Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 155: Tuy mày là người nước ngoài, nhưng mày phải nói tiếng Trung, không tao đánh cho bây giờ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:31:16
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Thiển c.h.ử.i đổng, trong lòng tính toán sẵn.

 

Nếu ở đây tìm vật tư gì, thì cô sẽ một đội phá dỡ di động.

 

Nhà ở đây đa bằng gỗ, dỡ mang về nướng khoai tây, quyết để tài nguyên ở đây.

 

Ôn Thiển dựa tường, lấy điện thoại xem bản đồ điện t.ử do Ôn Nhượng chuẩn , nghĩ xem nên xa hơn một chút, trung tâm thành phố xem .

 

Ở đó dù vật tư thì chắc chắn cũng nhiều tang thi, một chuyến cũng uổng công.

 

Ý nghĩ nhen nhóm trong đầu Ôn Thiển thì cô thấy vài tiếng s.ú.n.g vang lên từ bên ngoài.

 

Cô lập tức tắt màn hình điện thoại, nhét túi, về hướng phát tiếng súng.

 

Súng gắn ống giảm thanh, tiếng động lớn, nhưng thính giác của nhóm Ôn Thiển nhạy bén nên vẫn phát hiện ngay lập tức.

 

Ôn Thiển xoa đầu Phó Dư An trấn an, giữ chặt Tiểu Bạch đang định lao ngoài, đó nhẹ nhàng bước đến bên tường quan sát tình hình bên ngoài.

 

Cô cảm thấy gì đó .

 

Sau khi xuống máy bay, họ tiếp ứng lái xe đưa thẳng đến con phố .

 

Thông thường, xác nhận phố sống, an tuyệt đối thì mới đưa họ đến đây. Tất nhiên, cũng loại trừ khả năng trốn kỹ phát hiện.

 

lúc nãy khi ngoài Ôn Thiển đặc biệt cảnh giác, bảo Phó Dư An dùng dị năng, đều cầm dao, vì tiếng s.ú.n.g mà rước thêm phiền phức.

 

ngờ gặp sống nhanh như , liệu trùng hợp quá ?

 

Ôn Thiển dán mắt những bên ngoài, thấy họ vẻ định siêu thị , cô lập tức hiệu cho Ôn Nhượng và Cố Nhiên. Hai gật đầu hiểu ý, đó, ngay khoảnh khắc đám bước , họ hợp lực khống chế đối phương.

 

Đối phương ngờ trong nhà , sững sờ trong giây lát điều vứt s.ú.n.g xuống đất, giơ hai tay lên :

 

"Chúng chỉ đến tìm thức ăn thôi, ác ý."

 

Phó Dư An từ trong bóng tối chạy , động tác nhanh nhẹn nhặt mấy khẩu s.ú.n.g đất lên, ôm lòng chạy về góc tường.

 

Dưới ánh trăng lờ mờ, họ loáng thoáng thấy một đứa bé tóc đen vụt qua. Trong lòng dấy lên nghi hoặc, theo phản xạ sang đang dí s.ú.n.g thái dương .

 

Quả nhiên, là châu Á.

 

"Các là cư dân sống quanh đây ?" Ôn Thiển khẽ hỏi, tiếng nước ngoài lưu loát khiến suýt tưởng cô là dân bản địa.

 

Người hỏi sững , trả lời: "Phải."

 

Ôn Thiển khẩy: "Sống quanh đây mà cái siêu thị dọn sạch từ đời nào ?"

 

"Chúng trốn trong nhà nhiều ngày ngoài, đến đây vẫn còn đồ."

 

"Ba gã đàn ông to xác, trong tay còn súng. Giờ dám ngoài, sợ cái gì? cũng sống ở phố , từng gặp ?"

 

Ôn Thiển sờ soạng thắt lưng . Quả nhiên, mò thấy một khẩu s.ú.n.g nữa.

 

Người đàn ông cứng đờ , não bộ nhanh chóng cân nhắc quyết định tay.

 

Đối phương là một phụ nữ nhỏ bé hơn , chỉ cần khống chế cô thể bắt con tin.

 

Hắn nghĩ , nhưng ngay khoảnh khắc tay thì hối hận.

 

Ôn Thiển dễ dàng đ.á.n.h gục , linh cảm trong lòng càng mãnh liệt.

 

Tên tay tàn độc, tuyệt đối thường.

 

hai lời trói gô , hai gã còn cũng định tay nhưng Ôn Nhượng và Cố Nhiên cũng cho chúng cơ hội đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-155-tuy-may-la-nguoi-nuoc-ngoai-nhung-may-phai-noi-tieng-trung-khong-tao-danh-cho-bay-gio.html.]

