Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 115: Cướp tinh hạch

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:47:30
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nếu những hành động đây của Mặc Hàn chỉ là ám chỉ, khiến nắm bắt suy nghĩ thực sự của .

 

Thì chuyến hôm nay của , gần như là đang rõ với tất cả , ý gì với Ôn Thiển.

 

Đêm hôm khuya khoắt, mạo hiểm tang thi bao vây, băng qua nửa thành phố, chỉ để đến gặp Ôn Thiển một , đưa cho cô một túi tinh hạch.

 

Nếu vì thích, thì còn thể lý do gì?

 

Ôn Nhượng nhớ nội dung hoạt động nội tâm của khi thấy Mặc Hàn trong màn hình giám sát vài chục phút .

 

căn cứ Tân Thành xảy vấn đề? Có áp lực quá lớn? Có tìm em uống rượu?

 

Kết quả...

 

Tình em cái con khỉ.

 

Lần còn đến, tuyệt đối mở cửa cho .

 

Ôn Nhượng c.h.ử.i rủa về phòng, giường trằn trọc ngủ , vẫn đang đoán xem Mặc Hàn gì với em gái .

 

Một đêm ngủ ngon giấc, sáng hôm tỉnh dậy, nhận một cuộc điện thoại của Mặc Hàn.

 

Anh xong đối phương gì, ngáp dài rời giường, lên lầu gõ cửa phòng Ôn Thiển.

 

Ôn Thiển mở cửa, mắt nhắm mắt mở , hỏi: "Chuyện gì?"

 

"Cho em."

 

Ôn Nhượng ném túi tinh hạch Mặc Hàn đưa tối qua lòng cô, Ôn Thiển cúi đầu xem là thứ gì, nhất thời phản ứng kịp, khi Ôn Nhượng là ai đưa, cô lập tức trong phòng.

 

Ôn Nhượng tay nhanh mắt lẹ túm lấy cổ áo cô xách , "Em đấy?"

 

"Ngủ thêm giấc nữa." Lại tỉnh dậy quá .

 

"Sắp tám giờ em ngủ cái gì mà ngủ." Ôn Nhượng hồ nghi em gái, hỏi. "Tối qua gì với em thế?"

 

Ôn Thiển vốn đang với , thấy lời , từ từ đầu sang chỗ khác.

 

"Không gì cả."

 

Ôn Nhượng: "..."

 

Xong , dối cũng .

 

Ôn Thiển , Ôn Nhượng cũng khó cô, nên hỏi nữa. Chuyển lời ý tứ trong cuộc điện thoại của Mặc Hàn.

 

"Cậu căn cứ bọn họ ngày xuất phát Ninh Thành, sẽ ở bên đó nửa tháng, đến lúc đó nếu vấn đề gì cứ liên lạc với bất cứ lúc nào."

 

Ôn Thiển thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

 

Cô còn tưởng Mặc Hàn mời bọn họ cùng xuất phát Ninh Thành chứ... May quá, chừng mực.

 

Tốt nhất là đừng bao giờ nhắc đến chuyện tối qua nữa, cô cũng sẽ cố gắng tránh gặp .

 

Tình yêu, mạt thế là nhu yếu phẩm, mạt thế càng như .

 

Nó chỉ là gia vị cho cuộc sống nhàm chán, ai cũng cần lúc nơi.

 

Ôn Thiển thừa nhận, Mặc Hàn là một ưu tú.

 

Dù là về ngoại hình năng lực, đều mạnh hơn những theo đuổi cô đây nhiều.

 

Tối qua Ôn Thiển vì câu của mất ngủ, bởi vì cô phát hiện .

 

thích em. Câu từ nhỏ đến lớn bao nhiêu , nhưng nào hoảng loạn như tối qua.

 

Và nguyên nhân hoảng loạn cũng rõ ràng, là vì cô để tâm .

 

Ôn Thiển thẳng thắn đối mặt với sự thật , tự hỏi bản , cô ghét Mặc Hàn ?

 

Không ghét.

 

Nếu mạt thế xảy , khả năng ở bên ?

 

Có khả năng.

 

Cho dù khi ở chung một thời gian phát hiện hai hợp, chia tay, cũng chẳng gì nuối tiếc.

 

dũng cảm theo đuổi hạnh phúc cũng chuyện mất mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-115-cuop-tinh-hach.html.]

 

mà, nhưng mà.

 

mà tất cả những chuyện , đều nên xảy lúc .

 

Ôn Thiển cảm thấy Mặc Hàn chắc cũng nghĩ như , cho nên tối qua chỉ bày tỏ tâm ý, từng lời ở bên . Điều thực sự khiến Ôn Thiển nhẹ nhõm hơn nhiều.

 

Cô hy vọng đối phương thể luôn bình tĩnh như , cô sự việc trở nên quá căng thẳng, càng đối đầu với .

