Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Vì điều , Hạ Phù Dung cắn chặt răng, nhất quyết chịu trả vòng tay huyết ngọc ấm cho Hạ Trì Uyển.
Đôi vòng vô cùng quý giá.
Hôm nay nếu nàng buông tay, e rằng cả đời sẽ còn cơ hội đeo chúng nữa.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
"Chuyện gì đang xảy ?"
Vừa mới giải lệnh cấm túc, Hạ Tử Kỳ liền tranh thủ gặp gỡ bằng hữu bên ngoài.
Mặc dù sự kiện bệnh đậu mùa, bằng ánh mắt khác, nhưng chỉ cần Hạ Bá Nhiên từ bỏ đứa con trai , thì ngoài vẫn dám bài xích —bởi vẫn là trưởng tử của Tướng phủ.
Thế nhưng đưa bằng hữu về phủ, Hạ Tử Kỳ tin Hạ Trì Uyển và Hạ Phù Dung đang cãi .
Chỉ cần đến tên Hạ Trì Uyển, đầu đau như búa bổ.
Hắn hận thể ngược thời gian để dặn dò Hạ Phù Dung kỹ càng hơn.
Nếu do cú đá năm đó của Hạ Phù Dung, Hạ Trì Uyển thể đổi, trở mặt đối đầu với bọn họ?
Nếu chuyện đó, khi chỉ là trưởng tử của Tướng phủ, mà còn là đích trưởng tử!
Chỉ khác một chữ, nhưng khác một trời một vực!
"Tử Kỳ, đến , mau giúp tỷ!"
Hạ Phù Dung nước mắt ròng ròng, đến mức lớp trang điểm mặt nhòe nhoẹt.
Nhìn dáng vẻ nhếch nhác chút đoan trang của nàng , Hạ Tử Kỳ thở dài một .
Hắn thể thừa nhận, tỷ tỷ của đúng là kém xa Hạ Trì Uyển.
Rõ ràng cả hai đều là trong cuộc, nhưng Hạ Trì Uyển vẫn đó, y phục chỉnh tề, dáng vẻ đoan trang, thần sắc lạnh lùng.
Từ ngoài , nàng như chỉ đang cùng Hạ Phù Dung thương lượng chuyện gì đó.
Còn Hạ Phù Dung thì ?
Mặt mày méo mó, như thể mất cha mất , như thể bầu trời sắp sụp xuống.
Thật sự quá mức chướng mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-86-chet-cung-khong-buong-2.html.]
Thu di nương hít sâu một để định cảm xúc.
Bà nhận những chuyện gần đây kích thích đến mức đánh mất sự bình tĩnh mặt Hạ Trì Uyển.
Bà bước lên, nắm lấy tay của cả hai, buộc Hạ Trì Uyển thể tiếp tục khó Hạ Phù Dung.
"Uyển nhi, là di nương lỡ mất chừng mực. Vòng tay vốn thuộc về mẫu con, trả con cũng là lẽ đương nhiên."
"Di nương!"
Nghe bà đồng ý trả vòng tay, Hạ Phù Dung lập tức cam lòng.
Nàng chịu bao nhiêu khổ sở, chẳng lẽ tất cả đều uổng phí ?!
Thu di nương liếc Hạ Phù Dung trấn an, đó sang Hạ Trì Uyển:
"Uyển nhi, Tử Kỳ trở về nhưng vẫn đến Đại tướng quân phủ thăm ông ngoại. Con thấy lúc nào tiện, dẫn Tử Kỳ qua đó một chuyến ."
Bà rõ Đại tướng quân phủ chấp nhận con bà.
Nếu Tử Kỳ tiền đồ, chỉ dựa Tướng gia là đủ. Chỉ khi Đại tướng quân phủ nâng đỡ, mới thể tiến xa.
Mà bước cửa Đại tướng quân phủ, chỉ thể nhờ đến Hạ Trì Uyển.
Hạ Trì Uyển khẽ nhếch môi.
Ngay lúc mà còn dám điều kiện với nàng?
Nằm mơ!
"Tử Kỳ vốn quan hệ với Đại tướng quân phủ. Nếu đến thăm ngoại công, ai ngăn cản cả."
"Hạ Trì Uyển! Vậy c.h.ế.t cũng trả cho ngươi!"
Hạ Phù Dung thét lên, tức đến mức mặt đỏ bừng.
Trong mắt nàng , Hạ Trì Uyển chẳng khác gì một con gà sắt, keo kiệt đến mức nhả nổi một cọng lông.
"Được thôi, thì ngọc nát đá tan!"
Nghe lời đe dọa của Hạ Phù Dung, Hạ Trì Uyển lạnh, trực tiếp cầm tay nàng , đập mạnh xuống cạnh bàn!
Thấy góc bàn sắp đập nát vòng tay huyết ngọc ấm, Hạ Phù Dung đau lòng đến mức lập tức buông nắm tay.