Nước miếng chực trào nơi khóe miệng cộng với tiếng bụng réo ầm ĩ như sấm rền khiến gương mặt đen đúa của hai Nghiệp Tinh Hoa đỏ bừng lên.
Bọn họ thực sự thèm, cũng thực sự đói đến cồn cào.
Sau khi mạt thế ập đến, kẻ ăn no mỗi ngày chỉ đếm đầu ngón tay, và chắc chắn trong đó phần của đám Nghiệp Tinh Hoa.
Hơn nữa, vật tư tại Tân Thành hiện tại căn cứ Tây Thành vơ vét gần sạch, tìm kiếm nhu yếu phẩm chỉ còn cách mạo hiểm đến các thị trấn khác, điều khiến cuộc sống tại các căn cứ còn càng thêm khốn đốn.
Ai nấy đều thắt lưng buộc bụng, đừng đến thịt cá xa xỉ, ngay cả khoai tây, khoai lang cũng dám ăn uống phung phí.
Vì , đống thức ăn bày la liệt bàn lúc , bọn họ thực sự ngỡ như đang mơ giữa ban ngày.
Ôn Thiển kiếp từng nếm trải mùi vị đói khát, cô tư vị đó dày vò con đến mức nào.
Hiện tại vẫn là thời điểm lương thực khan hiếm nhất. Đợi thêm vài năm nữa, khi đám tang thi tiến hóa ngày càng hung hãn, kho dự trữ của các thành phố cạn kiệt, khí hậu cực đoan khiến thể gieo trồng vụ mùa mới... lúc đó mới thực sự là địa ngục trần gian.
Thảm kịch ăn thịt cũng bắt đầu từ thời điểm đen tối đó.
Tuy nhiên, Ôn Thiển dự cảm rằng kiếp lẽ sẽ tuyệt vọng đến thế.
Chẳng bên phía Mặc Hàn nghiên cứu thành công hạt giống kháng hạn và kháng hàn ? Cho nên những ngày tháng sinh tồn tuy gian nan nhưng vẫn còn le lói tia hy vọng.
"Nghĩ ngợi cái gì? Ăn ."
Ôn Thiển gõ tay xuống bàn, kéo hồn hai Nghiệp Tinh Hoa trở thực tại.
Sợ hai gã đàn ông khách sáo dám buông thả cái bụng, Ôn Thiển giả bộ bếp, đẩy thêm một xe đầy ắp thịt.
Đã mời thì mời cho trò, chẳng lý do gì để khách bụng đói về.
"Ăn hết lấy, cứ xõa ."
Cô với hai , đó sang cướp miếng nấm mà Ôn Nhượng nhanh tay gắp từ đĩa của cô.
Hôm nay Ôn Thiển xác định "án binh bất động" ở nhà nên trang phục.
Cởi bỏ bộ đồ chiến đấu màu đen gọn gàng thường ngày, cô mặc bộ đồ ở nhà thoải mái, tóc búi củ tỏi, sống mũi đeo cặp kính gọng đen, trông xinh toát lên vẻ nhu mì hiếm thấy.
Lâm Yến nhai thịt lén liếc cô, nhớ đến mối quan hệ mập mờ giữa cô và Mặc Hàn, nhịn buột miệng:
"Thiển Thần, lát nữa cô ghé qua căn cứ bọn tham quan chút ?"
Ôn Thiển nhíu mày : "Cậu xem đang cái gì ? Nếu định thì còn gọi mấy qua đây khuân đồ về gì?"
"Ồ." Lâm Yến cụp mắt xuống, một lúc ngập ngừng: "Vậy hai ngày tới, cô cũng định qua bên đó ?"
Ôn Thiển bật vì tức: "Có chuyện gì thì phun thẳng , đừng vòng vo tam quốc."
Lâm Yến sờ mũi, ngượng ngùng:
"Cũng gì to tát, chỉ là... là mấy ngày nữa bọn thể xuất kích một nhiệm vụ. Địa điểm và nội dung cụ thể là cơ mật tiện tiết lộ, nhưng chắc một thời gian nữa mới về ."
Có còn mạng để về cũng .
Lâm Yến thầm chua chát bổ sung một câu trong lòng, tiếp:
"Cho nên cô thăm Trưởng quan của bọn ?"
Ôn Thiển khựng , chằm chằm .
Ôn Nhượng nhai sụn giòn tan trong miệng, tiếng rôm rốp vang lên như đang nghiền nát xương cốt kẻ nào đó. Anh sang hỏi Lâm Yến:
"Tại em gái gặp ?"
"Thì họ là..."
Lâm Yến một nửa thì kịp thời phanh .
Cậu chợt nhớ xung quanh hình như ai mối quan hệ thực sự giữa Ôn Thiển và Mặc Hàn, chừng hai họ đang lén lút hẹn hò, ngay cả nhà của "nữ thần" cũng qua mặt.
May mà lanh lợi, lỡ mồm bán Trưởng quan.
Lâm Yến thầm tự khen một câu, lấp liếm:
"Không là bạn ! Hơn nữa em trong đội cũng đều nhớ nữ thần, nên qua thăm hỏi động viên tinh thần một chút thì ? Có vấn đề gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-151-co-ay-la-bieu-tuong-cua-long-dung-cam-va-chien-thang.html.]
Lâm Yến một cách hùng hồn, Ôn Nhượng xong khẩy một tiếng đầy ẩn ý, hỏi vặn:
"Các bao nhiêu mạng?"
