Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 131: Xuất hiện Zombie trong căn cứ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:04:12
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một câu của Phó Dư An khiến Ôn Nhượng ngơ ngẩn.

 

Ôn Thiển bên cạnh thấy động tĩnh cũng tỉnh dậy, phản ứng hoảng loạn của Phó Dư An, cô nhíu mày dậy.

 

Tuyền Lê

“Cái gì đến?” Ôn Thiển nhẹ giọng hỏi, với lấy áo khoác bên cạnh mặc .

 

“Zombie... nhiều zombie.”

 

Phó Dư An chui lòng Ôn Nhượng, chằm chằm về phía bên ngoài căn cứ, nhỏ giọng trả lời.

 

Phản ứng của bé giống như gặp ác mộng, nhưng còn một khả năng khác, đó là dị năng thăng cấp, khiến khả năng cảm nhận zombie cũng trở nên chính xác hơn.

 

Ôn Thiển dám lơ là, bước đến xoa đầu bé để an ủi.

 

“Đừng sợ, gian ngủ trong phòng của hai .”

 

Phó Dư An thấy cô sắp rời , lo lắng nắm chặt vạt áo cô.

 

Cậu bé dường như cảm nhận một thứ gì đó cực kỳ đáng sợ, nên Ôn Thiển rời .

 

Ôn Thiển cúi đầu bàn tay nhỏ trắng nõn của bé đang run rẩy, xổm xuống đối thoại với .

 

“Zombie nhiều, lợi hại ?”

 

“Chị ơi, đừng c.h.ế.t...”

 

Ôn Thiển , đưa tay chọc bé, “Chị sẽ c.h.ế.t, em ngoan ngoãn ngủ, ngủ dậy giúp chú dì bữa sáng cho chị ăn, ?”

 

“Vâng!”

 

“Ngoan thật.”

 

Ôn Thiển kéo , hôn lên trán , đó đưa gian cùng Ôn Nhượng khỏi lều.

 

Bên trong căn cứ yên tĩnh, ngoài những nhân viên đặc nhiệm đang tuần tra, hầu hết đều đang ngủ say.

 

Căn lều của Ôn Thiển cạnh phòng Mặc Hàn, cô qua gõ cửa hai cái, bên trong nhanh chóng tiếng đáp .

 

“Chuyện gì?”

 

“Là .”

 

Ôn Thiển dựa tường chờ đợi, cửa phòng nhanh chóng mở , cô nghiêng đầu, thấy một cánh tay với đường cơ bắp săn chắc xuất hiện trong tầm mắt, khỏi sững .

 

Mặc Hàn rõ ràng là mới thức dậy, mặc áo khoác, là chiếc áo thun ngắn tay màu trắng.

 

Ôn Thiển tùy ý lướt qua , ánh mắt dừng n.g.ự.c .

 

ngờ một như Mặc Hàn đeo trang sức.

 

Dưới một sợi dây da đen, treo một mặt dây chuyền hình thoi. Mặt dây chuyền độ dày nhất định, giống như thể để thứ gì đó bên trong.

 

Ôn Thiển chằm chằm mặt dây chuyền đó, theo bản năng cảm thấy quen mắt, ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu cô là, bên trong ảnh.

 

Mặc Hàn theo ánh mắt cô cúi đầu , thấy mặt dây chuyền từ lúc nào tuột khỏi cổ áo, đưa tay nhét nó trong áo.

 

Ôn Thiển đưa mắt lên, đối diện với .

 

Có một khoảnh khắc, cô thực sự ý định hỏi chiếc vòng cổ là ai tặng. ngay lập tức cô nhận , câu hỏi quá riêng tư, là điều cô nên hỏi, hơn nữa lúc cũng thích hợp.

 

, cô đầu về phía xa, nhẹ nhàng .

 

“Bên ngoài căn cứ thể zombie đang chuẩn tấn công bất ngờ.”

 

Mặc Hàn nhíu mày, “Em ngủ ?”

 

Nếu thì chuyện ?

 

Ôn Thiển do dự một chút, trả lời: “Ngủ , là đứa nhỏ nhà cảm nhận . Anh thể chọn

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-131-xuat-hien-zombie-trong-can-cu.html.]

 

Ôn Thiển xong, ở cửa phòng, cầm lấy áo khoác đầu giường mặc , đó dùng bộ đàm thông báo cho Nghiệp Tinh Hoa và những khác sẵn sàng trực chiến, nâng cao cảnh giác, chuẩn nghênh chiến bất cứ lúc nào.

 

Ôn Nhượng thấy , trêu chọc đầy vẻ chế giễu.

 

“Lời của trẻ con mà cũng tin?”

 

“Lời của trẻ con đôi khi đáng tin hơn lớn nhiều, huống hồ thể theo bên cạnh hai thì thể là thường.”