Trói chặt ba tên , tịch thu bộ vũ khí, Ôn Thiển hạ giọng:

 

"Quay về xem ."

 

Ôn Nhượng và Cố Nhiên cũng ý định đó, hơn nữa còn nghi ngờ gần đây đồng bọn của chúng.

 

Việc thể chậm trễ, họ xách lôi về ngay, khi về đến nơi ở thì thấy bên động thủ . Lâm Yến đang đạp lên một gã đàn ông, chửi:

 

"Mẹ kiếp, cái tiếng chim gì thế hả? Có tiếng Trung ? Nói tiếng Trung cho bố! Còn tiếng chim nữa là tao đ.á.n.h lệch đầu mày đấy!"

 

Kể một câu chuyện : Tuy mày là nước ngoài, nhưng mày tiếng Trung, nếu tao sẽ đ.á.n.h mày.

 

Ôn Thiển mà phì .

 

Lâm Yến ngẩng đầu lên, dời mắt khỏi đống rác rưởi chân, thấy Ôn Thiển đang thì ngẩn .

 

"Không tìm vật tư ?"

 

"Ừ, tìm về mấy đống rác." Ôn Thiển đẩy về phía , "Chắc là cùng một bọn."

 

Lâm Yến thấy c.h.ử.i thầm một câu, túm cổ áo lôi trong nhà.

 

Nhóm Ôn Thiển theo xem náo nhiệt, nhà thấy Mặc Hàn , trong nhà chỉ còn quen từ căn cứ Tân Thành, cô thả lỏng hơn nhiều, hỏi thẳng:

 

"Hai tiếp ứng ?"

 

"Đi cùng trưởng quan của chúng ."

 

Lâm Yến trả lời, khi bảo ném mấy tên bắt xuống tầng hầm, mới đến mặt Ôn Thiển, :

 

" cần lo, trưởng quan chúng sớm phát hiện bọn họ vấn đề , đưa họ ngoài là để dụ đám khốn kiếp lộ diện."

 

"... lo."

 

Hai phụ trách tiếp ứng thực đầu quân cho phe bên , dẫn dụ nhóm Mặc Hàn đến đây là để tóm gọn một mẻ.

 

Trước đó Mặc Hàn tìm Ôn Thiển bảo cô tìm căn nhà khác gần đó để ở là vì cuốn chuyện quá sớm, ai ngờ cô đụng độ ngay bên ngoài.

 

Mặc Hàn sợ của các căn cứ khác cũng vấn đề nên dứt khoát đưa hết, chỉ để của ở đây, và dặn dò họ đề phòng từ .

 

Sau đó, họ tóm đám khốn kiếp lén lút định úp sọt họ.

 

Lâm Yến vẫn hết giận, thật sự hiểu nổi đám ch.ó má nghĩ cái gì mà phản bội đồng bào.

 

Mẹ kiếp, đây là việc con ?

 

Tuyền Lê

Ôn Thiển xong, trầm ngâm một lát.

 

"Đây chắc chỉ là đội tiên phong, phía sẽ còn đến nữa. Căn nhà chắc chắn nữa , tìm căn khác gần đây, thể quan sát chỗ ."

 

Nói xong Ôn Thiển luôn, để cho Lâm Yến một bóng lưng soái khí ngời ngời, khiến Lâm Yến khỏi cảm thán trong lòng, lão đại của họ đúng là

phúc.

 

Ôn Thiển dạo một vòng, nhanh tìm chỗ dừng chân.

 

Cô là kỹ tính, dù ở cũng chịu thiệt thòi. Vì , cô chuyên chọn những căn nhà lớn.

 

Con phố biệt thự biệt lập, nhưng cũng lớn nhỏ khác . Cuối cùng Ôn Thiển chọn một căn ba tầng nổi một tầng hầm, tổng diện tích hơn năm trăm mét vuông.

 

Đám Lâm Yến ở căn cứ quen cảnh mấy chục chen chúc ngủ chung, nên căn nhà chắc chắn chứa đủ họ.

 

Ôn Thiển quyết định ở tầng cao nhất, các phòng còn phân chia thế nào thì tùy họ.

 

Khi kiểm tra xem trong nhà tang thi , cô phát hiện căn nhà trang thiết đầy đủ, thậm chí còn nguồn điện dự phòng.

 

Quần áo trong tủ vơi quá nửa, lẽ gia chủ thu dọn hành lý sơ tán đến căn cứ gần đó.

Loading...