Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 153: Thắng được một túi hành lý đồ ăn

Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:31:14
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nói chung, ở độ tuổi như Mặc Hàn mà đạt thành tựu như , chắc chắn thể thiếu sự giúp đỡ từ gia đình, ắt hẳn xuất từ khu đại viện nào đó.

 

Thế nhưng ngóng một hồi chẳng ai là ai, thật kỳ lạ.

 

Lúc , họ Mặc Hàn đang nhẹ nhàng chỉ dẫn Ôn Thiển cách điều khiển máy bay, còn Ôn Thiển thì chăm chú lắng , khỏi cảm thấy buồn .

 

Một dám dạy, một dám học, cứ như thể sẽ cơ hội thử lái thật .

 

Ôn Thiển Mặc Hàn , chớp chớp mắt.

 

Không hiểu trong lòng cô dấy lên cảm giác "quả nhiên là ", giống như tất cả những gì Mặc Hàn cô đều từng , hơn nữa còn quen thuộc.

 

Hai còn trong buồng lái thỉnh thoảng lặng lẽ trao đổi ánh mắt, chọn đúng thời điểm, sợ c.h.ế.t mà hỏi:

 

"Mặc Hàn, cô là bạn gái ?"

 

Ôn Thiển sững , đó thấy Mặc Hàn nhàn nhạt trả lời:

 

"...Không ."

 

"Ồ."

 

Trên mặt hai thoáng qua vẻ ngạc nhiên, nhanh chóng hiểu .

 

Không bạn gái thì chắc là đang theo đuổi ? Nếu thì lấy sự kiên nhẫn đó.

 

Họ gì thêm, Ôn Thiển với họ, cũng chẳng chuyện gì để , bèn hiệu với Mặc Hàn ngoài.

 

Mặc Hàn theo cô, thấy bước chân cô khựng dừng hẳn, đầu hỏi : "Lần Lục Bạch đến?"

 

Lục Bạch chính là con trai của cựu căn cứ trưởng Ninh Thành, cái tên mít ướt mà Ôn Thiển gặp ở Ninh Thành.

 

Vốn thỏa thuận với Mặc Hàn là khi về đến Bân Thành sẽ đưa đến chỗ cô, kết quả bao nhiêu ngày trôi qua vẫn chẳng thấy bóng dáng .

 

Ôn Thiển rõ thực lực của Lục Bạch lắm, nhưng nhớ mang máng cũng là một dị năng giả. Cứ tưởng sẽ tham gia hành động , nhưng cũng chẳng thấy tăm .

 

Vậy rốt cuộc chạy ?

 

Mặc Hàn cô hỏi, khẽ nhíu mày.

 

"Căn cứ 2 nhiều cơ sở hạ tầng thiện, cần nhân lực. Cậu gần đây phụ trách hỗ trợ Thẩm Ngu việc."

 

"Anh với chuyện đến căn cứ của ?"

 

"Ừ, cần suy nghĩ thêm."

 

"...Được , thì cứ suy nghĩ cho kỹ."

 

Ôn Thiển nghiến răng, chút bực bội.

 

Sao những cô nhắm trúng đều chẳng màng vật chất thế nhỉ? Ký túc xá đơn, đồ ăn ngon cũng dụ dỗ họ ?

 

Phiền thật đấy.

 

Ôn Thiển thở dài, nhưng cũng chẳng lập trường tư cách gì để .

 

Người của căn cứ 2 đều đưa từ Ninh Thành tới, đây Lục Bạch theo cha bảo vệ đám . Bây giờ bảo bỏ tất cả để rời , trong lòng chắc chắn sẽ mâu thuẫn.

 

Thôi, thích đến thì đến đến thì thôi. Bên ngoài nhiều như , cô còn sợ tìm ưng ý ?

 

Qua cái thôn thì còn cái tiệm nữa , khi hối hận kịp chứ!

 

Ôn Thiển lầm bầm trong lòng, vẫn chút vui.

 

Mặc Hàn gương mặt xụ xuống của cô, nhịn hỏi: "Cần đến thế ?"

 

" , cần chứ." Ôn Thiển thuận miệng trả lời.

 

"Đổi khác ?"

 

"Cũng , chủ yếu là ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-153-thang-duoc-mot-tui-hanh-ly-do-an.html.]

 

Ôn Thiển nửa câu thì .

 

"Đổi ai?"

 

"?" Mặc Hàn nhướng mày, "Đợi xử lý xong xuôi việc bên sẽ qua chỗ cô?"

 

Ôn Thiển cố nén xúc động giơ chân đá . Cô giơ nắm đ.ấ.m về phía Mặc Hàn, nghiến răng cảnh cáo: "Còn dám đùa kiểu nữa là đ.ấ.m đấy!"

 

Kẻ no kẻ đói khổ, cô đang thiếu thật sự! Anh còn ở đây đùa giỡn với cô!

 

Mặc Hàn chút bất lực bóng lưng Ôn Thiển , thật mà, tin chứ?

