Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 124: Tôi cứu người, không cứu rác rưởi

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-11 06:28:44
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những lời nếu đổi khác mặt Vương Hổ, chắc chắn gã b.ắ.n c.h.ế.t tươi.

 

là Mặc Hàn, và vẫn đang sống sờ sờ ở đó, là bởi Vương Hổ thực lực tầm thường, dám tùy tiện tay. Còn nữa là...

 

Tay Vương Hổ đút trong túi quần đang sờ khẩu súng, gã kìm nén cơn giận trong lòng, tự nhủ bản manh động, nếu sẽ hỏng việc lớn.

 

Thế nhưng, gã vẫn rút s.ú.n.g , nhưng mục tiêu nhắm là Mặc Hàn, mà là thái dương của chính .

 

Vương Hổ trợn tròn hai mắt, gã liều mạng thu s.ú.n.g về nhưng bất lực. Thậm chí, tay gã còn lời mà gạt chốt an .

 

Trong khoảnh khắc, Vương Hổ như rơi xuống vực thẳm.

 

thể tin nổi Mặc Hàn, thấy bình thản dậy, với gã.

 

“Ngày đến đây , nơi chính thức do căn cứ Tân Thành tiếp quản. Xưa nay là do xác định rõ vị trí của , càng hiểu rõ tính khí của .”

 

Vương Hổ lạnh toát, run rẩy nhẹ, thở dồn dập, sợ rằng giây tiếp theo sẽ điều khiển cưỡng ép nổ súng.

Tuyền Lê

 

Mặc Hàn bộ dạng sợ hãi của gã, tâm trạng dường như cuối cùng cũng lên đôi chút. Họng s.ú.n.g trong tay Vương Hổ cũng từ thái dương di chuyển xuống đùi.

 

“Nói với của , ngoan ngoãn một chút, việc cho giống con một chút, sẽ đưa các rời khỏi Ninh Thành. Nếu tiếp tục như hiện tại, thì căn cứ của chỗ cho các .”

 

Lời của Mặc Hàn lọt tai Vương Hổ khiến gã nghẹt thở.

 

Vương Hổ dám tin một đầu căn cứ chính quy thể những lời như , gã nghiến răng .

 

“Mày dám , trách nhiệm của các là cứu tất cả !”

 

Mặc Hàn nhướng mày, một tiếng s.ú.n.g “đoàng” vang lên, Vương Hổ ngã quỵ xuống đất, m.á.u tươi chảy ròng ròng đùi.

 

Gã kêu lên đau đớn, Mặc Hàn cụp mắt, lạnh lùng gã.

 

“Dám thử là ngay. cứu , cứu rác rưởi.”

 

Mặc Hàn xong liền bước khỏi phòng, tuần gần đó thấy tiếng s.ú.n.g đều giật . Đặc biệt là khi phát hiện tiếng s.ú.n.g phát từ phòng của ai, bọn họ càng sợ mất mật, vội vàng chạy tới.

 

Thấy Mặc Hàn bình an vô sự bước khỏi phòng, bọn họ thở phào nhẹ nhõm, đó là đầy đầu dấu hỏi.

 

Tiếng s.ú.n.g rốt cuộc là chuyện gì?

 

Mặc Hàn xa, một lúc lâu , Vương Hổ mới khập khiễng xuất hiện ở cửa.

 

Ống quần bên của gã thấm đẫm m.á.u tươi, viên đạn găm xương khiến gã đau đến sắc mặt trắng bệch, đầu váng mắt hoa.

 

Căn cứ Ninh Thành hiện tại đội ngũ y tế, nên gã tìm một bác sĩ t.ử tế cũng . Đành c.ắ.n răng chịu đựng, dùng quần áo băng bó qua loa vết thương ở chân, cầm m.á.u là .

 

Vương Hổ trở về chỗ ở, đám đàn em thấy gã thương thì tức giận đùng đùng. Nha nhao hỏi xem kẻ nào to gan dám động thủ với gã, đòi tìm đối phương tính sổ.

 

Vương Hổ nhớ tới lời cảnh cáo của Mặc Hàn, đành nuốt cục tức xuống.

 

Trước khi tìm hiểu rõ Mặc Hàn rốt cuộc dị năng gì, cũng như điểm yếu gì, gã chọc giận đối phương thêm nữa.

 

Nhóm Nghiệp Tinh Hoa từ lúc trở về vẫn luôn bận rộn, bận cất giữ lương thực để phòng ngừa đám Vương Hổ trộm mất. Còn bận rộn chia cơm cho mấy chục vạn .

 

Cứ thế bận rộn mấy tiếng đồng hồ trôi qua, trời tối hẳn, Nghiệp Tinh Hoa kinh ngạc phát hiện, Vương Hổ phái canh gác ở cổng căn cứ!

 

Hành động quả thực quá khác thường, đám xưa nay lười biếng giở trò, cả ngày gây sự thì lăn đất giả bệnh, bao giờ tích cực thế ?

 

Nghiệp Tinh Hoa cảm thấy đúng, bèn định tìm Mặc Hàn báo cáo chuyện . Kết quả giữa đường gặp đồng đội, cho chuyện Vương Hổ chiều nay từ phòng Mặc Hàn và trúng đạn.

