Ôn Thiển áp mặt cửa sổ ngoài, nhưng bên ngoài tối đen như mực, chẳng thấy gì cả.
Chẳng bao lâu , tiếng s.ú.n.g biến mất, cửa khoang máy bay mở , nhanh chóng xách hành lý xuống máy bay.
Nhóm Ôn Thiển vội, lười biếng cuối cùng. Khi ngoài, họ thấy Mặc Hàn đang chuyện riêng với hai nào đó.
Ôn Thiển hai đó, gương mặt lạ hoắc, từng gặp máy bay.
Cô liếc xác tang thi la liệt mặt đất phía xa, đoán rằng họ hẳn là do phía Hoa Quốc bố trí ở đây từ . Sau khi liên lạc , hôm nay họ đến để tiếp ứng.
Trận s.ú.n.g chắc là do họ dọn dẹp tang thi quanh đây.
Tiếng động cơ máy bay cộng với tiếng s.ú.n.g thu hút tang thi từ xa kéo đến. Không kịp nhiều, vội vã nhảy lên xe rời .
Xe chạy gần một tiếng thì tắt máy dừng . Ôn Thiển theo đoàn xuống xe, quan sát xung quanh.
Ven đường cũng là những ngôi nhà trống , so với trong nước, lượng tang thi ở đây rõ ràng ít hơn nhiều.
Ôn Thiển theo đoàn tiến một căn nhà, lục soát từ lầu xuống nhà một lượt, khi xác nhận trong nhà tang thi, họ khóa chặt cửa và kéo rèm .
Tuyền Lê
Sau đó, một nhóm canh gác ở cửa, một nhóm lên lầu cầm s.ú.n.g bên cửa sổ.
Mặc Hàn cùng hai trong buồng lái lúc , cộng thêm hai tiếp ứng bên bàn, soi đèn pin xem bản đồ, thì thầm bàn bạc gì đó.
Ôn Thiển hứng thú , đang định lên lầu dạo thì Mộ Bắc Xuyên kéo góc tường.
"Lát nữa định chuồn, cùng ?" Hắn cũng chẳng vòng vo, thẳng vấn đề. "Đi theo đám chắc chắn chẳng kết cục gì ."
"Lạ nước lạ cái, định chạy ?"
" nhà ở đây, chúng đến đó trốn vài ngày. Nếu họ may mắn sống sót thì về cùng họ. Còn nếu xui xẻo c.h.ế.t ở đây, cũng đốt cho họ ít tiền giấy, để họ xuống đó đại gia."
Ôn Thiển nhịn , châm chọc: "Anh cũng tính ghê nhỉ."
Mộ Bắc Xuyên gì, cứ chằm chằm nụ của cô mà ngẩn . Nhìn một lúc lâu, mặt ho nhẹ một tiếng, véo nhẹ vành tai đang nóng lên của .
Tim Mộ Bắc Xuyên đập nhanh, nghiêm túc suy nghĩ, cảm thấy thể là do quá lâu chạm phụ nữ.
Bây giờ đừng là một phụ nữ xinh sạch sẽ, cho dù là ăn cái lưỡi vịt, khi cũng cảm giác như đang đá lưỡi.
"Biết là là ." Mộ Bắc Xuyên tiếp tục khuyên nhủ, "Quen cũng nỡ cô bỏ mạng, thế nên quyết định , cùng nhé?"
"Đi cùng ?"
Mộ Bắc Xuyên dứt lời, lưng liền vang lên một giọng lạnh lùng khác, dọa giật , đầu bắt gặp ánh mắt của Mặc Hàn.
Mộ Bắc Xuyên: "...Anh kiểu gì mà tiếng động , giả ma dọa ai thế?"
Mặc Hàn lạnh lùng : "Cậu theo đội đến đây là để máy bay chơi ?"
Mộ Bắc Xuyên cũng chẳng thèm giả bộ nữa.
" theo đội đến đây là để đối phó với ông già nhà . đồng ý đến đây nghĩa là sẵn sàng nộp mạng cùng các . Vì trong thời gian tới, xin Mặc trưởng quan hãy coi như tồn tại, nước sông phạm nước giếng, đợi các còn mạng thành nhiệm vụ thì hãy đến tìm ."
"Dựa mà nghĩ lúc về sẽ mang theo?"
