Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, chép hình thức khi cho phép.
“Thất hoàng tử và Lê công tử , nữ nhi theo , chẳng ngờ xảy hiểu lầm với Chu công tử, chỉ là thôi.”
Vừa Hạ Trì Uyển , Hạ Phù Dung lập tức phản bác, nhưng đầu Chu Khải Lương đánh sưng như heo gật lia lịa.
“Phải , Nhị tiểu thư đúng. Thật đây chỉ là hiểu lầm mà thôi, tiểu sinh cứ tưởng thấy là Đại tiểu thư, định đến gần để giải nỗi tương tư, ai ngờ là Nhị tiểu thư. Nhị tiểu thư đánh đáng!”
Chuyện đến nước , Chu Khải Lương còn gì mà hiểu.
Hạ Tử Hiên lợi dụng để đối phó Nhị tiểu thư Hạ gia, giờ chuyện bại lộ, định bỏ xe giữ tướng, nhưng xem chịu .
Dù cũng cưới vợ, nếu cưới đại một ...
Tất nhiên là một thiên kim xuất cao quý, xinh như Đại tiểu thư Hạ gia.
Cho dù là thứ nữ, cũng cưới!
Bão Cầm và Thạch Tâm đều trông thấy rõ Chu Khải Lương như biến thành khác.
Đặc biệt là câu “đánh đáng” của Chu Khải Lương, đúng là gây chịu .
Hai nha đều mặt , vai run run.
Quả nhiên là tiểu thư lợi hại, đánh công tử nhà nông nỗi đó, thế mà những cần bồi thường tiền thuốc mà còn khen đánh !
Bảo khi tiểu thư , đánh bao nhiêu cũng sợ, đánh nặng cũng lãng phí bạc.
“Chu , từng đắc tội ngươi bao giờ ? Sao ngươi bôi nhọ khuê danh của Đại tỷ như thế!”
Hạ Tử Hiên tức giận lao đến mặt Chu Khải Lương, giờ phút hối hận vô cùng – thể ngu ngốc đến thế, tìm ai khác tìm tên vô như Chu Khải Lương!
Đặc biệt là câu “ đến gần, giải nỗi tương tư” của Chu Khải Lương, đến mức Hạ Tử Hiên chỉ hận thể g.i.ế.c tại chỗ.
Chu Khải Lương đúng là đ.â.m lao theo lao, định kéo luôn Đại tỷ của xuống nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-110-muon-thanh-giai-duyen-3.html.]
Đối mặt với lời trách mắng của Hạ Tử Hiên, Chu Khải Lương chẳng thèm , càng buồn đáp , chỉ quỳ rạp xuống mặt Hạ Bá Nhiên.
“Tướng gia, tiểu sinh đời cưới ai khác ngoài Hạ Đại tiểu thư, mong tác thành!”
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Nếu quá vô lý, Chu Khải Lương thậm chí định luôn rằng và Hạ Phù Dung từng mật da thịt .
“Ngươi bậy! Ta khi nào từng lời thề nguyện gì với ngươi! Chu Khải Lương, ngươi vu hãm như thế, rốt cuộc là ý gì!”
Hạ Phù Dung run rẩy, giận đến mức lưỡi gần như thắt .
“Tướng gia…”
Chu Khải Lương đúng là loại lì lợm, Hạ Tử Hiên cũng chẳng để tâm Hạ Phù Dung, chỉ chăm chăm nhắm một Hạ Bá Nhiên.
Hạ Phù Dung và Hạ Tử Hiên đều hoảng, lo rằng mối hôn sự sẽ quyết định ngay tại đây.
lúc , nha bên cạnh Hạ Phù Dung khẽ đẩy nàng một cái.
Hạ Phù Dung ngẩng đầu, thấy nha đang đưa mắt hiệu cho nàng.
Lần theo ánh mắt của nha , lưng Hạ Bá Nhiên, một nha khác cũng đang động tác hiệu.
Chỉ là nha ẩn kỹ, chỉ mỗi Hạ Phù Dung thấy hành động đó.
Hạ Phù Dung cắn răng, đột nhiên bật thảm thiết!
“Phụ ! Nữ nhi thật sự từng chuyện thất đức như , nữ nhi nguyện lấy cái c.h.ế.t để chứng minh sự trong sạch!”
Câu , Hạ Trì Uyển cũng từng , chỉ là ép đến bước đường cùng.
Hạ Phù Dung thì khác. Nàng nghiến răng, nhắm mắt, lao đầu cây cột gỗ gần nhất, “bốp” một tiếng, đập mạnh .
Hạ Tử Hiên cũng nha nhắc nên “mắt nhanh tay lẹ” kéo lấy Hạ Phù Dung.
Đáng tiếc, vì sợ ép gả cho Chu Khải Lương, cũng sợ đủ thuyết phục, nên Hạ Phù Dung dùng đến tám phần sức lực.
Thành dù Hạ Tử Hiên kịp thời kéo , Hạ Phù Dung vẫn đập đầu đến mức m.á.u chảy đầm đìa, ngất lịm tại chỗ.