 

Trong lòng Nghiệp Tinh Hoa lờ mờ đoán sự tình, đến mặt Mặc Hàn liền chế giễu một trận.

 

đương nhiên bọn chúng gì, chỉ ngờ các ngu ngốc như , lặn lội đường xa tới cứu viện mà còn để leo lên đầu bắt nạt.”

 

Mặc Hàn vốn còn tò mò, xem bọn họ nhịn đến bao giờ. Kết quả Ôn Thiển đến mở đầu, mẫu cho bọn họ xem.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-124-toi-cuu-nguoi-khong-cuu-rac-ruoi.html.]

Nhớ tới Ôn Thiển, ánh mắt Mặc Hàn dịu đôi chút.

 

“Ôn Thiển tìm ? Người ?”

 

“À.” Nghiệp Tinh Hoa ngại ngùng gãi đầu, : “Cô bảo tăng gấp đôi khẩu phần ăn cho đội đặc nhiệm, đó , bảo là dạo quanh căn cứ.”

 

Nghiệp Tinh Hoa sắc trời bên ngoài, chút lo lắng. “Đã giờ , cũng nên về chứ nhỉ.”

 

Ôn Thiển đúng là về, nhưng giữa đường Vương Yến Yến chặn .

 

Đối phương chẳng chẳng rằng, lao đ.á.n.h tới tấp, Ôn Thiển đời nào chịu yên chịu trận.

 

Đặc biệt là khi phát hiện mục đích của Vương Yến Yến thực chất là Phó Dư An bên cạnh cô, cô càng g.i.ế.c .

 

Vương Yến Yến là dị năng hệ sức mạnh, nếu thực sự đ.á.n.h trúng, đầu đứa nhỏ chịu nổi lực lượng khổng lồ đó.

 

Khoảnh khắc Ôn Thiển nắm lấy cổ tay ả liền hiểu rõ điều , lập tức rút con d.a.o găm bên chân , chuẩn xác cắt đứt gân tay ả.

 

Ôn Thiển: “Sao, bệnh dại của cô tái phát ? Một lũ ch.ó điên, gặp ai c.ắ.n nấy?”

 

Vương Yến Yến hét t.h.ả.m một tiếng, phát hiện thoát khỏi đối phương, chút hoảng loạn.

 

“Thứ não, trai cô còn nhịn động thủ, học theo hả?”

 

Ôn Thiển dứt lời, Nghiệp Tinh Hoa đặc biệt chạy tìm cô cách đó vài mét vọng .

 

“Anh trai cô chiều nay cũng dạy dỗ .”

 

Ôn Thiển: “... Được , một nhà chung một cửa.”

 

Vương Yến Yến nghiến răng nghiến lợi Ôn Thiển, khi cô đến thứ đều yên , cô xuất hiện tất cả đều loạn lên.

 

Mặc Hàn đó đối xử với hai em ả thiện, nhưng hôm nay trực tiếp tay, nhất định là do con tiện nhân gì đó với !

 

Ôn Thiển thấy ả trừng , : “Trừng nữa móc mắt cô đấy.”

 

“Mày dám... Á!!!”

 

Con d.a.o găm trong tay Ôn Thiển cắm phập vai Vương Yến Yến, men theo khe xương xoay cán dao.

 

“Cô nên cảm thấy may mắn vì em trai đang ở bên cạnh, cho thằng bé thấy cảnh tượng quá m.á.u me. Còn dám chọc , g.i.ế.c cả trai cô luôn đấy.”

 

Ôn Thiển rút d.a.o găm , đá bay , Nghiệp Tinh Hoa: “Tìm việc gì?”

 

“À, gì, chỉ là hiện tại canh cửa là thủ hạ của Vương Hổ, sợ lúc cô về khó dễ nên định đón cô.”

 

bảo ở cổng lòi một đám khốn nạn, bọn chúng lên cơn gì, tự nhiên tích cực thế?”

 

“Chắc là sợ .” Nghiệp Tinh Hoa hạ thấp giọng: “Trưởng quan chiều nay tay .”

 

Anh lẽ nên tay từ sớm . Ôn Thiển thầm nghĩ.

 

nghĩ thì cũng đúng lắm.

 

Nghe của Vương Hổ phân bố ở khắp các khu vực trong căn cứ, ở đây bốn năm mươi vạn chen chúc , nếu xé rách mặt quá sớm, đám đó sẽ giở trò gì trong bóng tối.

 

Bọn chúng quả thực đáng trừng trị, nhưng cũng cần thiết lấy tính mạng vô tội bàn đạp. Cho nên thời điểm .

 

Đến tối, trong căn cứ tối om như mực.

 

Nghiệp Tinh Hoa cầm đèn pin soi đường, Ôn Thiển nhịn hỏi: “Không đèn đường năng lượng mặt trời ?”

 

“Vốn dĩ là , nhưng bên thi công bớt xén nguyên vật liệu, dùng đồ dởm. Cho nên trận mưa bão, hỏng hết cả .”

 

Ôn Thiển tức quá hóa : “Biết tên phụ trách giờ đang ở ? tìm , tiện thể đào mộ tổ tông nhà lên.”

 

 

 

Loading...