 

Ôn Thiển cúi đầu tinh hạch trong lòng, nhíu mày.

 

"Mặc Hàn g.i.ế.c tang thi, tinh hạch sẽ trực tiếp gian, những thứ ?"

 

Ôn Nhượng cũng phản ứng , tối qua Mặc Hàn ném đồ cho cũng để ý, bây giờ cùng Ôn Thiển mở túi kiểm tra một chút, phát hiện bên trong túi mấy chữ——

 

Căn cứ Tây Thành.

 

Ôn Nhượng: "...Cướp ?!"

 

Ôn Thiển: "Chắc là giữa đường gặp cướp, kết quả g.i.ế.c ngược ."

 

Ôn Thiển nghĩ ngợi, ném tinh hạch gian. Thiêu hủy cái túi, tuyệt đối để chút bằng chứng nào cho Phó Thịnh gây rắc rối.

 

Lúc ăn sáng, đều tuyệt đối nhắc đến chuyện tối qua.

 

Ôn Thiển là việc chú trọng hiệu suất, khi quyết định Ninh Thành, ngày hôm chuẩn xong những việc cần .

 

Cô chuẩn cho Cố Nhiên và Cố Vãn Vãn một tháng vật tư sinh hoạt và đầy đủ s.ú.n.g đạn, còn Phó Dư An, cô đưa cùng.

 

Thời gian qua Phó Dư An uống ít t.h.u.ố.c tinh hạch, hiện tại dị năng tiến bộ lớn, đủ để bao trùm một chiếc xe.

 

Hơn nữa đó họ thử, Phó Dư An hiện tại thể duy trì sử dụng dị năng lồng khí lên đến mười hai tiếng đồng hồ. điều kiện tiên quyết là, vận động quá kịch liệt.

 

Cho nên chỉ cần để yên lặng, giữ gìn thể lực, là thể bảo vệ bọn họ tang thi phát hiện suốt dọc đường, cho đến Ninh Thành.

 

Dị năng quá tiện lợi, bé, quãng đường bốn tiếng đồng hồ lái xe e là bốn mươi tiếng cũng khó mà đến nơi.

 

Mọi dưỡng sức một ngày, buổi tối nghỉ ngơi sớm.

 

Trước khi về phòng Ôn Thiển tìm Cố Nhiên, dặn dò.

 

"Nếu thực sự tìm đến, ..."

 

"Yên tâm, liều cái mạng cũng sẽ giữ căn cứ."

 

Cố Nhiên chút do dự . Ôn Thiển xong nhíu mày.

 

Điều cô cái .

 

"Cái cần giữ là mạng của và Vãn Vãn. Căn cứ cướp còn thể đoạt , mạng mất là mất thật, hiểu ý ? Đánh thì đánh, đ.á.n.h thì chạy, còn đợi chúng về. Người đông đủ , thù báo thù, oán báo oán."

 

Cố Nhiên im lặng một lát, gật đầu.

 

"Ừ, cô."

Tuyền Lê

 

Ôn Thiển lúc mới yên tâm rời , sáng sớm hôm lúc năm giờ, cả nhà xuất phát Ninh Thành.

 

Tiểu Bạch Ôn Thiển để cho Cố Nhiên, cô khỏi phòng trong tiếng c.h.ử.i rủa bẩn thỉu của Tiểu Bạch, ở hành lang cũng thể thấy tiếng gào rú của nó.

 

Ôn Nhượng phụ trách lái xe, Ôn Thiển và Phó Dư An ở ghế , Lý Mặc và Ôn Trường Ninh thì ở trong gian, bận thu hoạch nông sản, bận nấu cơm.

 

Xe sự bao bọc của lồng khí xuyên qua bầy tang thi, tang thi thấy tiếng xe, nhưng cảm nhận sự tồn tại của con , nhất thời đều mờ mịt quanh.

 

Cứ như , một đường thông suốt đến ranh giới Tân Thành.

 

Cả Tân Thành đất liền chỉ một lối , lúc , lối chính phủ phong tỏa, đội đặc nhiệm trang đầy đủ vũ khí canh gác tại đây.

 

Ôn Nhượng dừng xe, chuẩn sẵn tâm lý thẩm vấn một trận và cưỡng chế khuyên lui.

 

Vì an của dân, lúc phép tùy ý khỏi thành phố.

 

ngờ, đến hỏi thăm khi thấy xe của bọn họ chỉ hỏi: "Chủ xe tên là Ôn Nhượng?"

 

Ôn Nhượng: "...."

 

Người nọ gật đầu, và phụ nữ trẻ em ở ghế .

 

Mặc dù đầy mặt nghi hoặc, nghĩ ba thì sức chiến đấu gì. vẫn lùi vài bước cho , và chân thành .

 

"Chú ý an , hy vọng các thể bình an trở về."

Loading...