"Không ." Lâm Yến cắm cúi và cơm, " chắc nhiều , nhân lực bọn vốn mỏng, còn để một phần trấn thủ căn cứ."
Nghiệp Tinh Hoa định ngăn Lâm Yến tiếp, nhưng nghĩ cũng chẳng tiết lộ bí mật quân sự gì quan trọng, chuyện căn cứ cử ngoài nhiệm vụ là cơm bữa thời mạt thế, nên nuốt lời trong.
Ôn Nhượng và Ôn Thiển liếc , tiết lộ chuyện bọn họ cũng sẽ tham gia chuyến .
Hai Nghiệp Tinh Hoa ăn uống no say, đến khi về tới căn cứ quân sự vẫn còn kìm mà ợ liên tục.
Mặc Hàn bộ dạng chột đặt đồ lên bàn liên tục nấc cụt của cấp , im lặng gì, nhưng áp lực tỏa thì nhỏ.
Lâm Yến chịu nổi ánh mắt sắc lạnh của , chủ động khai báo:
"Thịnh tình khó chối từ, thực sự kìm cái miệng nên ăn một bữa."
Nghiệp Tinh Hoa càng thành thật hơn, ngắn gọn súc tích: "Ăn thịt nướng. Rất no."
Mặc Hàn: "..."
Tuyền Lê
Mặc Hàn cúi đầu những thứ họ mang về.
Ba lọ thủy tinh nhỏ, bên trong chứa sáu viên thuốc.
Ôn Thiển ghi chú rõ ràng từng lọ về hiệu quả buff của t.h.u.ố.c bên trong. Anh xem kỹ xong, lập tức dậy thẳng về phía phòng thí nghiệm.
Ba ngày nhanh chóng trôi qua.
Trong thời gian , Ôn Thiển dẫn cả nhà điên cuồng càn quét tang thi suốt hai ngày, chế tạo bộ tinh hạch thu thành t.h.u.ố.c cho uống để cường hóa.
Còn phía Mặc Hàn thì pha loãng t.h.u.ố.c cô tặng gia công , từ sáu viên biến thành sáu mươi viên. Anh giảm phần gia tăng sức tấn công của thuốc, nhưng giữ các hiệu ứng kỹ năng hỗ trợ vốn .
Nghiệp Tinh Hoa và các nhân viên chiến đấu chủ chốt đều nhận t.h.u.ố.c với các kỹ năng khác , khi uống xong và thực chiến vài vòng quanh căn cứ, họ lập tức cảm nhận sự bá đạo của những kỹ năng .
Thiện xạ thì dùng loại "khóa mục tiêu", b.ắ.n chuẩn dùng loại "hiệu chỉnh đường đạn", trinh sát viên dùng loại "đánh dấu".
Biết t.h.u.ố.c thần kỳ là do Ôn Thiển tặng, đều tâm niệm nếu còn mạng trở về, nhất định sẽ g.i.ế.c thêm nhiều tang thi để mang tinh hạch tặng cho cô, cảm ơn sự hào phóng .
ai ngờ rằng, khi xuất phát gặp chính chủ.
Nghiệp Tinh Hoa và Lâm Yến nhóm Ôn Thiển xuất hiện ở sân đỗ trực thăng, tim đập mạnh thình thịch.
Lâm Yến lao tới hỏi cô: "Sao ở đây?"
"Cậu đoán xem?"
Ôn Thiển nhướng mày , Lâm Yến thấy hít sâu một khí lạnh.
"Cô... cô ... định cùng chúng chứ?"
Cậu lắp bắp, dám tin đây là sự thật.
"Ừ, cùng, nhưng để 'hôi của' thôi." Ôn Thiển sảng khoái thừa nhận, "Cho nên đừng trông mong bảo mẫu cho mấy ."
Một câu của cô khiến bầu khí hiện trường lập tức sôi sục hẳn lên.
Cô sự xuất hiện của tiếp thêm cho đám binh lính bao nhiêu "buff" tinh thần. Trong mắt họ, cô vô tình trở thành biểu tượng của lòng dũng cảm và chiến thắng.
Chỉ cần "Thiển Thần" ở đây, dường như chẳng nhiệm vụ t.ử thần nào là thể thành.
Ôn Thiển thấy vẻ mặt hưng phấn thái quá của họ, chút quen, đưa tay xoa xoa cổ. Trong lòng thầm nhủ: Có tâng bốc bà đây cũng vô dụng thôi, lúc nguy cấp bà chắc chắn sẽ bảo mạng sống , liều mạng cứu cái mạng quèn của mấy .
Không lâu , Mặc Hàn xuất hiện trong tầm mắt. Anh thẳng về phía Ôn Thiển, giới thiệu những bên cạnh cho cô.
Đều là những gương mặt xa lạ mà Ôn Thiển từng gặp, họ đến từ các thành phố khác để tham gia chiến dịch liên hợp - cũng chính là đại diện của những căn cứ mất trộm kho tinh hạch.
Những kẻ đều là đầu tiên gặp Ôn Thiển, vô cùng ngạc nhiên khi nhiệm vụ nguy hiểm cấp độ phụ nữ tham gia, hơn nữa...
Họ nhíu mày nhóc con bên cạnh Ôn Thiển, nghi ngờ hỏi:
"Mang theo cả trẻ con? Định cho nó mồi cho tang thi ?"