Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 118: Người của căn cứ Ninh Thành đâu rồi?!

Cập nhật lúc: 2025-12-10 23:53:30
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hơn hai mươi kho chứa lương thực, bên trong ước chừng mười mấy vạn tấn lương thực. Điều khiến mấy Ôn Thiển thở phào nhẹ nhõm, càng khẳng định quyết định đến Ninh Thành là sai.

 

Thu xong lương thực, họ vội , mà về phía nhà xưởng bên trong.

 

Kho lương thực của mỗi thành phố đều trang thiết đầy đủ, như cửa sổ cửa cách nhiệt giữ ấm, lồng thông gió lòng đất, thiết hun trùng tuần , v.v., đều là những thứ thể thiếu.

 

Ôn Thiển thu hết những thiết , đó dọn sạch tang thi trong kho lương thực, định rời .

 

Tảng đá lớn trong lòng rơi xuống, tâm trạng Ôn Thiển vô cùng .

 

Họ về phía cổng kho lương thực, nửa đường thì thấy bên ngoài truyền đến tiếng súng.

 

Ôn Thiển nhướng mày.

 

Trùng hợp ?

 

đến đây, cũng chẳng ai đến tích trữ lương thực.

 

thu hết lương thực , lẽ của căn cứ Ninh Thành xuất hiện chứ?

 

Ôn Thiển nhịn c.h.ử.i thầm trong lòng, cảnh tượng đầu tiên gặp nhóm Nghiệp Tinh Hoa cô vẫn nhớ như in đến tận bây giờ.

 

thể lấy đồ từ gian mặt ngoài, bất kể đối phương của căn cứ chính phủ , cho dù ông trời con đến thì cô cũng thể chủ động để lộ gian của .

 

Ôn Thiển đầu mấy Ôn Nhượng, nhẹ giọng : "Mọi đợi ở đây, con qua đó xem ."

 

Vừa dứt lời, bóng dáng cô biến mất tại chỗ.

 

Phạm vi dịch chuyển tức thời của Ôn Thiển hiện tại rộng, đó cô thử ở nhà, trong vòng một cây cô sẽ chịu bất kỳ hạn chế nào.

 

Cho nên lúc ở căn cứ, việc lên xuống lầu của nhà đều do cô phụ trách. Nguồn điện dự phòng của thang máy, hạn chế dùng thì hạn chế.

 

Ôn Thiển từng gặp của căn cứ Ninh Thành, cũng định qua quá nhiều với họ.

 

ở góc khuất quan sát chiến sự bên , chỉ thấy mấy chiếc xe tải lớn tang thi bao vây chặt chẽ.

 

Do lượng tang thi quá nhiều, hơn nữa hiện tại dù là tang thi cấp thấp nhất, sức mạnh cũng gấp mấy thường.

 

Nên xe cộ thể di chuyển thuận lợi, mắt thấy những chiếc xe đó sắp tang thi lật tung, Ôn Thiển mất kiên nhẫn tay giúp đỡ.

 

biến thành mồi nhử cao cấp.

 

Mọi động tác của tang thi dừng trong nháy mắt, một giây , chúng chọn đối tượng tấn công.

 

Chính lúc , Ôn Thiển thấy bao vây là ai.

 

Đối phương thấy cô từ xa cũng sững sờ, những tiếng "Vãi chưởng", "Nữ thần", "Được cứu " vang lên, khiến Ôn Thiển nhịn trợn trắng mắt.

 

Tại chứ!

 

Tại lúc nào cũng gặp đám !

 

Ôn Thiển cạn lời trời, nhưng nỗi lo lắng cũng tan biến.

 

quen thì , dễ chuyện cũng dễ việc.

 

Ôn Thiển hét lớn về phía kho lương thực: "Ôn Nhượng! Ra việc! Là bọn Nghiệp Tinh Hoa!"

 

Sau đó, cô như dắt ch.ó dạo, bắt đầu dẫn dụ lũ tang thi xa.

 

Mấy Ôn Nhượng thấy lời cô, vội vàng chạy . Nhóm Nghiệp Tinh Hoa ngờ họ cả nhà, còn mang theo một bé trai năm tuổi, khỏi ngẩn .

 

Nghiệp Tinh Hoa là đầu tiên hồn, hét lớn với bên cạnh.

 

"Mau thu lương thực!"

 

Những khác cũng phản ứng , định lái xe trong, kết quả Ôn Nhượng ngăn .

 

"Bên trong còn gì ! G.i.ế.c tang thi !"

 

Một câu của , khiến tuyệt vọng đến cùng cực.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-118-nguoi-cua-can-cu-ninh-thanh-dau-roi.html.]

Họ liều mạng g.i.ế.c một đường m.á.u đến đây, chính là vì chút lương thực cứu mạng , kết quả...

 

Hết ?

 

Tuyệt vọng, buồn bã, phẫn nộ hòa quyện dâng lên trong lòng, khiến những đàn ông đầy thương tích đều đỏ hoe mắt.

