Việc nghiên cứu t.h.u.ố.c tinh hạch ở căn cứ Tân Thành vẫn luôn tiến hành, kể từ nhận loại t.h.u.ố.c vô hại 100% mà Ôn Thiển đưa, cho đến tận bây giờ, họ vẫn tìm cách cô như thế nào.
Họ phân giải loại t.h.u.ố.c cô đưa để kiểm tra thành phần bên trong, đó dùng các tinh hạch khác để thí nghiệm vô , nhưng tỷ lệ thành công cao nhất cũng chỉ đạt đến 50%, thể nào đột phá nữa.
Ôn Thiển họ hết lời khen ngợi là "thiên tài", nhưng hỏi cô cách nào, trong lòng chút cảm xúc lẫn lộn.
Cô chắc chắn trong lòng họ vô cùng tò mò, nếu là mạt thế, chắc chắn họ hỏi thẳng . bây giờ họ lo sợ , sợ sai câu nào đó sẽ chọc giận Ôn Thiển.
Công nghệ tổng hợp t.h.u.ố.c tinh hạch thể là thứ mà tất cả các quốc gia thế giới đều đang dốc lực nghiên cứu.
Chỉ cần công nghệ , đồng nghĩa với việc nắm giữ khả năng chiến đấu vô hạn.
Mạt thế diễn ba tháng, các quốc gia vẫn đang trong tình trạng bất . khi tình hình định , liệu xảy chiến tranh một nữa , đó là điều ai .
Một quốc gia dã tâm xâm chiếm lãnh thổ nước khác, một quốc gia ảo tưởng bá chủ cầu, hiện tại chắc chắn đều đang âm thầm lên kế hoạch gì đó.
Nếu để họ nắm công nghệ tổng hợp t.h.u.ố.c tinh hạch , thì tình hình tương lai sẽ vô cùng tồi tệ.
Vì , hiện tại mạng sống của Ôn Thiển còn quan trọng hơn nhiều so với đám xương già đặt một chân quan tài như bọn họ.
Trước đó họ đề nghị với Mặc Hàn rằng nên đưa nhân tài quan trọng như về căn cứ để bảo vệ thật . Mặc Hàn đối phương còn lợi hại hơn , cần thiết, nên chuyện cũng cứ thế mà cho qua.
Mấy trò chuyện trong phòng thí nghiệm, chủ đề dần dần chuyển từ tinh hạch sang thiết gây nhiễu chắn sóng mới nghiên cứu .
Khi Ôn Thiển họ về phạm vi gây nhiễu của thiết chắn sóng, ánh mắt cô khẽ động, đầu bên cạnh.
Lúc đó Mặc Hàn trong điện thoại rằng căn cứ của cô cần mười cái máy chắn sóng mới thể phủ sóng bộ.
bây giờ liệu mấy vị chuyên gia đưa , cái nơi bé tí của cô chỉ cần hai cái là đủ dùng .
Mặc Hàn cảm nhận ánh của Ôn Thiển, bèn "chơi bài ngửa" cô, dùng giọng điệu giả tạo và cứng nhắc thốt bốn chữ: " nhớ nhầm."
Lừa xong liên tục "lật xe", Mặc Hàn giờ đây buông xuôi.
Ôn Thiển nín gì, tìm một cái cớ để cùng rời , phiền các vị "thần tiên" tiếp tục việc.
Mặc Hàn cầm chiếc hộp đựng máy chắn sóng, khi khỏi tòa nhà thí nghiệm liền đưa cho Ôn Thiển.
Ôn Thiển cúi mắt thoáng qua: " lẽ dùng hết nhiều thế ."
"Dùng đến đấy, ngoài thì mang theo bên , tuy gây nhiễu tang thi nhưng với động vật thì vẫn hữu hiệu."
Nói xong nhét cái hộp lòng Ôn Thiển, sợ cô nhận.
Ôn Thiển ôm cái hộp, hỏi : "Các hành động nhanh thật đấy, đó phát hiện động vật biến dị hành vi tấn công ?"
"Lúc mạt thế bắt đầu là nghiên cứu cái , coi như là phòng ngừa chu đáo thôi." Mặc Hàn giải thích: "Vẫn còn vài dự án đang tiến hành, đợi khi nào thành phẩm, xác định hiệu quả và độ an sẽ đưa cho em."
Ôn Thiển trầm ngâm gật đầu, từ chối. Sau khi ném cái hộp đựng máy chắn sóng gian, cô :
"Được, cảm ơn nhé. Mấy hạt giống trong điện thoại ?"
"... Ở văn phòng của , về lấy thôi."
Đưa hạt giống cho cô xong, hình như chẳng còn lý do gì để giữ cô ở đây nữa.
Mặc Hàn cam lòng bước về phía văn phòng, trong lòng chút vui.