 

Lúc Ôn Thiển chỗ , thấy trai đang đ.á.n.h bài với Mộ Bắc Xuyên.

 

Ôn Thiển còn đang thắc mắc Ôn Nhượng đồng ý chơi, đến gần mới Mộ Bắc Xuyên lấy vật tư đặt cược.

 

Trong mười mấy phút ngắn ngủi cô rời , Ôn Nhượng thắng của Mộ Bắc Xuyên năm cây xúc xích và một bao t.h.u.ố.c lá.

 

Mộ Bắc Xuyên thấy Ôn Thiển , lên tiếng rủ cô chơi cùng. Ôn Thiển lắc đầu từ chối: "Thôi, sợ thắng hết gia sản của ."

 

Câu kích động Mộ Bắc Xuyên, khẩy.

 

"Có thể cô hiểu rõ về lắm, bao nhiêu tiền . Mặc dù bây giờ tiền còn tác dụng gì mấy, nhưng vật tư của cũng nhiều vô kể, cô thể thắng hết ."

 

Mộ Bắc Xuyên chủ yếu là tự tin thái quá, Ôn Thiển thấy thì gật đầu chậm rãi, vẻ miễn cưỡng :

 

"Được , thì chơi với vài ván."

 

Sau đó, cô và Ôn Nhượng thắng sạch sành sanh một túi hành lý đầy ắp đồ ăn của Mộ Bắc Xuyên.

 

Ban đầu Mộ Bắc Xuyên còn tìm cớ là nhường họ, nhưng về thì thực sự thốt nên lời.

 

Nếu bộ bài là do đưa , xung quanh vệ sĩ của xem, suýt chút nữa tưởng hai chơi gian lận .

 

Ôn Thiển và Ôn Nhượng , cũng lâu gặp ai dám đ.á.n.h bài với họ.

 

Hai trí nhớ , dù là đ.á.n.h bài đ.á.n.h mạt chược, ai quân bài gì, tay đại khái còn những quân nào, họ đều nhớ hết. Cho nên từ nhỏ đến lớn chơi mấy trò gần như từng thua.

 

Nhìn sắc mặt lắm của Mộ Bắc Xuyên, hai vội vàng dừng tay. Xách túi hành lý đầy đồ ăn ngon chia cho đám Nghiệp Tinh Hoa.

 

Mộ Bắc Xuyên ghế cau mày, cũng vui vì thua, chỉ là hiểu tại t.h.ả.m hại đến mức thắng nổi ván nào.

 

Tuy nhiên, như càng khiến hứng thú với Ôn Thiển hơn.

 

Cho đến khi máy bay hạ cánh, Mộ Bắc Xuyên đều tranh thủ cơ hội để trò chuyện với Ôn Thiển.

 

Tuyền Lê

Mặc dù Ôn Thiển khá chậm chạp trong chuyện tình cảm, nhưng cô cũng nhanh chóng hiểu ý đồ của . Bởi vì hình tượng công t.ử đào hoa của trong quá khứ quá ăn sâu lòng , cho dù là qua đường theo dõi giới giải trí cũng từng qua vài tin đồn tình ái của .

 

Trong ấn tượng của Ôn Thiển, em cơ bản là hai tháng bạn gái một , ăn chơi trác táng.

 

nhưng vạch trần, vì đối phương cũng hành động gì quá đáng, nên cô chỉ nghĩ cố gắng tránh xa một chút là .

 

Trong khoang máy bay dần yên tĩnh trở , đều tranh thủ thời gian khi hạ cánh để nghỉ ngơi.

 

Ôn Thiển việc gì cũng tiếp tục đeo bịt mắt và nút tai cố ngủ, cuối cùng, mười mấy tiếng đồng hồ đằng đẵng cũng trôi qua.

 

Tiếng loa thông báo vang lên, đ.á.n.h thức đang nghỉ ngơi.

 

Mọi hẹn mà cùng vươn vai giãn gân cốt, vẻ mặt chút nghiêm trọng ngoài cửa sổ tối đen, điều gì đang chờ đón họ tiếp theo.

 

Ôn Thiển cũng chút lo lắng về vấn đề hạ cánh, trong sân bay chắc chắn sẽ tang thi xuất hiện, nếu chúng lang thang đường băng thì khó tránh khỏi va chạm.

 

Cô liếc Phó Dư An bên cạnh, nghĩ rằng nếu vấn đề gì thì ném gian . Dù lúc hỗn loạn ai cũng lo cho bản , nhóc xuống còn cao bằng lưng ghế, dù biến mất một lúc cũng chẳng ai phát hiện .

 

kết quả ngoài dự đoán của Ôn Thiển, máy bay từ lúc hạ độ cao đến khi tiếp đất, thứ đều bình an vô sự.

 

Khoảnh khắc máy bay dừng hẳn, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm. ngay đó thấy tiếng s.ú.n.g bên ngoài, họ lập tức bước trạng thái chiến đấu.

 

 

 

 

Loading...