 

Ôn Nhượng thấy họ ai nấy đều như tro tàn, đoán nguyên nhân, bèn .

 

"Lương thực chúng thu , lát nữa đến chỗ an ."

 

Mọi : "!!!"

 

Tim đập .

 

Bầy tang thi Ôn Thiển và giáp công hai đầu, tang thi Ôn Thiển dẫn xa, ba phút hết, chạy xa mấy ngàn mét .

 

Cứ chạy như , chúng đột nhiên cảm nhận sự tồn tại của mục tiêu nữa.

 

Điều khiến lũ tang thi ngơ ngác, dừng mấy giây, mới tìm con khác, nhưng nhanh nhốt trong lồng nước khổng lồ.

 

Ôn Nhượng bám sát theo em gái, hết phóng sét phóng lửa, một combo dị năng giáng xuống, tang thi bên trong cháy đen thể cử động, đó Ôn Thiển thống nhất lấy đầu.

 

giọt nước lơ lửng giữa trung, theo tiếng búng tay của Ôn Thiển, xuyên qua đầu tang thi, đ.á.n.h trúng điểm yếu trong não.

 

Ôn Thiển cảm nhận đại quân tang thi đang ùa tới từ xa, đầu mấy chiếc xe mà nhóm Nghiệp Tinh Hoa lái đến, cau mày.

 

Cô nghĩ ngợi, với Ôn Nhượng: "Anh, đưa An An và họ , đến chỗ tối qua chúng ở. Em đưa bố đoạn hậu, xử lý mấy chiếc xe ."

 

Ôn Nhượng do dự một chút gật đầu, lôi kéo nhóm Nghiệp Tinh Hoa rời lên một chiếc xe tải.

 

Thời gian kiểm soát dị năng của Phó Dư An đổi theo phạm vi dị năng của bé.

 

Giống như lúc ở nhà máy d.ư.ợ.c của bé, sở dĩ thể luôn duy trì trạng thái dị năng để tang thi phát hiện, là vì trong lồng khí của bé chỉ một bé.

 

Năng lượng tiêu hao ít, thời gian duy trì cũng dài.

 

Đến ngoài, thời gian bé bảo vệ năm thể duy trì trong 12 tiếng đồng hồ.

 

Còn bây giờ, bé rúc lòng Ôn Nhượng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch khẽ.

 

Tuyền Lê

"Anh ơi, tối đa một tiếng thôi ạ."

 

"Đủ dùng ." Ôn Nhượng cúi đầu hôn lên trán bé, vô cùng xót xa.

 

Ôn Thiển đợi họ lái xe xa, lập tức đưa Lý Mặc và Ôn Trường Ninh gian, đó ném mấy chiếc xe trong luôn.

 

Cô một g.i.ế.c ngược trở , mệt đến mức sắp kiệt sức, mới gặp nhóm Ôn Nhượng.

 

Đây là đầu tiên Ôn Thiển sử dụng dị năng cường độ cao trong thời gian dài như , cô ngẩng đầu xung quanh, tìm tòa nhà cao nhất, đưa tất cả lên đó, đó phịch xuống đất, uống một hết chai nước.

 

Vứt chai nước xuống đất, Ôn Thiển dựa tường bộ dạng nhếch nhác của nhóm Nghiệp Tinh Hoa, ho nhẹ hai tiếng mở miệng.

 

"Nói , tại các ở đó. Đi nhiệm vụ nguy hiểm thế , tại Mặc Hàn cùng các ."

 

Nhóm Nghiệp Tinh Hoa thấy lời Ôn Thiển, biểu cảm đều đúng lắm.

 

Ôn Thiển cau mày họ, truy hỏi: "Anh cùng các đến Ninh Thành ? Xảy chuyện gì ?"

 

Nghiệp Tinh Hoa: "Có cùng, nhưng Trưởng quan kẹt ở căn cứ Ninh Thành, thoát . Anh , tất cả bên căn cứ đó đều c.h.ế.t."

 

"Ý là ?"

 

Ôn Nhượng và Lý Mặc nhất thời hiểu hàm ý trong lời của Nghiệp Tinh Hoa, Nghiệp Tinh Hoa thở dài thườn thượt, kể cho họ về hiện trạng của căn cứ Ninh Thành.

 

"Trong căn cứ chút lương thực dự trữ nào, lúc chúng đến, tường ngoài căn cứ xuất hiện vết nứt. Người dân bên trong cũng tròn ba ngày ăn chút gì.

 

Lương thực chúng mang từ Tân Thành sang căn bản đủ dùng, hết cách, đành dẫn tìm lương thực ở kho lương thực."

 

"Cho nên!" Ôn Thiển vui cao giọng, "Người của căn cứ Ninh Thành ? Đi hết ? Tại chỉ thấy các ?"

 

Họ đến để cứu viện, chứ đến để dọn dẹp tàn cuộc cho Ninh Thành ! Đám dựa cái gì mà tự trốn bên trong, bắt họ ngoài nộp mạng?!

 

 

 

Loading...