 

Mặc Hàn bước về phía khu dân cư đông đúc, hề chút nghi ngờ tin tưởng nào.

 

Ôn Nhượng , hỏi: “Lỡ như thật sự chẳng gì thì ?”

 

“Thế còn hơn là đ.á.n.h úp bất ngờ, hôm nay mà lắm lời thế?”

 

Mặc Hàn liếc Ôn Nhượng một cái, tỏ vẻ ghét bỏ.

 

Vốn dĩ nửa đêm bò dậy cáu kỉnh , còn hỏi những câu hiển nhiên như thể trí thông minh thoái hóa .

 

Nghiệp Tinh Hoa và những khác nhận thông báo của Mặc Hàn hành động ngay lập tức, canh gác ở lối căn cứ và khu vực tập trung của tị nạn.

 

May mắn là phần lớn chuyển đến Binh Thành, ít còn ở đây, nên độ khó trong việc bảo vệ cũng quá lớn.

 

Xung quanh vẫn yên tĩnh, bao gồm cả Ôn Thiển, tất cả đều nghĩ rằng zombie chắc chắn sẽ tấn công từ bên ngoài.

 

thì căn cứ tuy tồi tàn, nhưng sự bảo vệ liều c.h.ế.t của , zombie vẫn từng xâm nhập căn cứ, và những bên trong cũng c.ắ.n hoặc nhiễm bệnh.

 

, khi một tiếng la hét vang lên đầu tiên từ khu dân cư, đều ngơ ngác.

 

Ba Ôn Thiển đang ở gần nơi xảy sự việc, họ lập tức chạy đến, thấy cảnh tượng một đàn ông với đôi mắt trắng dã, đang đè một đàn ông khác xuống đất c.ắ.n đứt cổ họng.

 

Anh em Vương Hổ cách đó xa, thấy cảnh cũng giật . Bởi vì đàn ông đột nhiên phát điên đó là thuộc hạ của .

 

Toàn đàn ông, ngoài màu mắt đổi, còn đều khác gì thường.

 

Ôn Thiển một dự cảm chẳng lành, nhỏ giọng , “Chắc là nhiễm bệnh do dùng tinh hạch, nó sẽ zombie bên ngoài...”

 

Chữ “khống chế” còn kịp , thì thấy đàn ông đó ngẩng đầu lên gầm một tiếng giận dữ.

 

Trong đêm khuya tĩnh mịch, tiếng gầm vang vọng khắp căn cứ một cách rõ ràng.

 

Cùng lúc đó, đàn ông nó c.ắ.n c.h.ế.t cũng mở mắt , cơ thể từ từ bò dậy khỏi mặt đất với độ vặn vẹo mà cơ thể con thể đạt tới.

 

Chỉ vài giây , đó biến dị thành zombie.

 

Ở ngoại vi căn cứ, đám zombie đang ẩn nấp trong bóng tối như nhận mệnh lệnh nào đó, đột ngột xuất hiện và tấn công căn cứ, khiến bên trong và bên ngoài căn cứ hỗn loạn ngay lập tức.

 

Vương Hổ ngờ của xảy vấn đề, theo bản năng về phía Mặc Hàn, tìm cách đổ .

 

nhiễm bệnh!”

 

Mặc Hàn lười một cái, cùng Ôn Nhượng nhanh chóng xử lý hai con zombie biến dị đó, ánh mắt sắc lạnh lướt qua nhóm bên cạnh Vương Hổ.

 

Để sức mạnh trong thời gian ngắn nhất, họ đều ăn tinh hạch sống, em Vương Hổ cũng ngoại lệ.

 

Hiện tại, Vương Yến Yến và trai đang cạnh .

 

Cả hai em đều thương, một Mặc Hàn đ.á.n.h thương ở chân, một Ôn Thiển đ.á.n.h thương ở tay.

 

Mặc dù họ dị năng, thể chất cũng mạnh hơn thường nhiều. bác sĩ giúp xử lý vết thương, căn cứ cũng thuốc, nên trong thời tiết nóng bức , vết thương của họ hồi phục chậm, thậm chí bắt đầu thối rữa.

 

Đặc biệt là Vương Hổ, trong xương còn dính một viên đạn, mỗi bước đều đau thấu tim gan.

 

Bị hành hạ như vài ngày, cuối cùng chịu nổi, chỉ vài giờ , tự tay dùng d.a.o rạch thịt ở chân, lấy viên đạn , bây giờ nhảy lò cò bằng một chân, căn bản giúp ích gì.

 

Vương Hổ cảnh tượng hỗn loạn, đột nhiên nhớ lời Mặc Hàn hôm đó.

 

Hắn sợ sẽ bỏ rơi ở Ninh Thành, nơi còn là nơi con thể sống nữa, rời khỏi đây đến Binh Thành, hội họp với đại ca mới !

 

 

 

Loading...