Trời quá tối, Ôn Thiển để ý đến sự đổi sắc mặt của . Mãi cho đến khi về tới văn phòng, thấy Ôn Nhượng hỏi:
"Cậu mang cái mặt như đưa đám hù ai thế?"
Cô mới phát hiện hình như trông vui cho lắm.
Ôn Nhượng dẫn Phó Dư An đợi trong phòng đến mức sắp ngủ gật, Mặc Hàn liếc lạnh một cái thì tỉnh cả ngủ, bắt đầu kiếm chuyện.
"Trưởng quan, đen mặt là chào đón bọn ? Thế thì bọn đến nữa nhé?"
Động tác kéo ngăn kéo của Mặc Hàn khựng , ngẩng đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-145-co-ay-dai-dien-cho-kha-nang-chien-dau-vo-han.html.]
Ôn Thiển mấy gói hạt giống Mặc Hàn lôi từ ngăn kéo, nghi ngờ liệu giây tiếp theo nhét đống đó miệng trai .
Ôn Nhượng gan to bằng trời, tiếp tục móc.
"Bọn đội trời tối đen mò đến tìm , nguy hiểm thế , định cứ thế đuổi bọn về ?"
Mặc Hàn và Ôn Nhượng , hỏi : "Vậy đuổi về thế nào?"
Ôn Nhượng im bặt.
Anh chỉ thuận miệng thôi, nghĩ nhiều thế. Kết quả hỏi ngược , chẳng trả lời .
Anh liếc Ôn Thiển, thấy Ôn Thiển ngẩng đầu trần nhà, chê mất mặt.
Ôn Nhượng hết cách, đành gượng gạo tự giải vây cho .
"... Cậu đích lái xe đưa bọn về?"
Mặc Hàn: "Đề nghị đấy."
" đùa thôi." Ôn Nhượng dậy đến bàn, mấy gói hạt giống bàn, : "Đồ đạc ở đây cả chứ? Vậy bọn về đây, phiền việc."
Nói xong, đưa tay lấy đồ, bộ dạng như chuồn lẹ.
Mặc Hàn lẳng lặng hành động của , trong lòng bực bội.
Đồ cần đưa cũng đưa hết , còn cái cớ gì để giữ , chỉ đành trơ mắt họ rời .
Vẻ mặt vô cảm của khiến Ôn Nhượng thấy bất an, dè dặt hỏi: "Cậu giận đấy chứ?"
"Nếu giận thì mấy hạt giống bây giờ trong tay , mà là trong miệng đấy."
"... Vậy lạnh mặt gì, ai chọc ?"
"Không vui, ?"
"Không bảo giận ?"
"Không vui bằng với giận ?" Trên mặt Mặc Hàn cuối cùng cũng biểu cảm khác, châm chọc : "Anh chép bài để đại học ?"
"Ông đây tuyển thẳng đấy!"
Cuộc đối thoại vô bổ của hai cuối cùng cũng một cuộc điện thoại cắt ngang, Mặc Hàn máy xem đầu bên gì, lông mày dần nhíu .
Ôn Nhượng thấy thế, thì thầm với em gái: "Lần là giận thật , do chọc nhé."
Mặc Hàn cúp điện thoại, hai .
"Xảy chút chuyện, qua đó một chuyến."
"Sao thế?" Ôn Nhượng cũng dám đùa nữa, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Bọn giúp gì ?"
Ôn Nhượng tưởng là tang thi hại , hoặc căn cứ bạo loạn, kết quả Mặc Hàn .
"Mộ Bắc Xuyên đến ."
Ôn Nhượng và Ôn Thiển nghi hoặc . Mặc Hàn thấy phản ứng của họ, hỏi.
"Nghe là một ngôi khá nổi tiếng, hai đều ?"
Ôn Nhượng: "Đó là khá nổi tiếng , thể hỏi bừa một trong căn cứ xem ai là ."
Mặc Hàn cam tâm Ôn Thiển, Ôn Thiển gật đầu một cái.
"Biết."
Mộ Bắc Xuyên ở trong nước cực kỳ nổi tiếng, bản là một phú nhị đại, khi mắt, tùy tiện đeo một cái đồng hồ cũng đủ mua một căn nhà ở Kinh Thị .
Tuyền Lê
Sau khi mắt, dựa khuôn mặt nam nữ đều mê và kỹ năng diễn xuất tinh tế, nhanh chóng nổi đình nổi đám. Các giải thưởng lớn nhỏ trong nước đều nhận mỏi tay, hai năm bắt đầu lấn sân sang thị trường quốc tế, cũng phát triển thuận lợi.
Nói thế nhé, nếu những fan nữ của còn sống, Ôn Nhượng nghi ngờ rằng chỉ cần với họ một câu "Mộ Bắc Xuyên tang thi bắt", họ thể tay xé xác tang thi để cứu Mộ Bắc Xuyên .