phận ở nhà con ! Chiều nay con sẽ mời bố cũng đến. Thằng út hôm qua đến, là vợ chồng nó sắp mất việc, hai cụ sẽ do con phụng dưỡng.
Nó còn nhà nó con cái lớn, hiện tại cần đến hai cụ nữa, để tiết kiệm chi phí, đưa hai cụ đến nhà con.
Con và vợ con cũng bàn qua , chúng con phụng dưỡng thì cứ phụng dưỡng, cả, con cái, phụng dưỡng cha là lẽ đương nhiên.”
Vân Vũ
Viên Dương xong lời của hai chồng, trong lòng chỉ thấy buồn , thật thà thật lòng, đang gián tiếp trút giận cho bà cụ.
Ngay mặt , rõ việc ruột đứa em trai đuổi khỏi nhà.
Bà lão họ Lưu “oàng” một tiếng chạy ù về phòng , bà mơ cũng ngờ, thằng con út thẳng tay đuổi hai vợ chồng bà ngoài.
Hại bà còn hết lòng hết giúp đỡ chúng, gặp khó khăn, chúng thèm hai vợ chồng già .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-488-bao-ung-do.html.]
Báo ứng đó! Thật sự là báo ứng.
Phút bà còn đuổi chồng khỏi nhà, phút chính bà con trai út đuổi khỏi nhà.
Con dâu lớn chứng kiến cảnh bà ngược đãi ruột của nó, còn đối xử với bà ? Bà những chuyện ngu ngốc gì chứ.
Chẳng ai thèm quan tâm đến tiếng và suy nghĩ của bà, mấy hợp sức thu dọn, chẳng mấy chốc xong xuôi.
Anh hai chồng cõng ông cụ xuống lầu, chị hai vác xe lăn, vốn dĩ Viên Dương tranh vác, nhưng chị hai hiệu cho cô.
“Em xuống dìu , trải qua chuyện , sẽ còn ý kiến gì với em nữa . Chỉ là bà quen kiêu ngạo , buông thể diện, chúng là con cháu, hãy chiều chuộng bà thêm chút.”
Viên Dương gật đầu, trong lòng ơn sự nhắc nhở của chị hai chồng.
Cô bước tới, dìu bà cụ vẫn mặc nguyên bộ quần áo cũ: “Mẹ! Chúng thôi!”
Bà cụ liếc cô, xuống bộ quần áo , thôi. Bà vốn là sạch sẽ, hiếm khi nào ăn mặc lôi thôi như .
Hôm nay tình huống đặc biệt, con gái con rể gấp gáp đưa bà về, cũng kịp để ý đến bà nữa.
Viên Dương nhận tâm tư của bà, nhỏ giọng giải thích: “Cứ để mặc thế xuống, cũng cho hàng xóm xem thử, là nhạc mẫu hà khắc với , chúng sai.”
Nghe , ánh mắt bà cụ sáng lên một chút, đó thở dài thườn thượt, dìu lấy tay Viên Dương bước xuống lầu.
Anh hai chồng cõng ông cụ xuống, vội vàng chạy lên lấy đồ đạc khác. Chị hai chồng đẩy đến bên lề đường, giơ tay gọi một chiếc taxi, Viên Dương giúp một tay đưa ông cụ lên xe.
Đông quá, xuể, cô gọi một chiếc khác, đợi hai chồng mang hết đồ đạc xuống, mấy lên xe rời .
Về đến nhà, hối hả đưa ông cụ nhà, quả thật như ông cụ , chân ông tiện, thật sự cần đàn ông ở bên cạnh đỡ đần, phụ nữ thật xong, đủ sức.
Ông cụ cao lớn lực lưỡng, đàn ông mà thấp bé chắc đỡ nổi. Chả trách ông chịu đến nhà họ, nguyên nhân là sợ con trai nhà, chăm sóc.
Thuê một hộ lý nam ở luôn trong nhà, quả thật bất tiện, bởi lúc ông Lão Tiền nhà, trong nhà chỉ cô.
Xem cô nghĩ quá nhiều, chị cả chị hai chắc cũng cân nhắc điểm , nên mới chủ động đề nghị đón ông bà cụ .
Về sống tại nhà , vẫn thuê một hộ lý nam, chỉ dựa mỗi hai chồng cũng xong. Ban ngày , giữa buổi thể về chăm sóc .
Không thể tiện lợi như khi sống ở khu tập thể Cục Lương thực. Tối nay về bàn với ông Lão Tiền, chuyện hộ lý để cô giải quyết, tiên còn thông báo với ông bà cụ và chị hai chồng .
Bà cụ về đến nhà mở máy nước nóng tìm quần áo tắm, nhẫn nhịn suốt quãng đường, ước tính bà cũng chịu hết nổi .
Viên Dương đều ăn trưa, liền bếp rửa ráy, bắt đầu nấu cơm, chị hai chồng ở bên cạnh phụ giúp.
“Dương Dương! Chuyện hôm nay đừng với Quốc Quân, chị sợ nó sẽ gây khó dễ cho nhà chị.” Chị hai chồng việc chuyện với Viên Dương, “Ở nhà cũng dễ dàng gì, đó là ruột của , là chồng chị, chúng cũng thể quá lời.
Chị hai các em tức giận, thật chị hai cũng giận, nhưng thể trách nhà chị . Cái gì cũng thể lựa chọn, duy chỉ cha là thể lựa chọn.”