Mặc Hàn chút cảm xúc, lời càng lạnh lẽo như đóng băng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-154-khong-tham-gia-nhiem-vu-thi-dung-hong-ve-nuoc.html.]
"Nhiệm vụ , trắng là đang chùi đ.í.t cho nhà họ Mộ các . Căn cứ mất nhiều tinh hạch nhất là căn cứ của các , thậm chí ngay cả giáo sư cũng bắt từ chỗ các . quan tâm dựa lý do gì để cùng chúng đến đây, nhưng thẳng luôn, nếu tham gia nhiệm vụ , thì máy bay về nước cũng sẽ chỗ cho ."
Giọng của Mặc Hàn nhẹ, nhưng từng chữ đều như nện thẳng mặt Mộ Bắc Xuyên.
Mộ Bắc Xuyên im lặng một lúc, khẩy: "Mặc trưởng quan vẻ thù địch với quá đấy?"
"Với kẻ nuốt lời thì còn mong sắc mặt gì?"
Mặc Hàn lười chuyện với nữa, sang Ôn Thiển.
"Qua đây bàn chút chuyện."
Vị trí hiện tại của họ cách một căn cứ khác 20km, đó cũng là một trong những mục tiêu của hành động .
Mặc Hàn định dẫn vài thám thính quanh căn cứ đó, những còn ở yên tại chỗ chờ lệnh.
Mặc Hàn và Ôn Thiển đến một góc khuất, khẽ :
"Ở cùng chúng tiện lắm, đưa cô tìm một căn nhà tạm thời ở ."
"Trên con phố đầy nhà trống, thấy căn bên cạnh cũng đấy." Ôn Thiển liếc về phía Mộ Bắc Xuyên, nhanh chóng thu hồi tầm mắt. "Anh cứ việc của , cũng ngoài dạo chút."
Mặc Hàn đưa cho cô một chiếc điện thoại mới, bên trong lắp sim vệ tinh của khu vực . "Có tình huống gì cứ liên lạc bất cứ lúc nào, đường cẩn thận."
Ôn Thiển , "Câu nên dành cho thì đúng hơn, hy vọng nhận cuộc gọi cầu cứu của ."
Cô vỗ vai Mặc Hàn hai cái, ném điện thoại túi đeo ngực, gọi mấy Ôn Nhượng ngoài.
Cách đó mười mét, tại một căn nhà khác. Ôn Thiển mở cửa bước , một con tang thi cao hơn cô cả cái đầu lao thẳng tới, cô tung một cước đá bay.
Là chiến công đầu tiên tự dâng tới cửa khi mới đến đất khách quê , Ôn Thiển bụng giữ cho nó thây, treo xác nó lên cửa để c.h.ế.t nó vẫn thể giữ nhà.
Mấy theo cầu thang xuống tầng hầm, vì cửa sổ nên cuối cùng họ cũng dám mạnh dạn bật đèn ngủ lên.
Dưới tầng hầm một bàn bida, Ôn Thiển cầm cơ đ.á.n.h một đường, đó cất cơ , lấy thức ăn từ trong gian .
Nơi chênh lệch múi giờ với trong nước 12 tiếng, tính theo giờ trong nước thì lúc đáng lẽ đang giường ngủ.
Mặc dù mấy họ ngủ máy bay, nhưng đồng hồ sinh học vẫn khiến cơ thể họ khó chịu. Vì Ôn Thiển quyết định ngoài chút chuyện gì đó để tỉnh táo hơn.
Vừa xe cô quan sát, siêu thị gần nhất cách đây hai cây , xa lắm, bộ là tới.
Thế là, khi ăn uống no say, họ thẳng đến đó.
Ở căn nhà bên cạnh, phụ trách quan sát động tĩnh xung quanh thấy họ nghênh ngang ngoài thì ngẩn .
Ba lớn, một đứa trẻ và một con thú cưng, giống như đang dạo bữa ăn, con đường tối tăm đầy rẫy tang thi, khiến mà thót tim.
Dưới sự bảo vệ bằng dị năng của Phó Dư An, cả nhóm thuận lợi đến đích.
Trong siêu thị bừa bộn, kệ hàng trống trơn, ngay cả một cuộn giấy vệ sinh cũng còn.
Ôn Thiển chặc lưỡi, với tâm lý " đến thì thể về tay ", cô vung tay thu hết các kệ hàng gian, mắng:
"Xì! Cái chốn khỉ ho cò gáy!"